Rồi Đức Giê-su đến
Na-da-rét, là nơi Người sinh trưởng. Người vào hội đường như Người vẫn quen làm
trong ngày sa-bát, và đứng lên đọc Sách Thánh.17 Họ trao cho Người cuốn sách
ngôn sứ I-sai-a. Người mở ra, gặp đoạn chép rằng:18 Thần Khí Chúa ngự trên tôi,
vì Chúa đã xức dầu tấn phong tôi, để tôi loan báo Tin Mừng cho kẻ nghèo hèn.
Người đã sai tôi đi công bố cho kẻ bị giam cầm biết họ được tha, cho người mù
biết họ được sáng mắt, trả lại tự do cho người bị áp bức,19 công bố một năm hồng
ân của Chúa. 20 Đức Giê-su cuộn sách lại, trả cho người giúp việc hội đường, rồi
ngồi xuống. Ai nấy trong hội đường đều chăm chú nhìn Người.21 Người bắt đầu nói
với họ: “Hôm nay đã ứng nghiệm lời Kinh Thánh quý vị vừa nghe.”22 Mọi người đều
tán thành và thán phục những lời hay ý đẹp thốt ra từ miệng Người. 23 Người nói
với họ: “Hẳn là các ông muốn nói với tôi câu tục ngữ: Thầy lang ơi, hãy chữa lấy
mình! Tất cả những gì chúng tôi nghe nói ông đã làm tại Ca-phác-na-um, ông cũng
hãy làm tại đây, tại quê ông xem nào! “24 Người nói tiếp: “Tôi bảo thật các
ông: không một ngôn sứ nào được chấp nhận tại quê hương mình. 25 “Thật vậy, tôi
nói cho các ông hay: vào thời ông Ê-li-a, khi trời hạn hán suốt ba năm sáu
tháng, cả nước phải đói kém dữ dội, thiếu gì bà goá ở trong nước Ít-ra-en;26 thế
mà ông không được sai đến giúp một bà nào cả, nhưng chỉ được sai đến giúp bà
goá thành Xa-rép-ta miền Xi-đôn.27 Cũng vậy, vào thời ngôn sứ Ê-li-sa, thiếu gì
người phong hủi ở trong nước Ít-ra-en, nhưng không người nào được sạch, mà chỉ
có ông Na-a-man, người xứ Xy-ri thôi.” 28 Nghe vậy, mọi người trong hội đường đầy
phẫn nộ.29 Họ đứng dậy, lôi Người ra khỏi thành -thành này được xây trên núi. Họ
kéo Người lên tận đỉnh núi, để xô Người xuống vực.30 Nhưng Người băng qua giữa
họ mà đi.
SUY
NIỆM
Trong bài Tin Mừng hôm
nay, thánh Luca kể chuyện Đức Giêsu đến giảng tại hội đường Nadarét, vào một
ngày sa-bát (c. 16), Dù trước đó Ngài đã giảng tại Caphácnaum và nhiều nơi khác
(cc. 15. 23), nhưng thánh Luca đã cố ý đặt ngay ở đầu sứ vụ công khai cuộc gặp
gỡ đặc biệt này giữa Ngài với người đồng hương ở Nadarét.
Đây là nơi Đức Giêsu
tuyên bố chương trình sắp tới của Ngài. Chương trình ấy được gói trong những
câu trích dẫn từ ngôn sứ Isaia. Được thụ thai bởi quyền năng Thánh Thần (Lc 1,
35), và được lãnh nhận Thần Khí khi chịu phép rửa (Lc 3, 22), Đức Giêsu đã được
xức dầu để nhận lãnh sứ mạng làm ngôn sứ. Sứ mạng này chủ yếu là loan báo Tin Mừng
cho người nghèo. Loan báo Tin Mừng là động từ hay được Luca sử dụng (4, 43; 7,
22; 8,1…). Tin Mừng này trước hết dành cho người nghèo theo nghĩa đen, nghĩa là
những người không có thu nhập cao, không đủ ăn, đủ mặc.
Ai là người nghèo nữa
dưới mắt của Đức Giêsu ? Đó là những người nghèo tự do, phải chịu cảnh giam cầm.
Họ có thể là những người bị tù đày chỉ vì không có tiền trả nợ. Đó là những người
nghèo sức khỏe, họ bị coi là chịu sự trói buộc của Xa-tan (Lc 13, 16), Đó là những
người nghèo đời sống tâm linh, họ phạm tội nên thấy mình xa cách Thiên Chúa và
cộng đoàn. Đức Giêsu đến để giải thoát những người nghèo này khỏi áp bức. Ngài
kéo họ ra khỏi cảnh nô lệ và trả lại tự do cho họ. Chính vì thế Tin Mừng của Nước
Thiên Chúa luôn đem lại niềm vui. Đức Giêsu đã loan báo: Phúc cho anh em là người
nghèo (Lc 6, 20). Ngài đã chữa bệnh cho những kẻ ốm đau thân xác, đã mở mắt người
mù để họ thấy ánh sáng của ơn cứu độ. Ngài cũng đã giao du và ăn uống với những
tội nhân để đưa chiên lạc về. Bởi đó thời của Đức Giêsu là Năm hồng ân, Năm
Thánh.
Lời giảng của Đức
Giêsu bước đầu đã được dân làng thán phục. Họ có vẻ hãnh diện vì một người
trong làng được lừng lẫy tiếng tăm. Nhưng Đức Giêsu không muốn mình bị chi phối
bởi dân làng. Ngài không muốn bị buộc phải dành chút ưu tiên nào cho Nadarét
(c. 23). Đức Giêsu còn nhìn xa hơn đến sứ vụ nơi dân ngoại (cc. 25-27). Ngài nhắc
đến hai vị ngôn sứ trong Cựu Ước là Êlia và Êlisa. Hai vị này đã giúp bà góa ở
Xiđôn và tướng Naaman ở Xyri. Dân Nadarét phẫn nộ và định giết Đức Giêsu khi
Ngài nói rằng Thiên Chúa chỉ sai hai ngôn sứ trên đến với dân ngoại mà thôi.
Thế giới hôm nay giàu
hơn, nhưng vẫn còn lắm người nghèo như xưa. Nghèo vì thiếu những điều kiện sống
cơ bản, thiếu những quyền lợi căn bản. Nghèo vì chưa được nghe biết về Đức
Giêsu, hay nghèo vì đã gạt Thiên Chúa ra khỏi đời mình. Loan báo Tin Mừng là
làm con người thực sự thêm giàu có.
Khi đọc Tin Mừng Luca
và cả sách Công vụ Tông đồ dưới ánh sáng từ bài Tin Mừng hôm nay, chúng ta sẽ
thấy Đức Giêsu từ từ thực hiện những gì Ngài đã tuyên bố. Trong bài này ta cũng
thấy bóng dáng cả cuộc đời tương lai của Ngài: được đón nhận lúc đầu, nhưng rồi
bị khước từ, và cuối cùng bị giết chết.
LỜI
NGUYỆN
Lạy Cha, thế giới hôm
nay cũng như hôm qua vẫn có những người bơ vơ lạc hướng vì không tìm được một người
để tin; vẫn có những người đã chết từ lâu mà vẫn tưởng mình đang sống; vẫn có
những người bị ám ảnh bởi thần ô uế, ô uế của bạc tiền, của tình dục, của tiếng
tăm; vẫn có những người mang đủ thứ bệnh hoạn, bệnh hoạn trong lối nhìn, lối
nghĩ, lối sống; vẫn có những người bị sống bên lề xã hội, dù không phải là người
phong…
Xin Cha cho chúng con
nhìn thấy họ và biết chạnh lòng thương như Con Cha. Nhưng trước hết, xin cho
chúng con nhìn thấy chính bản thân chúng con.
Lm.
Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.
Holy
Gospel of Jesus Christ according to Saint Luke 4, 16-30.
When Jesus came to
Nazareth where He had been brought up, He entered the synagogue on the Sabbath
as He usually did. He stood up to read and they handed him the book of the
prophet Isaiah. Jesus then unrolled the scroll and found the place where it is
written: «The Spirit of the Lord is upon me. He has anointed me to bring good
news to the poor, to proclaim liberty to captives and new sight to the blind;
to free the oppressed and announce the Lord's year of mercy».
Jesus then rolled up
the scroll, gave it to the attendant and sat down, while the eyes of all in the
synagogue were fixed on him. Then He said to them, «Today these prophetic words
come true even as you listen». All agreed with him and were lost in wonder,
while He kept on speaking of the grace of God. Nevertheless they asked, «Who is
this but Joseph's son?». So He said, «Doubtless you will quote me the saying:
Doctor, heal yourself! Do here in your town what they say you did in
Capernaum». Jesus added, «No prophet is honored in his own country. Truly, I
say to you, there were many widows in Israel in the days of Elijah, when the
heavens with-held rain for three years and six months and a great famine came
over the whole land. Yet Elijah was not sent to any of them, but to a widow of
Zarephath, in the country of Sidon. There were also many lepers in Israel in
the time of Elisha, the prophet, and no one was healed except Naaman, the
Syrian».
On hearing these
words, the whole assembly became indignant. They rose up and brought him out of
the town, to the edge of the hill on which Nazareth is built, intending to
throw him down the cliff. But he passed through their midst and went his way.
«Today these prophetic words come true even as you listen»
Fr. David AMADO i Fernández
(Barcelona, Spain)
(Barcelona, Spain)
Today, «these
prophetic words come true even as you listen» (Lk 4:21). With these words,
Jesus comments at the synagogue of Nazareth a text from the prophet Isaiah:
«The Spirit of the Lord is upon me. He has anointed me» (Lk 4:18). These words
have a meaning that goes beyond the specific historical moment when they were
said. The Holy Spirit fully dwells in Jesus Christ, and the Holy Spirit sends
him to believers.
But, in addition, the
words of the Gospel are the words of both eternal and current life. They are
eternal because The Eternal One has said them, and they are current because God
makes them to be permanently fulfilled. When we listen to the Word of God, we
have to receive it not as a human speech, but as the Word that has the power of
transforming us. God does not speak to our ear but to our heart. Whatever He
says is profoundly full of meaning and love. The Word of God is an
inexhaustible source of life: «Who, O Lord, could possibly penetrate with his
mind even one of your utterances? Just as in the case of thirsty men who drink
from a fountain we leave behind more than that we can take a hold of» (St.
Ephraem). His words come out of the heart of God. And, from this heart, from
the Trinity's bosom, Jesus came —the Father's Word— to mankind.
This is why when,
everyday, we listen to the Gospel, we must be able to say, along with the
Virgin Mary: «May it be done to me according to your word» (Lk 1:38); to which
God will reply: «Today these prophetic words come true even as you listen».
However, for the Word to be effective in our lives, we must get rid of all our
prejudices. Jesus' contemporaries did not understand it, because they were
looking at him with human eyes only: «Who is this but Joseph's son?» (Lk 4:22).
They could see Jesus Christ's humanity, but they could not appreciate his
divinity. Whenever we listen to the Word of God, beyond its literary style, the
beauty of its expressions or the singularity of the situation, we must remember
it is God who is speaking to us.
Evangeli.net
0 nhận xét:
Đăng nhận xét