Thứ Bảy, 29 tháng 9, 2018

Làm cớ sa ngã – 30/9, Chúa nhật 26 Thường niên, Năm B.


Hôm ấy, Ông Gioan nói với Ðức Giêsu: “Thưa Thầy, chúng con thấy có người lấy danh Thầy mà trừ quỷ. Chúng con đã cố ngăn cản, vì người ấy không theo chúng ta”. 39 Ðức Giêsu bảo: “Ðừng ngăn cản người ta, vì không ai lấy danh nghĩa Thầy mà làm phép lạ, rồi ngay sau đó lại có thể nói xấu về Thầy. 40 Quả thật, ai không chống lại chúng ta là ủng hộ chúng ta. 41 “Ai cho anh em uống một chén nước vì lẽ anh em thuộc về Ðấng Kitô, thì Thầy bảo thật anh em, người đó sẽ không mất phần thưởng đâu. 42 “Ai làm cớ cho một trong những kẻ bé mọn đang tin đây phải sa ngã, thì thà buộc cối đá lớn vào cổ nó mà ném xuống biển còn hơn. 43 Nếu tay anh làm cớ cho anh sa ngã, thì chặt nó đi; thà cụt một tay mà được vào cõi sống còn hơn là có đủ hai tay mà phải sa hoả ngục, phải vào lửa không hề tắt. 45 Nếu chân anh làm cớ cho anh sa ngã, thì chặt nó đi; thà cụt một chân mà được vào cõi sống còn hơn là có đủ hai chân mà bị ném vào hoả ngục, 47 Nếu mắt anh làm cớ cho anh sa ngã, thì móc nó đi; thà chột mắt mà được vào Nước Thiên Chúa còn hơn là có đủ hai mắt mà bị ném vào hoả ngục, 48 nơi giòi bọ không hề chết và lửa không hề tắt.

SUY NIỆM
Chúng ta sống trong một thế giới có nhiều gương xấu. Gương xấu lan nhanh nhờ các phương tiện truyền thông, tạo nên một bầu khí ô nhiễm thấm vào buồng phổi. Ngay trong Hội Thánh cũng có kẻ gây gương xấu, khiến cho đức tin một số người gặp khủng hoảng. Ðức Giêsu tỏ thái độ không khoan nhượng đối với kẻ này: “… thà buộc cối đá lớn vào cổ nó mà ném xuống biển còn hơn.” Có thể chúng ta đã ít nhiều gây gương xấu. Cha mẹ làm ăn bất chính khiến con cái mất niềm tin. Nhà tu hành mê say vật chất khiến tín hữu thất vọng. Những phe phái chia rẽ khiến giới trẻ nghi ngờ tình yêu. Có biết bao duyên cớ đẩy đưa một người sa ngã. Nhiều khi chúng ta, vì vô tình hay thiếu khôn ngoan, không biết hạn chế tự do của mình, nên đã làm tổn thương lương tâm của những người yếu đuối.
Tôi có thể gây dịp tội khiến anh em tôi sa ngã, nhưng chính thân xác tôi lại có thể là dịp tội cho tôi. Ðức Giêsu đòi ta chặt tay, chặt chân, móc mắt, nếu những bộ phận đó làm ta phạm tội. Hội Thánh không bao giờ hiểu đòi hỏi này theo nghĩa đen (nếu thế thì khó mà có một Kitô hữu lành lặn!). Nhưng chúng ta lại không được coi thường tính chất mạnh mẽ và quyết liệt của đòi buộc này. Chẳng ai trong chúng ta ngạc nhiên nếu thấy có người dám chịu cắt bỏ một phần thân thể hầu cứu lấy sinh mạng của mình. Người khôn là người dám từ bỏ một điều quý để giữ lại một điều quý hơn. Chỉ ai coi cuộc sống vĩnh cửu là điều quý nhất, người ấy mới dám hy sinh mắt và tay chân, những gì vốn là tốt, nhưng nay lại thành vật cản trở. Có bao điều thiết thân, gắn liền với đời ta, nhưng nay đã trở thành vật cản trở. Cả những điều ấy, ta cũng phải cắt đứt, đoạn tuyệt. Chấp nhận đoạn tuyệt là chấp nhận đớn đau. Bỏ một tật xấu, một thói quen, một kế hoạch có khi còn đau hơn móc mắt hay chặt tay. Nếu chúng ta can đảm thắng vượt nỗi đau, chúng ta sẽ được tự do thanh thoát. Nếu cần một cuộc giải phẫu cho linh hồn. Giải phẫu không phải chỉ là cắt bỏ, mà còn là thay thế: thay ước muốn nơi trái tim, thay lối nghĩ nơi bộ óc, thay cái nhìn nơi đôi mắt, thay cách hành động nơi tay.
Ðức Giêsu đưa ra những đòi hỏi tận căn. Ðể vươn tới Tuyệt Ðối thì cần hy sinh cái tương đối. Ước gì chúng ta ra khỏi thái độ lấp lửng, nửa vời, và dứt khoát chọn Thiên Chúa là Tuyệt Ðối.

CẦU NGUYỆN
Lạy Chúa Giêsu, sống cho Chúa thật là điều khó. Thuộc về Chúa thật là một thách đố cho con. Chúa đòi con cho Chúa tất cả để chẳng có gì trong con lại không là của Chúa.
Chúa thích lấy đi những gì con cậy dựa để con thực sự tựa nương vào một mình Chúa. Chúa thích cắt tỉa con khỏi những cái rườm rà để cây đời con sinh thêm hoa trái.
Chúa cương quyết chinh phục con cho đến khi con thuộc trọn về Chúa.
Xin cho con dám ra khỏi mình, ra khỏi những bận tâm và tính toán khôn ngoan để sống theo những đòi hỏi bất ngờ của Chúa, dù phải chịu mất mát và thua thiệt.
Ước gì con cảm nghiệm được rằng trước khi con tập sống cho Chúa và thuộc về Chúa thì Chúa đã sống cho con và thuộc về con từ lâu. Amen.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.

Holy Gospel of Jesus Christ according to Saint Mark 9, 38-43, 45, 47-48.
John said to him, «Master, we saw someone who drove out demons by calling upon your name, and we tried to forbid him because he does not belong to our group». Jesus answered, «Do not forbid him, for no one who works a miracle in my name can soon after speak evil of me. For whoever is not against us is for us. If anyone gives you a drink of water because you belong to Christ and bear his name, truly, I say to you, he will not go without reward. »
«If anyone should cause one of these little ones who believe in me to stumble and sin, it would be better for him to be thrown into the sea with a great millstone around his neck. If your hand makes you fall into sin, cut it off! It is better for you to enter life without a hand than with two hands to go to hell, to the fire that never goes out. And if your foot makes you fall into sin, cut it off! It is better for you to enter life without a foot than with both feet to be thrown into hell. And if your eye makes you fall into sin, tear it out! It is better for you to enter the kingdom of God with one eye than, keeping both eyes, to be thrown into hell where the worms that eat them never die, and the fire never goes out».

«No one who works a miracle in my name can soon after speak evil of me»
Fr. Valentí ALONSO i Roig
(Barcelona, Spain)
Today, following the example of the most modern TV producer, we are given to see Jesus conjuring images of unstoppable fire and worms into a place we have to avoid by all means: into hell, «where the worms that eat them never die, and the fire never goes out» (Mk 9:48). It is a vivid description of the state a person may attain when his/her life has not carried him/her where he/she wanted to go. It could be compared to the moment when, while driving our car, we take the wrong road by thinking it is the right one, and we end up in an unknown place, not knowing where we are and where we did not certainly want to go. We have to avoid it, no matter how, even if we have to get rid of some apparently unalienable things: without hands (cf. Mk 9,43), without feet (cf. Mk 9,45), without eyes (cf. Mk 9,47). We have to have the strong desire to enter into the Kingdom of God even if we have to go without an essential part of ourselves.
It is possible that this Gospel may incite us to mull over something we may have, very dear to us, but that prevents us from seeing God, —or even worse— that pushes us away from God.
The same Jesus leads us to look for the sin responsible for all our failings (hands, feet and eyes). Jesus speaks about anyone that could cause one of these little ones who believe in Him to stumble and sin (cf. Mk 9:42). “To cause someone to sin” is to turn someone away from God. We, therefore, appraise in every person his nearness to Jesus, the faith he may have.
Jesus teaches us we do not have to belong to the Twelve or to be one of his most intimate disciples to be able to stay beside Him: «For whoever is not against us is for us» (Mk 9:40). We can understand that Jesus saves all. It is a lesson of today's Gospel: many are those who, because of their deeds, are closer to the Kingdom of God than we may think. As St. Therese of Lisieux admitted: «The Lord cannot reward me for my deeds (…) Thus, I hope He will reward me for His».
Evangeli.net

Share:

0 nhận xét:

Đăng nhận xét