Đức Giê-su tập họp
Nhóm Mười Hai lại, ban cho các ông năng lực và quyền phép để trừ mọi thứ quỷ và
chữa các bệnh tật.2 Người sai các ông đi rao giảng Nước Thiên Chúa và chữa lành
bệnh nhân.3 Người nói: “Anh em đừng mang gì đi đường, đừng mang gậy, bao bị,
lương thực, tiền bạc, cũng đừng có hai áo.4 Khi anh em vào bất cứ nhà nào, thì ở
lại đó và cũng từ đó mà ra đi.5 Hễ người ta không đón tiếp anh em, thì khi ra
khỏi thành, anh em hãy giũ bụi chân để tỏ ý phản đối họ.”6 Các ông ra đi, rảo
qua các làng mạc loan báo Tin Mừng và chữa bệnh khắp nơi.
SUY
NIỆM:
Sau một thời gian sống
bên Thầy Giêsu, thấy việc Thầy làm và nghe lời Thầy giảng, giờ đây nhóm Mười
Hai đã tương đối cứng cáp để được chia sẻ chính công việc Thầy đã làm. Đó là
rao giảng Nước Thiên Chúa và chữa lành bệnh nhân (c. 2). Nhưng trước khi được
chia sẻ công việc, họ được chia sẻ quyền trừ quỷ và chữa bệnh của Thầy (c. 1). Sứ
vụ họ sắp làm là một thực tập cho sứ vụ lớn sau này (Lc 24, 46-47).
Thầy Giêsu sai nhóm Mười
Hai lên đường với những chỉ thị rõ rệt. Không thấy Thầy bảo phải chuẩn bị hành
trang. Ngược lại, Thầy cấm không được mang theo gì cả. “Đừng mang gậy, bao bị,
lương thực, tiền bạc, hai áo” (c. 3). Ngay cả những người giảng rong theo phái
Khắc Kỷ, tuy rất khắc khổ, nhưng cũng được mang theo gậy và bị để ăn xin. Thầy
Giêsu muốn môn đệ của mình hoàn toàn cậy trông vào Thiên Chúa, và hoàn toàn cậy
trông vào lòng tốt của con người. Họ phải tập chấp nhận sống bấp bênh và thiếu
thốn trong bình an. Không mang đồ dự trữ, không gậy để bảo vệ khi đi đường, các
môn đệ buộc phải mang theo lòng tín thác vô bờ nơi Thiên Chúa. Thầy còn chỉ thị
cho cả nhóm biết về chuyện ăn ở của họ. Họ sẽ đến ở chung nhà với dân chúng, ăn
uống những gì họ cho. “Khi anh em vào bất cứ nhà nào, thì ở lại đó…” (c. 4). Đừng
đi từ nhà nọ sang nhà kia để tìm chỗ tiện nghi hơn. Khi ăn ở nơi nhà dân, người
tông đồ có cơ hội gần gũi với họ, và chia sẻ cuộc sống thật của họ, để dễ loan
báo Tin Mừng hơn. Nhưng cũng phải bình an chấp nhận những từ khước (c. 5). Có
khi trong cả một thành, không tìm được một gia đình để trú chân. Thái độ phủi bụi
chân lại cho thấy một sự dứt khoát đoạn tuyệt, không muốn dính dáng gì với những
người ở đó nữa (x. Cv 13, 50).
Khuôn mặt của người được
sai cách đây hai ngàn năm thật là đẹp. Vừa quyền năng để trừ mọi thứ quỷ và bệnh
tật, vừa khiêm tốn cậy dựa vào lòng quảng đại của người khác. Vừa có gì để cho,
vừa có gì để nhận: cho Tin Mừng cứu độ và sự chữa lành, nhận sự giúp đỡ vật chất.
Vừa gần gũi thân thiết với nỗi đau thân xác của con người, với những lo âu rất
đời thường trong một gia đình, vừa thanh thoát với tiền bạc, không bị chi phối
bởi nhu cầu vật chất. Nhóm Mười Hai sẽ phải đối diện với sức mạnh của ác thần đang
tác oai tác quái trong đời nhiều người. Họ sẽ phải dùng quyền Thầy trao để giải
phóng con người khỏi nô lệ.
Nếu hôm nay Đức Giêsu
sai chúng ta đi, Ngài sẽ bảo ta đừng đem gì? Đâu là những nét đặc trưng của
khuôn mặt người tông đồ thế kỷ 21? Đâu là những bệnh tật và nô lệ của con người
hôm nay?
CẦU
NGUYỆN:
Lạy Chúa Giêsu, xin
sai chúng con lên đường nhẹ nhàng và thanh thoát, không chút cậy dựa vào khả
năng bản thân hay vào những phương tiện trần thế.
Xin cho chúng con làm
được những gì Chúa đã làm: rao giảng Tin Mừng, trừ quỷ, chữa lành những người ốm
đau.
Xin cho chúng con biết
chia sẻ Tin Mừng với niềm vui của người tìm được viên ngọc quý, biết nói về
Ngài như nói về một người bạn thân.
Xin ban cho chúng con
khả năng đẩy lui bóng tối của sự dữ, bất công và sa đọa.
Xin giúp chúng con lau
khô những giọt lệ của bao người đau khổ thể xác tinh thần.
Lạy Chúa Giêsu, thế giới
thật bao la mà vòng tay chúng con quá nhỏ. Xin dạy chúng con biết nắm lấy tay
nhau mà tin tưởng lên đường, nhẹ nhàng và thanh thoát.
Lm.
Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.
Holy
Gospel of Jesus Christ according to Saint Luke 9, 1-6.
Jesus called his
twelve disciples and gave them power and authority to drive out all evil
spirits and to heal diseases. And He sent them to proclaim the kingdom of God
and to heal the sick. He instructed them, «Don't take anything for the journey,
neither walking stick, nor bag, nor bread, nor silver coins; and don't even
take a spare tunic. Whatever house you enter, remain there until you leave that
place. And wherever they don't welcome you, leave the town and shake the dust
from your feet: it will be as a testimony against them». So they set out and
went through the villages, proclaiming the good news and healing people
everywhere.
«Jesus called his twelve disciples and gave them power and authority to drive out all evil spirits and to heal diseases»
Fr. Jordi CASTELLET i Sala
(Sant Hipòlit de Voltregà, Barcelona, Spain)
(Sant Hipòlit de Voltregà, Barcelona, Spain)
Today, we are given to
live in times when new mental diseases are reaching unsuspected levels never
ever known before. At present, our rhythm of life is impelling us towards a
stressing race to consume and misrepresent more than our neighbor next door, the
whole dragnet being seasoned with a strong dosage of individualism, that is
customizing persons isolated from the rest of the world. This loneliness, that
many of us are forced to put up with because of social conveniences, job
pressure or enslaving practices, is responsible for quite a few of us buckling
under depression, neurosis, hysterics, schizophrenia, or some other mental
disorders, that may severely endanger a person's future.
«Jesus called his
twelve disciples and gave them power and authority to drive out all evil
spirits and to heal diseases» (Lk 9:1). Diseases we can identify in the same
Gospel as mental diseases.
Meeting Christ, the
perfect Person, brings about a state of equilibrium and peace that soothes our
mood and allows us to rediscover ourselves while providing light and lucidity
to our lives and to our approach to future. The Gospels are criteria to clarify
any doubts; they are good to teach and mentor, to educate both young and older,
and to lead persons through the path of life, that path that never has to
shrivel.
«So they set out and
went through the villages, proclaiming the good news» (Lk 9:6). This is our
mission too: to live and ponder over the Gospel, the very word of Jesus, so
that it can be imbued into us. Thus, by and by, we shall be able to find the
path to follow and the freedom to accomplish. As John Paul II has written,
«peace has to be accomplished through truth (...); it has to be built in
freedom».
Let Jesus Christ —who
called us to faith and eternal joy— overfills us with his hope and love, He who
has given us a new life and an inexhaustible future.
Evangeli.net
0 nhận xét:
Đăng nhận xét