Ðức Giêsu ngước mắt
lên nhìn các môn đệ và nói: “Phúc cho anh em là những kẻ nghèo khó, vì Nước
Thiên Chúa là của anh em. Phúc cho anh em là những kẻ bây giờ đang phải đói, vì
Thiên Chúa sẽ cho anh em được no lòng. Phúc cho anh em là những kẻ bây giờ đang
phải khóc, vì anh em sẽ được vui cười. Phúc cho anh em khi vì Con Người mà bị
nguời ta oán ghét, khai trừ, sỉ vả và bị xoá tên hư đồ xấu xa. Ngày đó, anh em
hãy vui mừng nhảy múa, vì này đây phần thưởng dành cho anh em ở trên trời thật
lớn lao. Bởi lẽ các ngôn sứ cũng đã từng bị cha ông họ đối xử như thế.” “Nhưng
khốn cho các ngươi là những kẻ giàu có, vì các ngươi đã được phần an ủi của
mình rồi. Khốn cho các ngươi, hỡi những kẻ bây giờ đang được no nê, vì các
ngươi sẽ phải đói. Khốn cho các ngươi khi được mọi người ca tụng, vì các ngôn sứ
giả cũng đã từng được cha ông họ đối xử như thế.”
SUY
NIỆM:
Một học sinh nghèo trả
lại chiếc bóp lượm được. Một giáo viên kiên trì theo đuổi nghề giáo. Một cán bộ
về hưu trong cảnh thanh bạch. Một bạn nữ bỏ chỗ làm có thu nhập cao… Một nhân
viên từ chối những đồng tiền hối lộ. Giữa cuộc sống khó khăn, vẫn có bao người
không bị mê hoặc bởi bạc tiền. Họ chọn sống trong cảnh nghèo, lam lũ hơn, nhưng
vui hơn và thanh thản hơn. Vẫn có bao người nếm được mối phúc của Tin Mừng:
“Phúc cho anh em là những người nghèo khó, Vì Nước Trời là của anh em”.
Người đời thường coi hạnh
phúc bắt nguồn từ giàu sang, no đủ, từ danh thơm tiếng tốt. Đức Giêsu đưa chúng
ta đi vào một thế giới khác, với lối đánh giá khác, làm chúng ta ngỡ ngàng.
Ngài cho các môn đệ của Ngài biết rằng: họ là những người có phúc, khi phải chịu
nghèo đói, đau khổ, bách hại vì Ngài. Nước Trời đã thuộc về họ từ đây, và hạnh
phúc sẽ trọn vẹn trong ngày sau hết.
Đức Giêsu đã sống những
mối phúc trước chúng ta. gài là một người thợ thủ công nghèo, Ngài biết đến sự
dày vò của cơn đói, Ngài đã từng nhỏ lệ trước thành Giêrusalem, và đã chịu mọi
khổ hình cho đến chết. Nhưng Đức Giêsu là con người hạnh phúc, vì biết mình
luôn sống cho Cha và con người. Chúng ta cần có kinh nghiệm của Đức Giêsu:
Nghèo của cải mà thật giàu Nước Thiên Chúa.
Đức Giêsu chúc phúc
cho những môn đệ nghèo của Ngài, nhưng Ngài không ca ngợi sự bần cùng, lạc hậu.
Cả cuộc đời Ngài là một hành vi cúi xuống để nâng dậy những ai nghèo sức khoẻ,
nghèo niềm vui. Hôm nay Ngài muốn chúng ta đến với khu lao động, với lớp học
tình thương, xóa đi cái nghèo tri thức, nghèo những ước mơ cao cả. Sự no đủ và
niềm vui phải bắt đầu từ đời này. Ước gì chúng ta sống như Đức Kitô, tự nguyện
trở nên nghèo hơn để làm giàu cho người khác (2 Cr 8,9).
CẦU
NGUYỆN:
Lạy Chúa, xin cho con
nhìn thấy những người nghèo ở quanh con, ở trong gia đình con, đang cần đến
con.
Bất cứ ai cần đến con
đều là người nghèo, xin cho con thấy Chúa trong họ.
Dần dần con hiểu rằng cả
người giàu cũng nghèo, nghèo vì cần thấy đời họ có ý nghĩa.
Dần dần con chấp nhận
rằng cả bản thân mình cũng nghèo và cần đến người khác.
Lắm khi con cần một nụ
cười, một ánh mắt, một lời thăm hỏi đỡ nâng.
Cám ơn Chúa vì đã dựng
nên chúng con ai cũng nghèo về một mặt nào đó, ai cũng cần đến người khác. Như
thế là chúng con được mời gọi sống cho nhau, làm cho nhau thêm giàu có.
Cám ơn Chúa vì Chúa
cũng nghèo, vì Chúa rất cần đến chúng con để hoàn thành công trình cứu độ.
Xin cho con khiêm tốn
nhận mình nghèo để nhận lãnh, can đảm nhận mình giàu để hiến trao. Amen.
Lm.
Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.
Holy
Gospel of Jesus Christ according to Saint Luke 6, 20-26.
Lifting up his eyes to
his disciples, Jesus said, «Fortunate are you who are poor, the kingdom of God
is yours. Fortunate are you who are hungry now, for you will be filled.
Fortunate are you who weep now, for you will laugh. Fortunate are you when
people hate you, when they reject you and insult you and number you among
criminals, because of the Son of Man. Rejoice in that day and leap for joy, for
a great reward is kept for you in heaven. Remember that is how the ancestors of
this people treated the prophets.
»But alas for you who
have wealth, for you have been comforted now. Alas for you who are full, for
you will go hungry. Alas for you who laugh now, for you will mourn and weep.
Alas for you when people speak well of you, for that is how the ancestors of
these people treated the false prophets».
«Fortunate are you who are poor. Alas for you who have
wealth»
Fr. Joaquim MESEGUER García
(Sant Quirze del Vallès, Barcelona, Spain)
(Sant Quirze del Vallès, Barcelona, Spain)
Today, Jesus points
out where the true happiness lies in our lives. In Luke's version, beatitudes
are accompanied by painful wails for those who do not accept the message of
salvation, but prefer to stick to a self-sufficient and selfish life. With the
beatitudes and wails, Jesus applies the doctrine of the two paths: the path of
life and the fact of death. There is not a third and neutral possibility: he
who does not follow the path of life is heading for the path of death; who does
not follow the light, lives in darkness.
«Fortunate are you who
are poor, the Kingdom of God is yours!» (Lk 6:29). This beatitude is the basis
of all the others, because who is poor will be able to get the Kingdom of God
as a gift. He who is poor will realize he must be hungry and thirsty: not of
material things, but of the Word of God; not of power, but of love and justice.
Who is poor will be able to cry over the world's sufferings. Who is poor, will
know that God is all his wealth and, because of that, the world will not understand
him and will harass him.
«But alas for you who
have wealth, for you have been comforted now!» (Lk 6:24). This wail is also the
basis for all the others: because who is rich and self-sufficient, who does not
know how to place his wealth at the service of others, he just confines himself
to his own selfishness and works out his own misfortune. May God deliver us
from the thirst of riches, from going after this world's promises and from
placing our heart in material things; may God deliver us from taking any
pleasure in human praise and adulation, for that would mean we have placed our
heart in the world's glory rather than in the Glory of Jesus Christ. It will be
profitable for us to remember what St. Basil said: «Whomever loves his neighbor
as he loves himself should not have more than his neighbor does (…) then
everyone will share their goods and spend them on themselves».
Evangeli.net
0 nhận xét:
Đăng nhận xét