LỜI
CHÚA: Lc 8, 4-15
Người ta tụ họp đông
đảo. Từ khắp các thành thị, người ta kéo đến cùng Đức Giê-su. Bấy giờ Người
dùng dụ ngôn mà nói rằng:5 “Người gieo giống đi ra gieo hạt giống của mình.
Trong khi người ấy gieo, thì có hạt rơi xuống vệ đường, người ta giẫm lên và
chim trời ăn mất.6 Hạt khác rơi trên đá, và khi mọc lên, lại héo đi vì thiếu ẩm
ướt.7 Có hạt rơi vào giữa bụi gai, gai cùng mọc lên, làm nó chết nghẹt.8 Có hạt
lại rơi nhằm đất tốt, và khi mọc lên, nó sinh hoa kết quả gấp trăm”. Nói xong,
Người hô lên rằng: “Ai có tai nghe thì nghe.” 9 Các môn đệ hỏi Người dụ ngôn ấy
có ý nghĩa gì.10 Người đáp: “Anh em thì được ơn hiểu biết các mầu nhiệm Nước
Thiên Chúa; còn với kẻ khác thì phải dùng dụ ngôn để chúng nhìn mà không nhìn,
nghe mà không hiểu.11 “Đây là ý nghĩa dụ ngôn: Hạt giống là lời Thiên Chúa.12
Những kẻ ở bên vệ đường là những kẻ đã nghe nhưng rồi quỷ đến cất Lời ra khỏi
lòng họ, kẻo họ tin mà được cứu độ.13 Còn những kẻ ở trên đá là những kẻ khi
nghe thì vui vẻ tiếp nhận Lời, nhưng họ không có rễ. Họ tin nhất thời, và khi gặp
thử thách, họ bỏ cuộc.14 Hạt rơi vào bụi gai: đó là những kẻ nghe, nhưng dọc đường
bị những nỗi lo lắng và vinh hoa phú quý cùng những khoái lạc cuộc đời làm cho
chết ngộp và không đạt tới mức trưởng thành.15 Hạt rơi vào đất tốt: đó là những
kẻ nghe Lời với tấm lòng cao thượng và quảng đại, rồi nắm giữ và nhờ kiên trì
mà sinh hoa kết quả.
SUY
NIỆM:
Đức Kitô hào phóng
gieo vãi lời của Thiên Chúa khắp nơi. Ngài như người gieo hạt giống, tung gieo
trong gió, có vẻ như chẳng để ý đến chuyện có hạt rơi vào đất cằn khô, và một số
hạt không bao giờ sinh huê lợi. Các Kitô hữu sơ khai đã đọc dụ ngôn này và thấy
nơi đó một lời nhắn nhủ. Họ thấy mình chính là người đã nhận được hạt giống lời
Chúa. Nhưng không phải hạt giống nào cũng thành cây lúa trĩu hạt. Có những hạt
giống bị thui chột bởi những lý do bên ngoài và bên trong. Làm sao để mọi hạt
giống được gieo trong tim ta, đều sinh hoa trái? Câu hỏi của Giáo hội sơ khai
cũng là câu hỏi của Giáo hội bây giờ. Thửa đất là trái tim con người xưa nay vẫn
thế. Hạt giống Lời Chúa hôm xưa và hôm nay cũng vẫn là một. Cả bốn hạng người
trong dụ ngôn đều đã nghe (cc. 12. 13. 14. 15), nghĩa là đều đã đón nhận Lời
Chúa vào trái tim, vào trung tâm đời mình.
Nhưng có Lời bị đánh cắp.
Quỷ đến và lấy Lời đã gieo ra khỏi trái tim người nghe vì sợ họ tin mà được cứu
độ (c. 12). Quỷ giống như chim trời đến ăn mất hạt giống rơi xuống vệ đường (c.
5). Tại quỷ hay tại trái tim con người như đất vệ đường quá cứng? Hạt giống nằm
chơ vơ, trở thành mồi ngon cho bao tấn công đe dọa.
Nhưng có Lời không mọc
rễ. Nghe Lời và vui vẻ đón nhận vẫn chưa đủ. Hạt giống cần có nhiều đất để mọc
rễ nuôi sống cây. Đất nhiều sỏi đá chỉ cho một lòng tin nhất thời, khi mọi sự dễ
dàng, nhưng không đủ sức đứng vững khi thử thách ập tới. Đã và đang có những
Kitô hữu quỵ ngã trước những thách đố cam go, vì Lời Chúa chưa bao giờ mọc rễ
trong tim họ. Thử thách của đời Kitô hữu làm lộ ra tình trạng “không rễ” của
ta, và đòi ta tránh gặp gỡ Lời Chúa một cách hời hợt, nông cạn.
Nhưng có Lời bị chết
ngộp. Ngộp vì những thứ trói buộc của cuộc đời phù vân này, những lo âu trăn trở,
những thèm muốn khoái lạc, giàu sang. Cây lúa có mọc lên cũng bị chết ngộp bởi
bụi gai ở ngay nơi tim tôi.
Cuối cùng có Lời được
nắm giữ. Dù thửa đất tốt là trái tim cao thượng và quảng đại, Nhưng nắm giữ Lời
Chúa cũng đòi một nỗ lực không ngừng. Bất chấp những tấn công từ bên ngoài, hay
thèm muốn bên trong, cần có thái độ kiên trì để vượt qua những khủng hoảng
không tránh khỏi. Xin được trân trọng nghe Lời Chúa trong thánh đường và trong
cuộc sống. Xin được khiêm tốn nghe Lời Chúa qua các bậc thầy và qua trẻ thơ. Ước
gì Lời Chúa giúp ta làm cho đất của tim mình xốp hơn và mềm lại, bớt đá sỏi,
thêm đất màu, bớt bụi gai, thêm ẩm ướt.
LỜI
NGUYỆN:
Lạy Chúa, xin chiếu tỏa
trên con ánh sáng của Chúa và dạy con bước đi ngay trong đêm tối cũng như giữa
ban ngày. Xin truyền cho con sức mạnh của Người.
Ước gì những cánh tay
rã rời vì thất bại của con tìm lại được sức trẻ để gieo trồng hàng ngàn cây
xanh cho một thế giới mới
Ước gì mồ hôi con pha
lẫn mồ hôi của Chúa trong Vườn Cây Dầu.
Ước gì máu con hòa lẫn
với Máu Chúa trên Núi Sọ để tưới gội cho mảnh đất đã bị khô cằn vì bất công và
ích kỷ.
Chúc tụng Chúa là Cha,
đã dẫn con đi đến cùng, đến tận Emmaus, nơi Chúa hiển dung với tràn trề bình an
và niềm vui.
ĐHY Roger Etchegaray
Lm.
Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.
Holy
Gospel of Jesus Christ according to Saint Luke 8, 4-15.
As a great crowd
gathered and people came to him from every town, Jesus began teaching them through
stories, or parables, «The sower went out to sow the seed. And as he sowed,
some of the grain fell along the way, was trodden on and the birds of the sky
ate it up. Some fell on rocky ground, and no sooner had it come up than it
withered, because it had no water. Some fell among thorns; the thorns grew up
with the seed and choked it. But some fell on good soil and grew, producing
fruit —a hundred times as much». And Jesus cried out, «Listen then, if you have
ears to hear!».
The disciples asked
him, «What does this story mean?». And Jesus answered, «You have been granted
to know the mystery of the kingdom of God. But to others it is given in the
form of stories, or parables, so that seeing they may not perceive and hearing
they may not understand. »
Now, this is the point
of the parable: The seed is the word of God. Those along the wayside are people
who hear it, but immediately the devil comes and takes the word from their
minds, for he doesn't want them to believe and be saved. Those on the rocky ground
are people who receive the word with joy, but they have no root; they believe
for a while and give way in time of trial. Among the thorns are people who hear
the word but as they go their way, are choked by worries, riches, and the
pleasures of life; they bring no fruit to maturity. The good soil, instead, are
people who receive the word and keep it in a gentle and generous mind, and
persevering patiently, they bear fruit.
«The good soil are people who, persevering patiently, they
bear fruit»
Fr. Lluís RAVENTÓS i Artés
(Tarragona, Spain)
(Tarragona, Spain)
Today, Jesus tells us
about the sower that «went out to sow the seed» (Lk 8:5) and that seed was
nothing else but the «the Word of God». But «the thorns grew up (...) and
choked it» (Lk 8:7).
Thorns, we have many.
«Among the thorns are people who hear the word but as they go their way, are
choked by worries, riches, and the pleasures of life; they bring no fruit to
maturity» (Lk 8:14).
—My Lord, Am I to
blame for having worries? I wish I would not have any, but they keep on coming
to me from everywhere! I do not see why they should deprive me from your Word,
if they are not sin, vice or defect.
—Because you forget
that I am your Father and you are being enslaved by a to-morrow you do not even
know whether you will ever reach!
«If we would learn to
live by trusting more in the Divine Providence, assured —with a strong faith!—
of its daily protection that never fails us, how many worries and fears should
not we avoid! All those chimaeras, that in Jesus' words are normal to the pagan
world, to the worldly men, would simply disappear (cf. Lk 12:30), of the
persons who are missing a supernatural feeling (...). St. Josemaria tells us:
«I would like to engrave in your forehead with fire that we have all the
reasons to walk with optimism through this world, with our soul getting rid of
some many things that look absolutely necessary, for your Father knows what you
actually need! (cf. Lk 12:30), and he shall provide».
David said: «Cast your
care upon the Lord, and He shall sustain you» (Ps 54:23). This is what St.
Joseph did during the great prove: he pondered, he consulted, he prayed, he
resolved and left everything in the hands of God. When the Angel arrived, he
did not dare to wake him up and spoke to him in his dreams.
Anyway, «I must have
no other concern but your Glory..., in short, your Love» (St. Josemaria).
Evangeli.net
0 nhận xét:
Đăng nhận xét