Lời Chúa: Mc 4, 1-20
Đức Giê-su
lại bắt đầu giảng dạy ở ven Biển Hồ. Một đám người rất đông tụ họp chung quanh
Người, nên Người phải xuống thuyền mà ngồi dưới biển, còn toàn thể đám đông thì
ở trên bờ.2 Người dùng dụ ngôn mà dạy họ nhiều điều. Trong lúc giảng dạy, Người
nói với họ:
3 “Các người
nghe đây! Người gieo giống đi ra gieo giống.4 Trong khi gieo, có hạt rơi xuống
vệ đường, chim chóc đến ăn mất.5 Có hạt rơi trên sỏi đá, chỗ không có nhiều đất;
nó mọc ngay, vì đất không sâu;6 nhưng khi nắng lên, nó liền bị cháy, và vì thiếu
rễ nên bị chết khô.7 Có hạt rơi vào bụi gai, gai mọc lên làm nó chết nghẹt và
không sinh hoa kết quả.8 Có những hạt lại rơi nhằm đất tốt, nó mọc và lớn lên,
sinh hoa kết quả: hạt thì được ba mươi, hạt thì được sáu mươi, hạt thì được một
trăm.”9 Rồi Người nói: “Ai có tai nghe thì nghe! “
10 Khi còn
một mình Đức Giê-su, những người thân cận cùng với Nhóm Mười Hai mới hỏi Người
về các dụ ngôn.11 Người nói với các ông: “Phần anh em, mầu nhiệm Nước Thiên
Chúa đã được ban cho anh em; còn với những người kia là những kẻ ở ngoài, thì
cái gì cũng phải dùng dụ ngôn,12 để họ có trố mắt nhìn cũng chẳng thấy, có lắng
tai nghe cũng không hiểu, kẻo họ trở lại và được ơn tha thứ.”
13 Người
còn nói với các ông: “Anh em không hiểu dụ ngôn này, thì làm sao hiểu được tất
cả các dụ ngôn?14 Người gieo giống đây là người gieo lời.15 Những kẻ ở bên vệ
đường, nơi lời đã gieo xuống, là những kẻ vừa nghe thì Xa-tan liền đến cất lời
đã gieo nơi họ.16 Còn những kẻ được gieo trên sỏi đá là những kẻ khi nghe lời
thì liền vui vẻ đón nhận,17 nhưng họ không đâm rễ mà là những kẻ nông nổi nhất
thời; sau đó, khi gặp gian nan hay bị ngược đãi vì lời, họ vấp ngã ngay.18 Những
kẻ khác là những kẻ được gieo vào bụi gai: đó là những kẻ đã nghe lời,19 nhưng
những nỗi lo lắng sự đời, bả vinh hoa phú quý cùng những đam mê khác xâm chiếm
lòng họ, bóp nghẹt lời khiến lời không sinh hoa kết quả gì.20 Còn những người
khác nữa là những người được gieo vào đất tốt: đó là những người nghe lời và
đón nhận, rồi sinh hoa kết quả, kẻ thì ba mươi, kẻ thì sáu mươi, kẻ thì một
trăm.”
Holy Gospel of Jesus Christ according to Saint Mark
4:1-20.
On another
occasion, Jesus began to teach by the sea. A very large crowd gathered around
him so that he got into a boat on the
sea and sat down. And the whole crowd was beside the sea on land. And he taught
them at length in parables, and in the course of his instruction he said to
them,
Hear this!
A sower went out to sow. And as he sowed, some seed fell on the path, and the
birds came and ate it up. Other seed fell on rocky ground where it had little
soil. It sprang up at once because the soil was not deep. And when the sun
rose, it was scorched and it withered for lack of roots. Some seed fell among
thorns, and the thorns grew up and choked it and it produced no grain. And some
seed fell on rich soil and produced fruit. It came up and grew and yielded
thirty, sixty, and a hundredfold." He added, "Whoever has ears to
hear ought to hear."
And when he
was alone, those present along with the Twelve questioned him about the
parables. He answered them, "The mystery of the kingdom of God has been
granted to you. But to those outside everything comes in parables, so that
'they may look and see but not perceive, and hear and listen but not
understand, in order that they may not be converted and be forgiven.'"
Jesus said
to them, "Do you not understand this parable? Then how will you understand
any of the parables? The sower sows the word. These are the ones on the path
where the word is sown. As soon as they hear, Satan comes at once and takes
away the word sown in them. And these are the ones sown on rocky ground who,
when they hear the word, receive it at once with joy. But they have no root;
they last only for a time. Then when tribulation or persecution comes because
of the word, they quickly fall away. Those sown among thorns are another sort.
They are the people who hear the word, but worldly anxiety, the lure of riches,
and the craving for other things intrude and choke the word, and it bears no
fruit. But those sown on rich soil are the ones who hear the word and accept it
and bear fruit thirty and sixty and a hundredfold."
Copyright © Confraternity of Christian Doctrine, USCCB
Sowing throughout the world
"A
sower went out to sow his seed.” It is a vivid scene. The divine sower is also
sowing his seed today. The work of salvation is still going on, and our Lord
wants us to share that work. He wants Christians to open to his love all the
paths of the earth. He invites us to spread the divine message, by both
teaching and example, to the farthest corners of the earth. He asks us, as
citizens of both ecclesial and civil society, to be other Christs by fulfilling
our duties conscientiously, sanctifying our everyday work and the
responsibilities of our particular walk of life.
If we look
around, if we take a look at the world, which we love because it is God's
handiwork, we will find that the parable holds true. The word of Jesus Christ
is fruitful, it stirs many souls to dedication and fidelity. The life and
conduct of those who serve God have changed history. Even many of those who do
not know our Lord are motivated, perhaps unconsciously, by ideals which derive
from Christianity.
We can also
see that some of the seed falls on barren ground or among thorns and thistles;
some hearts close themselves to the light of faith. Ideals of peace, reconciliation
and brotherhood are widely accepted and proclaimed, but all too often the facts
belie them. Some people are futilely bent on smothering God's voice. To drown
it out they use brute force or a method which is more subtle but perhaps more
cruel because it drugs the spirit: indifference.
Daily Gospel
Suy niệm:
Chỉ cần một
hạt giống lời Chúa rơi vào tâm hồn bạn, như rơi vào thửa đất màu mỡ, đời bạn có
thể thay đổi hoàn toàn. Têrêsa Hài Đồng đã để lòng mình đón lấy lời này: “Ai
không nên như trẻ thơ thì chẳng được vào Nước Trời.” Chị đã nên thánh nhờ suốt
đời sống phó thác như trẻ thơ. Têrêsa Calcutta đã để lòng mình đón lấy lời này:
“Những gì ngươi làm cho một anh em nhỏ nhất, là làm cho chính Ta.” Mẹ Têrêsa đã
không bao giờ quên mình đang tiếp xúc với Giêsu mỗi khi Mẹ gặp người nghèo khổ,
bệnh tật.
Là Kitô hữu,
chúng ta thường xuyên được nghe Lời Chúa, nhưng một tiếp xúc thực sự với hạt giống
Lời Chúa vẫn ít xảy ra. Điều này đã là vấn đề của các Kitô hữu sơ khai rồi. Tất
cả bốn hạng người trong dụ ngôn Người gieo giống đều nghe. Tuy nhiên kết quả lại
rất khác nhau, vì vấn đề không phải là nghe bằng tai, nhưng là nghe bằng cả tâm
hồn.
Vẫn có thứ
tâm hồn hời hợt như đất cứng ở vệ đường. Hạt giống chưa bao giờ thâm nhập được
vào đất, mới chỉ nằm trơ vơ trên bề mặt. Hạt giống này nhanh chóng làm mồi cho
chim chóc, cho Xatan.
Vẫn có thứ
tâm hồn chai đá, như mảnh đất chỉ có lớp đất mỏng bên trên. Hạt giống mọc ngay,
nhưng sau đó bị khựng lại, không đâm rễ được vì đất nhiều sỏi đá. Khi nắng lên,
cây bị héo khô vì không có rễ hút nước. Để cho Lời Chúa đâm rễ sâu trong đời
mình và nuôi dưỡng mình, đó là nỗ lực suốt đời của người Kitô hữu. Vui vẻ đón
nhận Lời ngay lập tức mà không chịu đào sâu, đâm rễ, thì cũng sẽ bỏ cuộc ngay lập
tức khi cơn bách hại đến từ bên ngoài.
Vẫn có thứ
tâm hồn nặng nề, vì những lo lắng sự đời, đam mê giàu có. Chính những lệch lạc
từ bên trong như bụi gai đã bóp nghẹt hạt giống. Lời Chúa đòi ta vượt lên trên
những thèm muốn, khoái lạc và âu lo. Để Lời Chúa sinh trái phải làm cỏ, dọn bụi
gai cho sạch.
Nhưng vẫn
có những tâm hồn mềm mại như mảnh đất tốt. Hạt giống Lời Chúa thoải mái đâm rễ
sâu, và sinh hoa trái gấp trăm. Dù gặp bách hại vì Lời, dù bị danh lợi thế gian
lôi kéo, họ vẫn không đánh mất căn tính Kitô hữu của mình.
Tâm hồn
chúng ta thuộc loại đất nào? Đó là câu hỏi cho từng Kitô hữu xưa cũng như nay. Thiên
Chúa vẫn cứ kiên nhẫn và miệt mài gieo giống cho đến tận thế. Ngài vẫn mời ta
ra khỏi sự hời hợt, cứng cỏi, chai đá của lòng mình. Nếu ta dám để cho Lời Chúa
thực sự đi vào đời ta, dù chỉ một lần, ta sẽ thấy được sức biến đổi kỳ diệu của
Lời Chúa.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa
Giêsu, con đường dài nhất là con đường từ tai đến tay. Chúng con thường xây nhà
trên cát, vì chỉ biết thích thú nghe Lời Chúa dạy, nhưng lại không dám đem ra
thực hành. Chính vì thế Lời Chúa chẳng kết trái nơi chúng con.
Xin cho
chúng con đừng hời hợt khi nghe Lời Chúa, đừng để nỗi đam mê làm Lời Chúa trở
nên xa lạ.
Xin giúp
chúng con dọn dẹp mảnh đất đời mình, để hạt giống Lời Chúa được tự do tăng truởng.
Ước gì ngôi
nhà đời chúng con được xây trên nền tảng vững chắc, đó là Lời Chúa, Lời chi phối
toàn bộ cuộc sống chúng con.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét