Thứ Sáu, 26 tháng 1, 2018

Tại sao anh em sợ? – 27/01, Thứ Bảy Tuần 3 Thường niên.


Lời Chúa: Mc 4, 35-41
35 Hôm ấy, khi chiều đến, Đức Giê-su nói với các môn đệ: “Chúng ta sang bờ bên kia đi! “36Bỏ đám đông ở lại, các ông chở Người đi, vì Người đang ở sẵn trên thuyền; có những thuyền khác cùng theo Người.37 Và một trận cuồng phong nổi lên, sóng ập vào thuyền, đến nỗi thuyền đầy nước.38 Trong khi đó, Đức Giê-su đang ở đàng lái, dựa đầu vào chiếc gối mà ngủ. Các môn đệ đánh thức Người dậy và nói: “Thầy ơi, chúng ta chết đến nơi rồi, Thầy chẳng lo gì sao? “39 Người thức dậy, ngăm đe gió, và truyền cho biển: “Im đi! Câm đi! ” Gió liền tắt, và biển lặng như tờ.40 Rồi Người bảo các ông: “Sao nhát thế? Làm sao mà anh em vẫn chưa có lòng tin? “41 Các ông hoảng sợ và nói với nhau: “Vậy người này là ai, mà cả đến gió và biển cũng tuân lệnh? “
Holy Gospel of Jesus Christ according to Saint Mark 4:35-41.
On that day, as evening drew on, Jesus said to his disciples: "Let us cross to the other side." Leaving the crowd, they took him with them in the boat just as he was. And other boats were with him. A violent squall came up and waves were breaking over the boat, so that it was already filling up. Jesus was in the stern, asleep on a cushion. They woke him and said to him, "Teacher, do you not care that we are perishing?" He woke up, rebuked the wind, and said to the sea, "Quiet! Be still!" The wind ceased and there was great calm.Then he asked them, "Why are you terrified? Do you not yet have faith?" They were filled with great awe and said to one another, "Who then is this whom even wind and sea obey?"
Copyright © Confraternity of Christian Doctrine, USCCB
On using temptations well
Just as the good soldier is not afraid of battle so the good Christian has no fear of temptation. (…) The greatest temptation is not to have one! It might even be said that we are fortunate to have temptations: these are the times of spiritual harvest when we gather up for heaven. (…) If we were thoroughly saturated with God’s holy presence it would be easy for us to resist the enemy. With the thought ‘God sees you!’ we would never sin.

There was a saint who complained to our Lord after being tempted and said to him: “Where were you, my most loveable Jesus, during that awful storm?” Our Lord answered: “I was in the center of your heart…”

Suy niệm:
Chẳng hiểu tại sao lúc chiều xuống, Đức Giêsu lại bảo các môn đệ đưa mình qua bờ phía đông của Biển hồ, trên con thuyền mà Ngài ngồi giảng các dụ ngôn (Mc 4,1). Do địa thế đặc biệt, hồ Galilê hay có những trận cuồng phong ập đến bất chợt, tạo ra những cơn bão lớn trên sóng nước. Tối hôm ấy, thầy trò đã gặp một cơn bão như vậy.
Thầy Giêsu phó thác mọi sự cho các môn đệ vốn là ngư phủ lành nghề. Thầy mệt nên ngủ say ở đuôi thuyền, ngủ trên một cái gối. Trong khi đó các môn đệ phải vật lộn với sóng gió, nước tràn đầy thuyền. Họ có vẻ mất bình tĩnh khi thấy cơn giông bão không đánh thức Thầy được. Chính họ đánh thức Thầy bằng một lời trách móc: “Thầy ơi, chúng ta chết đến nơi rồi mà Thầy chẳng lo gì sao?” (c.38). Thầy Giêsu đã thức dậy, và đã làm cho biển lặng, gió yên.
Đời con người ai tránh được sóng gió bất chợt. Nếu biết trước sẽ gặp sóng gió, ai dám vượt biến ban đêm. Sóng gió xảy ra trong đời riêng của mỗi người, trong gia đình, trong đất nước, trong Giáo Hội, trên thế giới. Sóng gió làm ta thấy mình con thuyền đời mình chòng chành, mong manh, và khiến ta sợ hãi, hoảng loạn. Giữa cơn sóng gió có khi người tín hữu lại thấy Chúa lạnh lùng, vô cảm. Như các môn đệ, chúng ta không hiểu tại sao Chúa có thể ngủ được khi đời ta bị đe dọa bởi cuồng phong, tại sao Chúa vắng mặt, thinh lặng và khoanh tay vào lúc chúng ta cần đến Ngài hơn cả.
“Tại sao anh em sợ ? Anh em không có lòng tin sao?” (c.40). Anh em không tin là Thầy đang ở trong cùng một con thuyền với anh em sao? Lẽ ra chúng ta phải cảm thấy yên tâm khi nhìn Chúa ngủ giấc ngủ tín thác của trẻ thơ ngay giữa cơn giông bão. Nhìn Chúa ngủ bình an, chúng ta hiểu rằng chẳng có gì đáng sợ. Vâng lời Chúa để qua bờ bên kia, và có Chúa trong con thuyền đời mình, điều đó không làm chúng ta tránh được giông bão, có khi lại gặp bão tố nhiều hơn. Nhưng điều chắc chắn là chúng ta sẽ qua được bờ bên kia với lòng tin được tôi luyện của người tín hữu dày dạn. Chúng ta dám tin Chúa có quyền trên sóng gió của đời ta không?

Cầu nguyện:
Lạy Cha từ ái, đây là niềm tin của con. Con tin Cha là Tình yêu, và mọi sự Cha làm đều vì yêu chúng con. Cả những khi Cha mạnh tay cắt tỉa, cả những khi Cha thinh lặng hay vắng mặt, cả những khi Cha như chịu thua sức mạnh của ác nhân, con vẫn tin Cha là Cha toàn năng nhân ái. Con tin Cha không chịu thua con về lòng quảng đại, chẳng để con thiệt thòi khi dám sống cho Cha.
Con tin rằng nơi lòng những người cứng cỏi nhất cũng có một đốm lửa của sự thiện, được vùi sâu dưới những lớp tro. Chỉ một ngọn gió của tình yêu chân thành cũng đủ làm đốm lửa ấy bừng lên rạng rỡ. Con tin rằng chẳng có giọt nước mắt nào vô ích, thế giới vẫn tồn tại nhờ hy sinh thầm lặng của bao người. Con tin rằng chiến thắng cuối cùng thuộc về Ánh sáng. Sự Sống và Tình yêu sẽ chiếm ngự địa cầu.
Con tin rằng dòng lịch sử của loài người và vũ trụ đang chuyển mình tiến về với Cha, qua trung gian tuyệt vời của Chúa Giêsu và sức tác động mãnh liệt của Thánh Thần. Con tin rằng dần dần mỗi người sẽ gặp nhau, vượt qua mọi tranh chấp, bất đồng, mọi dị biệt, thành kiến, để cùng nắm tay nhau đi qua sa mạc cuộc đời mà về nhà Cha là nơi hạnh phúc viên mãn.
Lạy Cha, đó là niềm tin của con. Xin Cha cho con dám sống niềm tin ấy. Amen.

Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.


Share:

0 nhận xét:

Đăng nhận xét