Chủ Nhật, 28 tháng 1, 2018

Tên tôi là đạo binh – 29/01, Thứ hai Tuần 4 Thường niên.


Lời Chúa: Mc 5, 1-20
Khi ấy, Ðức Giêsu và các môn đệ sang tới bờ bên kia Biển Hồ, vùng đất của dân Ghêrasa. Người vừa ra khỏi thuyền, thì từ đám mồ mả, có một kẻ bị thần ô uế ám liền ra đón Người. Anh này thường sống trong đám mồ mả và không ai có thể trói anh ta lại được, dầu phải dùng đến cả xiềng xích. Thật vậy, nhiều lần anh bị gông cùm và bị xiềng xích, nhưng anh đã bẻ gãy xiềng xích, và đập tan gông cùm. Và không ai có thể kiềm chế anh được. Suốt đêm ngày, anh ta cứ ở trong đám mồ mả và trên núi đồi, tru tréo và lấy đá đập vào mình. Thấy Ðức Giêsu tự đàng xa, anh ta chạy đến bái lạy Người và kêu lớn tiếng rằng: “Lạy ông Giêsu, Con Thiên Chúa Tối Cao, chuyện tôi can gì đến ông? Nhân danh Thiên Chúa, tôi van ông đừng hành hạ tôi!” Thật vậy, Ðức Giêsu, đã bảo nó: “Thần ô uế kia, xuất khỏi người này!” Người hỏi nó: “Tên ngươi là gì?” Nó thưa: “Tên tôi là đạo binh, vì chúng tôi đông lắm.” Nó khẩn khoản nài xin Người đừng đuổi chúng ra khỏi vùng ấy. Ở đó có một bầy heo rất đông đang ăn bên sườn núi. Ðám thần ô uế nài xin Người rằng: “Xin sai chúng tôi đến nhập vào những con heo kia.” Người cho phép. Chúng xuất khỏi người đó và nhập vào bầy heo. Cả bầy heo – chừng hai ngàn con – từ trên sườn núi lao xuống biển và chết ngộp dưới đó. Các kẻ chăn heo bỏ chạy, loan tin trong thành và thôn xóm. Thiên hạ đến xem việc gì đã xảy ra. Họ đến cùng Ðức Giêsu và thấy kẻ bị quỷ ám ngồi đó, ăn mặc hẳn hoi và trí khôn tỉnh táo – chính người này đã bị đạo binh quỷ nhập vào. Họ phát sợ. Những người chứng kiến đã kể lại cho họ nghe việc đã xảy ra thế nào cho người bị quỷ ám và chuyện bầy heo. Bấy giờ họ lên tiếng nài xin Người rời khỏi vùng đất của họ.
Khi Người xuống thuyền, thì kẻ trước kia đã bị quỷ ám nài xin cho được ở với Người. Nhưng Người không cho phép, Người bảo: “Anh cứ về nhà với thân nhân, và loan tin cho họ biết mọi điều Chúa đã làm cho anh, và Người đã thương anh như thế nào.” Anh ta ra đi và bắt đầu rao truyền trong miền Thập Tỉnh tất cả những gì Ðức Giêsu đã làm cho anh. Ai nấy đều kinh ngạc.
Holy Gospel of Jesus Christ according to Saint Mark 5:1-20.
Jesus and his disciples came to the other side of the sea, to the territory of the Gerasenes. When he got out of the boat, at once a man from the tombs who had an unclean spirit met him. The man had been dwelling among the tombs, and no one could restrain him any longer, even with a chain. In fact, he had frequently been bound with shackles and chains, but the chains had been pulled apart by him and the shackles smashed, and no one was strong enough to subdue him. Night and day among the tombs and on the hillsides he was always crying out and bruising himself with stones. Catching sight of Jesus from a distance, he ran up and prostrated himself before him, crying out in a loud voice, "What have you to do with me, Jesus, Son of the Most High God? I adjure you by God, do not torment me!" (He had been saying to him, "Unclean spirit, come out of the man!") He asked him, "What is your name?" He replied, "Legion is my name. There are many of us." And he pleaded earnestly with him not to drive them away from that territory. Now a large herd of swine was feeding there on the hillside. And they pleaded with him, "Send us into the swine. Let us enter them." And he let them, and the unclean spirits came out and entered the swine. The herd of about two thousand rushed down a steep bank into the sea, where they were drowned. The swineherds ran away and reported the incident in the town and throughout the countryside. And people came out to see what had happened. As they approached Jesus, they caught sight of the man who had been possessed by Legion, sitting there clothed and in his right mind. And they were seized with fear. Those who witnessed the incident explained to them what had happened to the possessed man and to the swine. Then they began to beg him to leave their district.
As he was getting into the boat, the man who had been possessed pleaded to remain with him. But he would not permit him but told him instead, "Go home to your family and announce to them all that the Lord in his pity has done for you." Then the man went off and began to proclaim in the Decapolis what Jesus had done for him; and all were amazed.
Copyright © Confraternity of Christian Doctrine, USCCB
"As he was getting into the boat, the man who had been possessed pleaded to remain with him. But he would not permit him."
The only true perfection is not that we should be leading this or that lifestyle but doing God's will; it is to lead the kind of life that God wants, where he wants, and to lead it as he would have done himself. When he leaves the choice to us then, yes, let us try to follow him as closely as possible, step by step, to share in his life just as his apostles did both during his life and after his death. Love presses us on to such imitation. If God leaves this choice, this freedom to us then it is precisely because he wants us to trim our sails to the breeze of pure love so that, blown on by it, we might «run after him in the odour of his fragrance» (Sg 1:4 LXX) in perfect imitation as Saint Peter and Saint Paul did...

And if one day God wishes to take us out of this beautiful and perfect way, whether for a while or for always, let us not be troubled or surprised. His designs are without fathoming. He can do for us, in the middle or at the end of the course, what he did for the Gerasene at the beginning. Let us obey him, let us do his will..., let us go wherever he wishes and lead the kind of life his will purposes for us. But let us everywhere draw close to him with all our might and, in every state, in every condition, let us be as he would have been and acted if his Father's will had placed him as it has placed us.
Daily Gospel.

Suy niệm:
Trừ quỷ là việc Đức Giêsu vẫn hay làm. Bài Tin Mừng hôm nay kể chuyện Ngài trừ quỷ ở vùng đất dân Ngoại. Tài kể chuyện của Máccô được thể hiện rõ nét qua bài Tin Mừng này. Hiếm khi có câu chuyện sống động và ly kỳ đến thế!
Đức Giêsu và các môn đệ vượt biển để đến vùng đất Ghêrasa. Vừa ra khỏi thuyền thì gặp ngay người bị ám bởi thần ô uế. Anh sống ở nơi mồ mả, nơi thường được coi  là chỗ ở của quỷ ma. Anh mạnh ghê gớm đến nỗi không xiềng xích nào có thể kiềm chế được. Sống cô độc, đe dọa người khác, tự hành hạ và làm hại chính bản thân, đó là thân phận bi đát mà anh không sao thoát khỏi (cc. 3-5). Rõ ràng anh hoàn toàn bị quỷ dữ chiếm đoạt, chẳng còn chút tự do. Nhưng lạ thay, chính anh lại chạy đến với Đức Giêsu để gặp Ngài. Quỷ dữ nơi anh biết rõ Đức Giêsu là ai, là Con Thiên Chúa Tối Cao. Nhưng cái biết đó lại khiến nó phải run sợ xin Ngài đừng hành hạ (c. 7).
Quỷ dữ biết danh tánh của Đức Giêsu, nhưng không chế ngự được Ngài. Bây giờ Ngài bắt nó phải khai danh tánh của nó, trước khi Ngài hành động. Hóa ra đây không phải là một quỷ, mà là một lũ quỷ đông đảo (c. 9). Đạo binh quỷ này khẩn khoản xin Đức Giêsu một ơn, đó là chỉ đuổi chúng ra khỏi người này, chứ đừng đuổi ra khỏi vùng này, vì chúng hy vọng sẽ tìm được một con mồi khác (c. 10). Đạo binh thần ô uế xin được nhập vào đàn heo vốn bị coi là ô uế. Sự đồng ý của Đức Giêsu khiến toàn bộ những gì ô uế bị hủy diệt. Ngài đã thanh tẩy chẳng những anh bị quỷ ám, mà cả vùng anh ở nữa.
Khi người bị quỷ ám được tự do, anh ấy trở nên khác xưa. Anh ngồi đó, ăn mặc hẳn hoi, trí khôn tỉnh táo (c. 15). Người dân trong vùng khiếp sợ nên xin Đức Giêsu đi khỏi đất của họ. Chỉ có anh vừa được trừ quỷ là xin ở với Ngài như môn đệ (c. 18). Nhưng ơn gọi làm môn đệ phải đến từ Thầy Giêsu. Ngài khuyên anh nên về nhà, ở lại vùng đất của mình, để loan báo mọi điều Chúa đã làm cho anh và thương xót anh (c. 19). Anh đã vâng lời và trở nên người loan báo về Đức Giêsu nơi dân Ngoại. Đối với anh, Đức Giêsu chính là Chúa.
Thế giới chúng ta sống thì văn minh hơn, khoa học hơn, hạnh phúc hơn, nhưng vẫn không thiếu cảnh những người sống như bị ám, như bị ma nhập. Có những người sống trong cô độc và trở nên nguy hiểm cho tha nhân. Có những kẻ tự giết mình từng ngày trước khi tự tử. Tru tréo và lấy đá rạch mình không phải là chuyện hiếm (c. 5). Ăn mặc hẳn hoi và trí khôn tỉnh táo là niềm mơ ước của biết bao gia đình có người thân bị bệnh. Bệnh tâm thần là căn bệnh mà ít nhiều chúng ta đều dễ mắc. Lắm khi con người thấy bó tay, không tự mình giải thoát mình được. Xin Chúa Giêsu tiếp tục trừ quỷ cho chúng ta, cho vùng đất chúng ta sống. Xin Ngài tiếp tục tẩy trừ sự ô uế đang thao túng ở lòng con người.

Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, ai trong chúng con cũng thích tự do, nhưng mặt khác chúng con thấy mình dễ bị nô lệ. Có nhiều xiềng xích do chính chúng con tạo ra.
Xin giúp chúng con được tự do thực sự: tự do trước những đòi hỏi của thân xác, tự do trước đam mê của trái tim, tự do trước những thành kiến của trí tuệ.
Xin giải phóng chúng con khỏi cái tôi ích kỷ, để dễ nhận ra những đòi hỏi tế nhị của Chúa, để nhạy cảm trước nhu cầu bé nhỏ của anh em.
Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con được tự do như Chúa. Chúa tự do trước những ràng buộc hẹp hòi, khi Chúa đồng bàn với người tội lỗi và chữa bệnh ngày Sabát. Chúa tự do trước những thế lực đang ngăm đe, khi Chúa không ngần ngại nói sự thật. Chúa tự do trước khổ đau, nhục nhã và cái chết, vì Chúa yêu mến Cha và nhân loại đến cùng.
Xin cho chúng con đôi cánh của tình yêu hiến dâng, để chúng con được tự do bay cao.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.



Share:

0 nhận xét:

Đăng nhận xét