Lời Chúa: Mc 6, 6b-13
Người gọi
Nhóm Mười Hai lại và bắt đầu sai đi từng hai người một. Người ban cho các ông
quyền trừ quỷ.8 Người chỉ thị cho các ông không được mang gì đi đường, chỉ trừ
cây gậy; không được mang lương thực, bao bị, tiền đồng để giắt lưng;9 được đi
dép, nhưng không được mặc hai áo.10 Người bảo các ông: “Bất cứ ở đâu, khi anh
em đã vào nhà nào, thì cứ ở lại đó cho đến lúc ra đi.11 Còn nơi nào người ta
không đón tiếp và nghe lời anh em, thì khi ra khỏi đó, hãy giũ bụi chân để tỏ ý
phản đối họ.”12 Các ông đi rao giảng, kêu gọi người ta ăn năn sám hối.13 Các
ông trừ được nhiều quỷ, xức dầu cho nhiều người đau ốm và chữa họ khỏi bệnh.
Holy Gospel of Jesus Christ according to Saint Mark
6:7-13.
Jesus
summoned the Twelve and began to send them out two by two and gave them
authority over unclean spirits. He instructed them to take nothing for the
journey but a walking stick--no food, no sack, no money in their belts. They
were, however, to wear sandals but not a second tunic. He said to them,
"Wherever you enter a house, stay there until you leave from there. Whatever
place does not welcome you or listen to you, leave there and shake the dust off
your feet in testimony against them." So they went off and preached
repentance. They drove out many demons, and they anointed with oil many who
were sick and cured them.
Copyright © Confraternity of Christian Doctrine, USCCB
Exhortation to missionaries: “Take nothing for the
journey”
To live the
apostolic life you need to have truly great self-denial… What is needed is to
possess one’s soul in peace, in cheerfulness, in the midst of continual and
powerfully felt privations, not just bodily privations which are easy enough to
bear, but spiritual or moral privations. These latter are far more painful and
sadden, disturb and discourage a weak and self-interested soul. To a strong
soul they give a courage, a serenity and wholly new energy by firm self-denial
and perfect attachment to God alone…
If you only
knew what value patience holds among the apostolic virtues you would employ all
the strength of your soul to acquire it. If you know now how to wait then you
are sure of success and a firm and stable success… Plants that grow up quickly
do not develop far and promptly perish. Trees whose growth is slow become tall
and strong and last for centuries. If you should ever happen to have quick and
easy success in a mission, tremble for that mission; but when, to the contrary,
it takes time and creates difficulties, anticipate good things from it if you
feel within yourselves the strength and perseverance of a holy patience… If you
have patience then you are sure to gain prudence and godly wisdom in your
conduct and undertakings.
Daily Gospel.
Suy niệm:
Đức Giêsu
đã chọn nhóm Mười Hai để họ ở với Ngài và để được Ngài sai đi rao giảng và trừ
quỷ (Mc 3, 14-15). Bây giờ, sau một thời gian sống gần gũi bên Thầy, đã đến lúc
họ được sai đi để làm những điều họ thấy Thầy làm: kêu gọi người ta hoán cải,
trừ quỷ, xức dầu chữa bệnh nhân (cc. 12-13). Các môn đệ trở nên cánh tay nối
dài của Thầy. Họ được Thầy Giêsu tin tưởng cho chia sẻ cùng một sứ mạng.
Các môn đệ
mang gì khi lên đường? Một lệnh sai đi, một người bạn đồng hành, một quyền lực
trên thần ô uế. Đức Giêsu cho phép họ mang một cái gậy và đôi dép để đi đường
xa. Tất cả hành trang chỉ có thế! Những thứ bị cấm mang khi đi đường là những
thứ vốn tạo ra sự bảo đảm hay dư thừa không cần thiết: lương thực, bao bị, tiền
giắt lưng, hai áo trong. Như thế người được sai đi phải hoàn toàn phó thác cho
Thiên Chúa lo liệu, và phải hoàn toàn cậy dựa vào lòng tốt mỗi ngày của tha
nhân.
Nhẹ nhàng,
đơn sơ là thái độ của người luôn sẵn sàng ra đi. Siêu thoát, vô vị lợi là thái
độ của người không dính bén với vật chất. Người tông đồ cũng không dính bén đến
cơ sở hay tiện nghi. Họ không tìm cách đổi chỗ ở để có chỗ tốt hơn (c. 10). Hơn
nữa họ chấp nhận sự thất bại, sự từ chối không muốn đón tiếp (c.11), vì chính
Thầy của họ cũng đã chịu cảnh ngộ tương tự ở quê nhà.
Nhóm Mười
Hai đã ra đi theo lệnh Thầy Giêsu và đã làm được những điều họ không dám mơ
(cc. 12-13). Họ đã học được kinh nghiệm về tin tưởng, khó nghèo, siêu thoát. Họ
đã thấy sức mạnh của Nước Trời đang thu hẹp lại mảnh đất của Satan. Họ đã đem lại
niềm vui cho bệnh nhân và người khao khát Tin Mừng.
Giáo Hội mọi
thời vẫn được nhắc nhở từ đoạn Lời Chúa trên đây. Chẳng ai giữ từng chữ của bản
văn, nhưng tinh thần thì không được bỏ. Sự nhẹ nhàng, cơ động của một Giáo Hội
đến phục vụ con người, luôn kéo chúng ta ra khỏi những nặng nề, trì trệ dễ vướng
phải. Hôm nay Chúa cho phép tôi được mang gì và cấm tôi mang gì?
Cầu nguyện:
Lạy Chúa
Giêsu, xin sai chúng con lên đuờng nhẹ nhàng và thanh thoát, không chút cậy dựa
vào khả năng bản thân hay vào những phương tiện trần thế.
Xin cho
chúng con làm đuợc những gì Chúa đã làm: rao giảng Tin Mừng, trừ quỷ, chữa lành
những người ốm đau.
Xin cho
chúng con biết chia sẻ Tin Mừng với niềm vui của người tìm đuợc viên ngọc quý, biết
nói về Ngài như nói về một người bạn thân.
Xin ban cho
chúng con khả năng đẩy lui bóng tối của sự dữ, bất công và sa đọa. Xin giúp
chúng con lau khô những giọt lệ của bao người đau khổ thể xác tinh thần.
Lạy Chúa
Giêsu, thế giới thật bao la mà vòng tay chúng con quá nhỏ. Xin dạy chúng con biết
nắm lấy tay nhau mà tin tưởng lên đuờng, nhẹ nhàng và thanh thoát.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét