Bà Elisabét có thai
được sáu tháng, thì Thiên Chúa sai sứ thần Gáprien đến một thành miền Galilê, gọi
là Nadarét, 27 gặp một trinh nữ đã đính hôn với một người tên là Giuse, thuộc
nhà Ðavít. Trinh nữ ấy tên là Maria. 28
Sứ thần vào nhà trinh nữ và nói: “Mừng vui lên, hỡi Ðấng đầy ân sủng, Ðức Chúa ở
cùng bà. 29 Nghe lời ấy, bà rất bối rối, và tự hỏi lời chào như vậy có nghĩa
gì. 30 Sứ thần liền nói: “Thưa bà Maria,
xin đừng sợ, vì bà đẹp lòng Thiên Chúa. 31 Và này đây bà sẽ thụ thai, sinh hạ một
con trai, và đặt tên là Giêsu. 32 Người sẽ nên cao cả, và sẽ được gọi là Con Ðấng
Tối Cao. Ðức Chúa là Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngai vàng vua Ðavít, tổ tiên
Người. 33 Người sẽ trị vì nhà Giacóp đến muôn đời, và triều đại của Người sẽ vô
cùng vô tận.” 34 Ba Maria thưa với sứ thần:
“Việc ấy sẽ xảy ra cách nào, vì tôi không biết đến việc vợ chồng!” 35 Sứ thần
đáp: “Thánh Thần sẽ ngự xuống trên bà, và quyền năng Ðấng Tối Cao sẽ rợp bóng
trên bà, vì thế, người con sinh ra sẽ là thánh, và được gọi là Con Thiên Chúa.
36 Kìa bà Êlisabét, người họ hàng với bà, tuy gìa rồi, mà cũng đang cưu mang một
người con trai: bà ấy vẫn bị mang tiếng là hiếm hoi, mà nay đã có thai được sáu
tháng. 37 Vì đối với Thiên Chúa, không có gì là không thể làm được. 38 Bấy giờ bà Maria nói: “Vâng, tôi đây là nữ
tỳ của Chúa, xin Chúa cứ làm cho tôi như lời sứ thần nói”. Rồi sứ thần từ biệt
ra đi.
SUY
NIỆM
Nhân vật chủ yếu mà
thánh Luca muốn trình bày trong bài Tin Mừng trên đây là chính Ðức Giêsu. Ngài
là Con Ðấng Tối Cao, là Vua Mêsia (c.32-33). Ngài là Ðấng Thánh, là Con Thiên
Chúa (c.35). Thiên Chúa muốn Con Ngài vào đời làm người, nên đã chuẩn bị cho
Con một người mẹ tuyệt hảo. Maria là người được Thiên Chúa đặc biệt mến thương.
Thiên thần gọi cô là Ðấng đầy ân sủng, là người được Ðức Chúa ở cùng (c.28), là
người đẹp lòng Thiên Chúa (c.30). Maria đã là một thụ tạo tuyệt vời ngay từ trước
khi làm mẹ Ðức Giêsu.
Nhưng Thiên Chúa vẫn
tôn trọng tự do của cô Maria. Ngài cần sự ưng thuận của một thụ tạo nhỏ bé trước
khi trao cho Maria chức vụ làm Mẹ Ðấng Cứu Thế. “Thánh Thần sẽ ngự xuống trên
cô và quyền năng Ðấng Tối Cao sẽ rợp bóng trên cô” (c.35). Maria hẳn đã phải
suy nghĩ trước khi chấp nhận làm mẹ theo một cách thức lạ lùng đến thế.
Lời mời gọi nào của
Thiên Chúa cũng gây xáo trộn những dự định và tính toán riêng tư. Nếu Maria đã
khấn sống khiết tịnh, thì nay Thiên Chúa lại muốn cô làm mẹ và sinh con. Nếu
Maria đã muốn sống bậc hôn nhân một cách bình thường với ông Giuse, thì nay
Thiên Chúa lại muốn cô có một người con, không phải với Giuse, và tương quan giữa
cô với Giuse hẳn phải thay đổi. Maria không hiểu hết con đường mình sắp đi. Có
biết bao trắc trở, khó khăn, mờ tối. Nhưng cô tin vào Thiên Chúa đang mời gọi. Cô
buông mình để tay Chúa dẫn đưa, vì xác tín rằng chẳng có gì Ngài không làm được.
Maria đã xin vâng
trong niềm tin yêu phó thác. Tiếng xin vâng này mở đầu cho một chuỗi xin vâng làm
nên cuộc đời người nữ tỳ của Chúa. Lắm khi chúng ta thấy Ðức Maria quá cao xa vì
tràn đầy những ơn chúng ta không hề có. Chúng ta quên rằng Mẹ cũng là một tín hữu
bước những bước gập ghềnh qua sa mạc cuộc đời. Nói tiếng xin vâng khi mọi sự dường
như sụp đổ, chuyện đó cần đến lòng tin. “Phúc cho em là kẻ đã tin…” (Lc 1,45).
Tiếng xin vâng khó
khăn nhất của Mẹ Maria là tiếng xin vâng dưới chân thập giá. Những lời thiên thần
nói ngày xưa có còn đáng tin không? Chỉ khi Ðức Giêsu Phục Sinh hiện ra với Mẹ tất
cả những tiếng xin vâng trong đời mới bừng sáng trọn vẹn và rực rỡ ý nghĩa. Chúng
ta có dám liều xin vâng như Mẹ không?
CẦU
NGUYỆN
Lạy Mẹ Maria, khi đọc
Phúc Âm, lúc nào chúng con cũng thấy Mẹ lên đường. Mẹ đi giúp bà Isave, rồi đi
Bêlem sinh Ðức Giêsu. Mẹ đưa Con đi trốn, rồi dâng Con trong đền thờ. Mẹ tìm
Con bị lạc và đi dự tiệc cưới ở Cana. Mẹ đi thăm Ðức Giêsu khi Ngài đang rao giảng.
Và cuối cùng Mẹ đã theo Ngài đến tận Núi Sọ.
Mẹ lên đường để đáp lại
một tiếng gọi âm thầm hay rõ ràng, từ ngoài hay từ trong, từ con người hay từ
Thiên Chúa. Chúng con thấy Mẹ luôn đi với Ðức Giêsu trong mọi bước đường của cuộc
sống. Chẳng phải con đường nào cũng là thảm hoa. Có những con đường đầy máu và
nước mắt.
Xin Mẹ dạy chúng con đừng
sợ lên đường mỗi ngày, đừng sợ đáp lại những tiếng gọi mới của Chúa dù phải chấp
nhận đoạn tuyệt chia ly.
Xin giữ chúng con luôn
đi trên Ðường-Giêsu để chúng con trở thành nẻo đường khiêm hạ đưa con người hôm
nay đến gặp gỡ Thiên Chúa
Lm.
Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.
Holy
Gospel of Jesus Christ according to Saint Luke 1, 26-38.
In the sixth month,
the angel Gabriel was sent from God to a town of Galilee called Nazareth, to a
virgin betrothed to a man named Joseph, of the house of David, and the virgin’s
name was Mary. And coming to her, he said, “Hail, favored one! The Lord is with
you.” But she was greatly troubled at what was said and pondered what sort of
greeting this might be. Then the angel said to her, “Do not be afraid, Mary,
for you have found favor with God. Behold, you will conceive in your womb and
bear a son, and you shall name him Jesus. He will be great and will be called
Son of the Most High,* and the Lord God will give him the throne of David his
father, and he will rule over the house of Jacob forever, and of his kingdom
there will be no end.” But Mary said to the angel, “How can this be, since I
have no relations with a man?” And the angel said to her in reply, “The holy
Spirit will come upon you, and the power of the Most High will overshadow you.
Therefore the child to be born will be called holy, the Son of God. And behold,
Elizabeth, your relative, has also conceived a son in her old age, and this is
the sixth month for her who was called barren; for nothing will be impossible
for God.”
Mary said, “Behold, I
am the handmaid of the Lord. May it be done to me according to your word.” Then
the angel departed from her.
Usccb.org
0 nhận xét:
Đăng nhận xét