LỜI CHÚA: Lc 13,22-30
Trên đường lên Giêrusalem, Ðức Giêsu đi ngang qua các
thành thị và làng mạc mà giảng dạy. (23) Có kẻ hỏi Người: “Thưa Ngài, những người
được cứu thoát thì ít, có phải không?” Người bảo họ: (24) “Hãy chiến đấu để qua
được cửa hẹp mà vào, vì tôi nói cho anh em biết: có nhiều người sẽ tìm cách vào
mà không thể được.(25) “Một khi chủ nhà đã đứng dậy và khoá cửa lại, mà anh em
còn đứng ở ngoài, bắt đầu gõ cửa và nói: “Thưa ngài, xin mở cho chúng tôi
vào!”, thì ông sẽ bảo anh em: “Các anh đấy ư? Ta không biết các anh từ đâu đến!”
(26) Bấy giờ anh em mới nói: “Chúng tôi đã từng được ăn uống trước mặt ngài, và
ngài cũng đã từng giảng dạy trên các đường phố của chúng tôi”. (27) Nhưng ông sẽ
đáp với anh em: “Ta không biết các anh từ đâu đến. Cút đi cho khuất mắt ta, hỡi
tất cả những quân làm điều bất chính!”.(28) “Bấy giờ anh em sẽ khóc lóc nghiến
răng, khi thấy các ông Ápraham, Ixaác và Giacóp cùng tất cả các ngôn sứ được ở
trong Nước Thiên Chúa, còn mình lại bị đuổi ra ngoài. (29) Thiên hạ sẽ từ đông
tây nam bắc đến dự tiệc trong Nước Thiên Chúa.(30) “Và kìa có những kẻ đứng
chót sẽ lên hàng đầu, và có những kẻ đứng đầu sẽ xuống hàng chót”.
(Bản dịch của Nhóm
Phiên Dịch CGKPV)
“Hãy chiến đấu qua cửa hẹp mà vào,
vì… nhiều người sẽ tìm cách vào mà không thể được.” (Lc 13,24)
Suy niệm: Người Ai-len
kể câu chuyện vào thiên đàng như sau: Một người đến trước cửa thiên đàng và xin
thánh Phê-rô cho mình vào. Ngài trả lời: “Đương nhiên là được, chỉ cần chỉ cho
ta các vết sẹo của con.” Người ấy trả lời: “Con không có vết sẹo nào.” Thánh
nhân nói: “Thật đáng tiếc vì chẳng có gì đáng cho con phải chiến đấu sao?” Đức
Giêsu xác quyết với ta: đường về Nước Trời là con đường thập giá, vào cửa sự sống
là đi qua cửa hẹp, phải chiến đấu “trầy da tróc vẩy” mới vào được. Những vết sẹo
trong hành trình nói lên nỗ lực đấu tranh của ta với bản thân ươn lười, với mưu
mô ma quỷ tinh vi, với môi trường xã hội nặng tính trần tục, nhất là xã hội đề
cao tiện nghi, hưởng thụ cách ích kỷ như hiện nay.
Mời Bạn: “Chìa khóa mở
cửa thiên đàng không thể rèn nhiều chìa phụ được” (Mục sư D. Horton). Cửa dẫn đến
sự sống chỉ có một mẫu: cửa hẹp từ bỏ & chiến đấu; chìa khóa mở cửa thiên
đàng chỉ có một kiểu: yêu thương; đường đi đến sự sống đời đời chỉ có một khuôn
mẫu: thập giá. Bạn đã xác tín như vậy chưa? Bạn muốn con đường dễ dãi đưa đến
diệt vong hay con đường hẹp đưa đến hạnh phúc đời đời?
Sống Lời Chúa: Tôi tập cố gắng
đi qua cửa hẹp qua việc nỗ lực nhiều hơn nữa để sửa đổi một thói xấu trầm trọng
nhất hiện nay của mình.
Cầu nguyện: Lạy Chúa
Giêsu, Chúa không ngại cảnh báo cho con biết phải chiến đấu vất vả, đi qua cửa
hẹp vào Nước Trời. Xin giúp con xác tín chân lý này, cũng như nỗ lực chiến đấu
với chính con người muốn sống theo bản năng dễ dãi của mình. Amen.
Daminhvn.net
Holy Gospel of Jesus Christ according
to Saint Luke 13,22-30.
Jesus passed through towns and villages, teaching as he went
and making his way to Jerusalem. Someone asked him, "Lord, will only a few
people be saved?" He answered them, Strive to enter through the narrow
gate, for many, I tell you, will attempt to enter but will not be strong
enough. After the master of the house has arisen and locked the door, then will
you stand outside knocking and saying, 'Lord, open the door for us.' He will
say to you in reply, 'I do not know where you are from.' And you will say, 'We
ate and drank in your company and you taught in our streets.' Then he will say
to you, 'I do not know where (you) are from. Depart from me, all you
evildoers!' And there will be wailing and grinding of teeth when you see
Abraham, Isaac, and Jacob and all the prophets in the kingdom of God and you
yourselves cast out. And people will come from the east and the west and from
the north and the south and will recline at table in the kingdom of God. For
behold, some are last who will be first, and some are first who will be
last."
Copyright © Confraternity of
Christian Doctrine, USCCB
“People will come from the east and the west, from the north and the south, and will take their places at the feast.”
In the last days (1 Pet 1:20), God in his merciful goodness
wanted to come to the aid of a world which was perishing. He decreed that the
salvation of all nations should be accomplished in Christ… In times past,
Abraham received the promise of countless descendants for them; they would be
engendered not by the flesh, but by faith. They are also compared to the
multitude of stars in the sky (Gen 15:5), for we must not await an earthly
posterity from this father of all nations, but a heavenly one…
Thus, may “the full number of Gentiles enter in” (Rom 11:25),
may all peoples enter into the family of the patriarchs. May the children of
the promise also receive the blessing of Abraham’s race (Rom 9:8)… May all the
nations of the earth come to adore the Creator of the universe. May God no
longer be only “known in Judah”, but in the whole world and everywhere, as “his
name is great in Israel.” (Ps 76:2)…
Brothers, since we have been taught these mysteries of divine
grace, let us celebrate the call of the nations in a spirit of joy. Let us give
thanks to the God of mercy, “who has made us worthy to share the lot of the
saints in light. He rescued us from the power of darkness and brought us into
the kingdom of his beloved Son.” (Col 1:12-13) As the prophet Isaiah
announced…: “Nations that did not know you will call upon you; peoples who did
not know you shall run to you.” (55:5) Abraham saw that day and he rejoiced in
it (Jn 8:56) when he knew that his children according to faith would be blessed
by his descendant, that is to say, by Christ. In faith, he saw that he was “the
father of many nations,” and “he gave glory to God, fully persuaded that God
could do whatever he had promised.” (Rom 4:18-21)
Daily Gospel.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét