LỜI CHÚA: Mt 5, 1-12a
Thấy đám đông, Đức Giê-su lên núi. Người ngồi xuống, các
môn đệ đến gần bên. 2 Người mở miệng dạy họ rằng:
3 “Phúc thay ai có tâm hồn nghèo khó, vì Nước Trời là của họ.
4 Phúc thay ai hiền lành, vì họ sẽ được Đất Hứa làm gia nghiệp.
5 Phúc thay ai sầu khổ, vì họ sẽ được Thiên Chúa ủi an.
6 Phúc thay ai khát khao nên người công chính, vì họ sẽ được
Thiên Chúa cho thoả lòng.
7 Phúc thay ai xót thương người, vì họ sẽ được Thiên Chúa xót
thương.
8 Phúc thay ai có tâm hồn trong sạch, vì họ sẽ được nhìn thấy
Thiên Chúa.
9 Phúc thay ai xây dựng hoà bình, vì họ sẽ được gọi là con
Thiên Chúa.
10 Phúc thay ai bị bách hại vì sống công chính, vì Nước Trời
là của họ.
11 Phúc thay anh em khi vì Thầy mà bị người ta sỉ vả, bách hại
và vu khống đủ điều xấu xa. 12 Anh em hãy vui mừng hớn hở, vì phần thưởng dành
cho anh em ở trên trời thật lớn lao.
SUY NIỆM:
Nếu chúng ta được lên trời để thăm các thánh, hẳn chúng ta sẽ
không khỏi ngỡ ngàng trước sự đa dạng. Các thánh không phải chỉ là những vị được
tôn phong, mà là tất cả những ai đang hưởng hạnh phúc trên trời. Các thánh thật
khác nhau về nhiều mặt: giới tính, tuổi tác, màu da, tiếng nói, nghề nghiệp, hoàn
cảnh, thời đại, bậc sống, khả năng, tính tình… Có người không biết viết như
thánh nữ Catarina Siêna. Có người đậu tiến sĩ triết hạng tối ưu như thánh Edith
Stein. Có người làm bao phép lạ phi thường như ngôn sứ Êlia. Có người sống âm
thầm như chị Têrêsa nhỏ. Nói chung chẳng gì có thể ngăn cản chúng ta nên thánh,
vì Thiên Chúa muốn mọi người nên thánh chẳng trừ ai.
Các mối phúc là con đường nên thánh. Con đường này chính Ðức
Kitô đã đi và mời ta cùng đi. Ngài mời ta có tâm hồn nghèo khó, hiền lành, nghĩa
là hoàn toàn tín thác vào một mình Thiên Chúa, có lòng khát khao sự công chính,
chỉ mong làm trọn ý Ngài. Trong tương quan với tha nhân, Ðức Kitô mời ta có
lòng thương xót, biết đau nỗi đau của người khác, có tâm hồn trong sạch, nghĩa
là sống ngay thẳng, chân thành, có tinh thần xây dựng hòa bình và công bằng xã
hội, nghĩa là chăm lo phát triển toàn diện từng người và mọi người. Sống các mối
phúc trên là chấp nhận mối phúc bị bách hại. Mỗi vị thánh đều sống nổi bật
trong một số mối phúc. Họ đã nếm phần nào hạnh phúc từ đời này trước khi hưởng
hạnh phúc trọn vẹn bền vững trên trời.
Chúng ta thường nghĩ nên thánh là chuyện cao siêu dành cho một
thiểu số hết sức đặc biệt. Thật ra mọi Kitô hữu đều được mời gọi nên thánh. “Các
con hãy nên trọn lành như Cha trên trời.” Chỉ Thiên Chúa mới là nguồn mọi sự
thánh thiện. Ngài mời chúng ta chia sẻ sự thánh thiện của Ngài. Nên thánh là
đáp trả lời mời đó. Khi chiêm ngắm các thánh, ta có thể hiểu nên thánh là gì. Nên
thánh là để cho tình yêu chi phối toàn bộ cuộc sống, là ra khỏi cái tôi hẹp hòi
của mình đẻ sống hết tình cho Thiên Chúa và tha nhân. Nên thánh là luôn lắng
nghe tiếng Chúa và trung thành đáp lại trong giây phút hiện tại. Nên thánh là
yêu mến cuộc sống mà Chúa tặng trao, là để cho Chúa yêu mình, nắm tay mình, dắt
mình vào thế giới riêng tư của Chúa. Nên thánh là thuộc trọn về Chúa và về anh
em, là để Chúa dần dần chiếm lấy mọi chỗ của đời mình.
Chúa mời tôi nên thánh với con người và hoàn cảnh riêng. với
sa ngã của quá khứ và mỏng giòn của hiện tại, với cái dằm vẫn thường xuyên làm
tôi nhức nhối. Chúa muốn tôi nên thánh với mặt mạnh, mặt yếu của tôi. Ước gì đời
tôi vén mở một nét nào đó của Chúa.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Cha, con phó mặc con cho Cha, xin dùng con tùy sở thích
Cha.
Cha dùng con làm chi, con cũng xin cảm ơn. Con luôn sẵn sàng,
con đón nhận tất cả.
Miễn là ý Cha thực hiện nơi con và nơi mọi loài Cha tạo dựng,
thì, lạy Cha, con không ước muốn chi khác nữa.
Con trao linh hồn con về tay Cha. Con dâng linh hồn con cho
Cha, lạy Chúa Trời của con, với tất cả tình yêu của lòng con,
Vì con yêu mến Cha, vì lòng yêu mến thúc đẩy con phó dâng
mình cho Cha, thúc đẩy con trao trọn bản thân về tay Cha, không so đo, với một
lòng tin cậy vô biên, vì Cha là Cha của con.
(Chân phước Charles de Foucauld)
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.
Holy Gospel of Jesus Christ according
to Saint Matthew 5,1-12a.
When Jesus saw the crowds, he went up the mountain, and after
he had sat down, his disciples came to him. He began to teach them, saying:
"Blessed are the poor in spirit, for theirs is the
kingdom of heaven.
Blessed are they who mourn, for they will be comforted.
Blessed are the meek, for they will inherit the land.
Blessed are they who hunger and thirst for righteousness, for
they will be satisfied.
Blessed are the merciful, for they will be shown mercy.
Blessed are the clean of heart, for they will see God.
Blessed are the peacemakers, for they will be called children
of God.
Blessed are they who are persecuted for the sake of
righteousness, for theirs is the kingdom of heaven.
Blessed are you when they insult you and persecute you and
utter every kind of evil against you (falsely) because of me.
Rejoice and be glad, for your reward will be great in heaven.
"
Copyright © Confraternity of
Christian Doctrine, USCCB
The communion of saints
Sister Marie of the Eucharist wanted to light the candles for
a procession; she had no matches; however, seeing the little lamp which was
burning in front of the relics, she approached it. Alas, it was half out; there
remained only a feeble glimmer on its blackened wick. She succeeded in lighting
her candle from it, and with this candle, she lighted those of the whole
community. It was, therefore, the half-extinguished little lamp which had
produced all these beautiful flames which, in their turn, could produce an
infinity of others and even light the whole universe. Nevertheless, it would
always be the little lamp which would be first cause of all this light. How
could the beautiful flames boast of having produced this fire, when they
themselves were lighted with such a small spark?
It is the same with the Communion of Saints. Very often,
without our knowing it, the graces and lights that we receive are due to a
hidden soul, for God wills that the saints communicate grace to each other
through prayer with great love, with a love much greater than that of a family,
and even the most perfect family on earth. How often have I thought that I may
owe all the graces I've received to the prayers of a person who begged them
from God for me, and whom I shall know only in heaven. Yes, a very little spark
will be capable of giving birth to great lights in the Church, like the Doctors
and Martyrs, who will undoubtedly be higher in heaven that the spark; but how
could anyone think that their glory will not become his? In heaven, we shall
not meet with indifferent glances, because all the elect will discover that
they owe to each other the graces that merited the crown for them.
Daily Gospel.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét