LỜI
CHÚA: Mc 12, 38-44
Trong lúc giảng dạy,
Đức Giê-su nói rằng: “Anh em phải coi chừng những ông kinh sư ưa dạo quanh,
xúng xính trong bộ áo thụng, thích được người ta chào hỏi ở những nơi công cộng.39
Họ ưa chiếm ghế danh dự trong hội đường, thích ngồi cỗ nhất trong đám tiệc.40 Họ
nuốt hết tài sản của các bà goá, lại còn làm bộ đọc kinh cầu nguyện lâu giờ. Những
người ấy sẽ bị kết án nghiêm khắc hơn.”
41 Đức Giê-su ngồi đối
diện với thùng tiền dâng cúng cho Đền Thờ. Người quan sát xem đám đông bỏ tiền
vào đó ra sao. Có lắm người giàu bỏ thật nhiều tiền.42 Cũng có một bà goá nghèo
đến bỏ vào đó hai đồng tiền kẽm, trị giá một phần tư đồng xu Rô-ma.43 Đức
Giê-su liền gọi các môn đệ lại và nói: “Thầy bảo thật anh em: bà goá nghèo này
đã bỏ vào thùng nhiều hơn ai hết.44 Quả vậy, mọi người đều rút từ tiền dư bạc
thừa của họ mà đem bỏ vào đó; còn bà này, thì rút từ cái túng thiếu của mình mà
bỏ vào đó tất cả tài sản, tất cả những gì bà có để nuôi sống mình.”
SUY
NIỆM:
Bài Tin Mừng hôm nay đặt
bên nhau hai hình ảnh trái ngược. Một bên là các kinh sư, một bên là một bà
góa. Chúng ta được mời gọi nhìn cách hành xử bên ngoài của họ, từ đó thấy được
thái độ nội tâm của mỗi bên.
Các kinh sư thuộc về
giới lãnh đạo cấp cao của Do-thái giáo. Trong một xã hội được chi phối toàn diện
bởi Luật Môsê, thì những người giỏi Luật như các kinh sư đóng vai trò rất quan
trọng. Họ có nhiều uy tín và ảnh hưởng trên đời sống tinh thần của dân. Chính
vì thế không lạ gì nếu có một số kinh sư đã vấp ngã.
Một người vừa có tri
thức, vừa có quyền lực, dễ bị vấp vào thói háo danh. Đức Giêsu nêu lên một vài
nét chấm phá về họ. Trong hội đường, nơi công cộng hay đám tiệc, họ thích mặc
áo thụng, thích được chào, thích chỗ cao. Nói chung, họ thích mình trở nên
trung tâm chú ý của người khác. Hiểu biết của họ về Lời Chúa sau bao năm học tập
lại trở nên phương tiện để họ tìm vinh danh cho mình thay vì cho Chúa. Tệ hơn nữa,
họ lại mang bộ mặt đạo đức khi giả vờ đọc kinh dài. Với uy tín và sự giả hình
khéo léo, họ nuốt chửng nhà của các bà góa.
Ngược với hình ảnh của
một vị kinh sư cao trọng, quyền uy là chuyện một bà góa nghèo bỏ tiền vào hòm
dâng cúng. Đức Giêsu cố ý ngồi gần để quan sát người giàu kẻ nghèo bỏ tiền. Ngài
muốn dạy các môn đệ một bài học lớn khi gọi họ lại và khẳng định rằng bà góa
này đã bỏ nhiều hơn mọi người khác, mặc dù bà chỉ bỏ vào thùng số tiền rất nhỏ.
Nhưng cái rất nhỏ này lại là tất cả những gì bà có, tất cả của nuôi thân. Hẳn
các môn đệ ngỡ ngàng vì cách đánh giá ấy của Thầy, cũng là cách đánh giá con
người của Thiên Chúa. Ngài đánh giá theo tấm lòng, chứ không theo lễ vật. Ngài
không mãn nguyện với của dư thừa, nhưng Ngài đòi tất cả. Tất cả của bà góa là
hai đồng kẽm, thuộc đơn vị tiền tệ thấp nhất. Hóa ra người túng thiếu cũng có
thể dâng chính cái nghèo của mình.
Một kinh sư có học thức,
có vai vế và bề ngoài có vẻ đạo đức khác với bà góa cô thân cô thế và túng
nghèo, ở chỗ ông quay vào mình, loay hoay với tiếng tăm và lợi nhuận của mình. Còn
bà thì quay về phía Thiên Chúa, với thái độ quảng đại, tin tưởng, phó thác và
liều lĩnh. Chúng ta ai cũng có hai đồng kẽm. Đừng mặc cảm khi phải bỏ đồng tiền
nhỏ nhoi vào hòm tiền, nếu quả thực chúng ta chỉ có hai đồng kẽm.
LỜI
NGUYỆN:
Lạy Chúa, xin cho con
quả tim của Chúa. Xin cho con đừng khép lại trên chính mình, nhưng xin cho quả
tim con quảng đại như Chúa vươn lên cao, vượt mọi tình cảm tầm thường để mặc lấy
tâm tình bao dung tha thứ. Xin cho con vượt qua mọi hờn oán nhỏ nhen, mọi trả
thù ti tiện.
Xin cho con cứ luôn
bình an, trong sáng, không một biến cố nào làm xáo trộn, không một đam mê nào
khuấy động hồn con.
Xin cho con đừng quá
vui khi thành công, cũng đừng quá bối rối khi gặp lời chỉ trích.
Xin cho quả tim con đủ
lớn để yêu người con không ưa. Xin cho vòng tay con luôn rộng mở để có thể ôm cả
những người thù ghét con.
Lm.
Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.
Holy
Gospel of Jesus Christ according to Saint Mark 12: 38-44
In the course of his
teaching he said, “Beware of the scribes, who like to go around in long robes
and accept greetings in the marketplaces, seats of honor in synagogues, and
places of honor at banquets. They devour the houses of widows and, as a
pretext, recite lengthy prayers. They will receive a very severe condemnation.”
The Poor Widow’s Contribution.
He sat down opposite
the treasury and observed how the crowd put money into the treasury. Many rich
people put in large sums. A poor widow also came and put in two small coins
worth a few cents. Calling his disciples to himself, he said to them, “Amen, I
say to you, this poor widow put in more than all the other contributors to the
treasury. For they have all contributed from their surplus wealth, but she,
from her poverty, has contributed all she had, her whole livelihood.”
0 nhận xét:
Đăng nhận xét