LỜI
CHÚA: Mt 7, 1-5
“Anh em đừng xét
đoán, để khỏi bị Thiên Chúa xét đoán,2 vì anh em xét đoán thế nào, thì anh em
cũng sẽ bị Thiên Chúa xét đoán như vậy; và anh em đong đấu nào, thì Thiên Chúa
cũng sẽ đong đấu ấy cho anh em.3 Sao anh thấy cái rác trong con mắt của người
anh em, mà cái xà trong con mắt của mình thì lại không để ý tới?4 Sao anh lại
nói với người anh em: “Hãy để tôi lấy cái rác ra khỏi mắt bạn”, trong khi có cả
một cái xà trong con mắt anh?5 Hỡi kẻ đạo đức giả! Lấy cái xà ra khỏi mắt anh
trước đã, rồi anh sẽ thấy rõ, để lấy cái rác ra khỏi mắt người anh em.
SUY
NIỆM
Mỗi ngày chúng ta đưa
ra biết bao nhận xét về người khác. Thầy cô phải nhận xét về học trò, cấp trên
phải nhận xét về thuộc hạ. Việc lượng giá về từng cá nhân thường rất cần thiết
và hữu ích. Trong đời sống tu trì, vẫn có chuyện anh em sửa lỗi cho nhau. Nói
chung, sống thì phải đưa ra những phán đoán về người khác. Nhưng làm sao để
phán đoán ấy không trở nên một xét đoán lệch lạc? Đức Giêsu dạy ta biết cách
xét đoán qua bài Tin Mừng hôm nay.
“Anh em đừng xét đoán”
: thật ra Đức Giêsu không cấm mọi thứ xét đoán. Ngài còn dạy các môn đệ biết
cách phân biệt ngôn sứ giả và thật (Mt 7,15), phân biệt người xứng đáng và người
không xứng đáng (Mt 10, 11), biết cách đề phòng thói xấu của nhóm Xađốc và
Pharisêu (Mt 16, 6). Đức Giêsu chỉ đòi các tín hữu sống trong cộng đoàn huynh đệ
phải tránh lối xét đoán thiếu bao dung, khắc nghiệt, mà quên chính mình cũng có
những lỗi lầm lớn hơn nhiều. “Anh em xét đoán thế nào, thì cũng bị Thiên Chúa
xét đoán như vậy” (c. 2). Ngài muốn ta nhẹ tay và nhân từ khi cần phải xét đoán
người anh em. Vì cái đấu ta dùng để đong cho họ, Thiên Chúa sẽ dùng để đong cho
ta. Đấu đong đi càng lớn, đấu đong lại càng đầy. Chỉ cần thay đổi cái đấu ta vẫn
quen dùng, là cuộc đời của ta thay đổi.
Đức Giêsu dùng một
hình ảnh liên quan đến nghề mộc của Ngài, để nói về chuyện người đạo đức giả. Đó
là hình ảnh bụi mùn cưa trong mắt người khác và cái xà trong mắt mình. Một cái
thì thật bé, một cái thì to đến độ khó lòng ở trong mắt được. Hình ảnh phóng đại
này hẳn làm ai cũng phải buồn cười. Tôi thấy lỗi bé nơi anh em, nhưng lại không
để ý tới lỗi lớn nơi tôi. Tôi hăng hái xin được lấy hạt bụi ra khỏi mắt anh em,
nhưng lại rất khoan dung với cái xà trong mắt mình. Đức Giêsu hóm hỉnh khuyên
chúng ta nên lấy xà ra khỏi mắt trước đã, rồi mới thấy tỏ tường để lấy hạt bụi
mùn cưa khỏi mắt anh em.
Điều khó vẫn là thấy
được cái xà trong mắt mình. Lẽ ra tôi phải thấy ngay vì nó quá lộ liễu. Nhưng
nó khó thấy, vì tôi không muốn thấy cái xấu của mình. Càng có quyền, có chức,
có uy tín, có tuổi tác và kinh nghiệm, càng khó chấp nhận nếp nhăn nơi khuôn mặt
mình. Giá mà tôi thấy được cái xà nơi mắt tôi, chắc tôi đã không dám đòi lấy hạt
bụi nơi mắt người khác, hay nếu có được ai nhờ lấy đi nữa, thì cũng chỉ lấy một
cách khiêm hạ, nhẹ nhàng.
Trong bài hát “Chúa
Hòa Bình” của Phạm Duy có câu: “Nếu có ai lầm lỡ, rồi sinh ra khắt khe…” Chỉ
mong chúng ta, nhờ thấy mình lầm lỡ và đã được Chúa thứ tha, nên sinh ra dễ cảm
thông với lỗi lầm người khác.
LỜI
NGUYỆN:
Lạy Chúa Giêsu, khi đến
với nhau, chúng con thường mang những mặt nạ. Chúng con sợ người khác thấy sự
thật về mình. Chúng con cố giữ uy tín cho bộ mặt dù đó chỉ là chiếc mặt nạ giả
dối.
Khi đến với Chúa, chúng
con cũng thường mang mặt nạ. Có những hành vi đạo đức bên ngoài để che giấu cái
trống rỗng bên trong. Có những lời kinh đọc trên môi, nhưng không có chỗ trong
tâm hồn, và ngược hẳn với cuộc sống thực tế.
Lạy Chúa Giêsu, chúng
con cũng thường ngắm mình trong gương, tự ru ngủ và đánh lừa mình, mãn nguyện với
cái mặt nạ vừa vặn.
Xin giúp chúng con cởi
bỏ mọi thứ mặt nạ, đã ăn sâu vào da thịt chúng con, để chúng con thôi đánh lừa
nhau, đánh lừa Chúa và chính mình. Ước gì chúng con xây dựng bầu khí chân
thành, để chúng con được lớn lên trong bình an.
Lm.
Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.
Holy
Gospel of Jesus Christ according to Saint Matthew 7: 1-5
Jesus said to his
disciples: "Stop judging, that you may not be judged. For as you judge, so
will you be judged, and the measure with which you measure will be measured out
to you. Why do you notice the splinter in your brother's eye, but do not
perceive the wooden beam in your own eye? How can you say to your brother, 'Let
me remove that splinter from your eye,' while the wooden beam is in your eye? You
hypocrite, remove the wooden beam from your eye first; then you will see
clearly to remove the splinter from your brother's eye."
"Remove the wooden beam from your eye first;
then you will see clearly to remove the splinter from your brother's eye"
then you will see clearly to remove the splinter from your brother's eye"
Love — caritas — is an
extraordinary force which leads people to opt for courageous and generous
engagement in the field of justice and peace. It is a force that has its origin
in God, Eternal Love and Absolute Truth. Each person finds his good by adherence
to God's plan for him, in order to realize it fully: in this plan, he finds his
truth, and through adherence to this truth he becomes free (cf. Jn 8:32)...
Charity is love
received and given. It is “grace”. Its source is the wellspring of the Father's
love for the Son, in the Holy Spirit. Love comes down to us from the Son. It is
creative love, through which we have our being; it is redemptive love, through
which we are recreated. Love is revealed and made present by Christ (cf. Jn
13:1) and “poured into our hearts through the Holy Spirit” (Rom 5:5). As the
objects of God's love, men and women become subjects of charity, they are
called to make themselves instruments of grace, so as to pour forth God's
charity and to weave networks of charity.
This dynamic of
charity received and given is what gives rise to the Church's social
teaching...: the proclamation of the truth of Christ's love in society. This
doctrine is a service to charity, but its locus is truth... Development, social
well-being, the search for a satisfactory solution to the grave socio-economic
problems besetting humanity, all need this truth. What they need even more is
that this truth should be loved and demonstrated. Without truth, without trust
and love for what is true, there is no social conscience and responsibility,
and social action ends up serving private interests and the logic of power,
resulting in social fragmentation, especially in a globalized society at
difficult times like the present.
Daily
Gospel.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét