LỜI
CHÚA: Mt 6, 24-34
“Không ai có thể
làm tôi hai chủ, vì hoặc sẽ ghét chủ này mà yêu chủ kia, hoặc sẽ gắn bó với chủ
này mà khinh dể chủ nọ. Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa vừa làm tôi Tiền
Của được. (25) “Vì vậy Thầy bảo cho anh
em biết: đừng lo cho mạng sống: lấy gì mà ăn; cũng đừng lo cho thân thể: lấy gì
mà mặc. Mạng sống chẳng trọng hơn của ăn, và thân thể chẳng trọng hơn áo mặc
sao? (26) Hãy xem chim trời: chúng không gieo, không gặt, không thu tích vào
kho; thế mà Cha anh em trên trời vẫn nuôi chúng. Anh em lại chẳng quý giá hơn
chúng sao? (27) Hỏi có ai trong anh em có thể nhờ lo lắng mà kéo dài đời mình
thêm được dù chỉ một gang không? (28) Còn về áo mặc cũng thế, lo lắng làm gì?
Hãy ngắm xem hoa huệ ngoài đồng mọc lên thế nào mà rút ra bài học: chúng không
làm lụng, không kéo sợi; (29) thế mà, Thầy bảo cho anh em biết: ngay cả vua
Salômôn, dù vinh hoa tột bậc, cũng không mặc đẹp bằng một bông hoa ấy. (30) Vậy
nếu hoa cỏ ngoài đồng, nay còn, mai đã quẳng vào lò, mà Thiên Chúa còn mặc đẹp
cho như thế, thì huống hồ là anh em, ôi những kẻ kém tin! (31) Vì thế, anh em đừng
lo lắng tự hỏi: ta sẽ ăn gì, uống gì, hay mặc gì đây? (32) Tất cả những thứ đó,
dân ngoại vẫn tìm kiếm. Cha anh em trên trời thừa biết anh em cần tất cả những
thứ đó. (33) Trước hết hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa và đức công chính của Người,
còn tất cả những thứ kia, Người sẽ thêm cho. (34) Vậy, anh em đừng lo lắng về
ngày mai: ngày mai, cứ để ngày mai lo. Ngày nào có cái khổ của ngày ấy.
SUY
NIỆM:
Chế độ nô lệ tưởng như
đã không còn trên thế giới. Nhưng ngày nay người ta vẫn nói đến những hình thức
nô lệ mới. Nước nghèo mất chủ quyền, chịu nô lệ cho nước giàu, các phụ nữ trở
nên nạn nhân của nô lệ tình dục, trẻ em nô lệ cho chơi game, thanh niên nô lệ
cho ma túy. Xem ra khó tránh được chuyện bị làm nô lệ, giữa một thế giới đề cao
tự do và giải phóng. Khi không muốn làm nô lệ cho ai, con người lại trở nên nô
lệ cho cái tôi ích kỷ. Khi không chấp nhận lệ thuộc Đấng Tạo Hóa cao vời, con
người lại trở nên nô lệ cho các thụ tạo do mình tạo ra.
Đức Giêsu đặt chúng ta
trước một chọn lựa. “Anh em không thể đồng thời làm tôi Thiên Chúa và Tiền Của
được.” Nếu có hai chủ thì thế nào cũng yêu mến người này hơn người kia. Giữa
Thiên Chúa và Tiền Của, tôi sẽ gắn bó với ai hơn, tôi sẽ chọn ai? Tôi không thể
giả vờ thỏa hiệp để chọn cả hai, để được cả hai. Thần Tài hứa hẹn cho tôi sự an
toàn và hạnh phúc giả tạo, còn Thiên Chúa hứa cho tôi hạnh phúc đích thực, vững
bền. Chỉ khi đặt Thiên Chúa lên trên mọi sự, tôi mới thật sự tự do. Có sáu động
từ lo trong bài Tin Mừng trên đây. Đức Giêsu nhiều lần khuyên các môn đệ đừng
lo (cc. 25. 31. 34). Nhưng làm người ai lại không lo về ngày mai, trừ phi là trẻ
thơ? Trên thế giới bao người vẫn phải vật vã từng ngày với cơm ăn, nước uống? Con
người có thể sống vô tư như chim trời không khi chim trời ngày nay cũng bị đe dọa
không nơi trú ẩn? Chúng ta cần hiểu cho đúng chữ lo của Đức Giêsu. Ngài không dạy
chúng ta sống vô trách nhiệm, phó mặc hay lười biếng. Cái lo mà ta nên tránh là
cái lo âu, lo sợ của người kém lòng tin (c. 30), không tin rằng Thiên Chúa quý
con người hơn mọi thụ tạo khác. hơn giống chim trời, hơn hoa ngoài đồng nội. Lo
âu đó chi phối quá khiến người ta cứ loay hoay, bối rối tự hỏi: ta sẽ ăn gì, uống
gì hay mặc gì đây? (c. 31). Lo âu này khiến người ta bất an và sợ hãi, vì là lo
âu một mình, quên rằng mình có Người Cha biết rõ những nhu cầu thiết yếu (c.
32), và sẵn sàng lo cho mình những điều cần dùng (c. 33). Lo âu này cũng khiến
người ta tìm kiếm thỏa mãn nhu cầu của mình hơn là ưu tiên tìm kiếm xây dựng Nước
Thiên Chúa (c. 33).
Kitô hữu không phải là
người ngây thơ, sống không lo ngày mai. Kitô hữu là người biết lo liệu, lo toan
cho cuộc sống của họ. Nhưng họ không căng thẳng vì phải bơ vơ lo một mình. Họ
lo như một người con trưởng thành, cùng lo với Thiên Chúa Cha. Họ lo một cách
thư thái nhẹ nhàng như loài chim buổi sớm đi tìm thức ăn. Kitô hữu nắm được
chìa khóa của hạnh phúc, của no đủ và bình an. Đó là cứ tìm kiếm Thiên Chúa trước
tiên, mọi sự khác sẽ được ban dư dật.
CẦU
NGUYỆN:
Lạy Chúa, xin cho con
luôn vui tươi. dù có phải lo âu và thống khổ, xin cho con đừng bao giờ khép lại
với chính mình; nhưng biết nghĩ đến những người quanh con, những người – cũng
như con – đang cần một người bạn.
Nếu như con nên yếu đuối,
thì xin cho con biết yêu thương và sáng suốt hơn, thông cảm và nhân từ hơn.
Nếu bàn tay con run rẩy,
thì xin giúp con luôn biết mở ra và cho đi. Khi lâm tử, xin cho con biết đón nhận
khổ đau và bệnh tật như một lời kinh.
Ước chi con sẽ chết
trong khiêm hạ và tín thác, như một lời xin vâng cuối cùng. Và con về nhà Chúa,
để dự tiệc yêu thương muôn đời. Amen.
Lm.
Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.
Holy
Gospel of Jesus Christ according to Saint Matthew 6: 24-34.
Jesus said to his
disciples: "No one can serve two masters. He will either hate one and love
the other, or be devoted to one and despise the other. You cannot serve God and
mammon.
"Therefore I tell
you, do not worry about your life, what you will eat or drink, or about your
body, what you will wear. Is not life more than food and the body more than
clothing? Look at the birds in the sky; they do not sow or reap, they gather
nothing into barns, yet your heavenly Father feeds them. Are not you more
important than they? Can any of you by worrying add a single moment to your
life-span? Why are you anxious about clothes? Learn from the way the wild
flowers grow. They do not work or spin. But I tell you that not even Solomon in
all his splendor was clothed like one of them. If God so clothes the grass of
the field, which grows today and is thrown into the oven tomorrow, will he not
much more provide for you, O you of little faith? So do not worry and say,
'What are we to eat?' or 'What are we to drink?' or 'What are we to wear?' All
these things the pagans seek. Your heavenly Father knows that you need them
all. But seek first the Kingdom of God and his righteousness, and all these
things will be given you besides. Do not worry about tomorrow; tomorrow will
take care of itself. Sufficient for a day is its own evil."
How wonderful are your works, Lord!
The beauty of things
in the variety of light, shape and color, such as the heavenly bodies and
minerals, stones and metals, plants and animals, clearly proclaims the
attributes of God.
Their order in the
book of creation clearly indicates the primacy, sublimity and dignity of the
First Principle and thus the infinity of his power. In this way order itself
leads us most clearly into the first and highest, the most powerful, wisest and
best.
Whoever, therefore, is
not enlightened by such splendor of created things is blind; whoever is not
awakened by such outcries is deaf; whoever does not praise God because of all
these effects is dumb; whoever does not discover the First Principle from such
clear signs is a fool.
Therefore, open your
eyes, alert the ears of your spirit, open your lips and apply your heart (Prv
22:17) so that in all creatures you may see, hear, praise, love and worship,
glorify and honor your God lest the whole world rise against you. For because
of this “the whole world will fight against the foolish” (Wis 5:21 Vg.). On the
contrary, it will be a matter of glory for the wise, who can say with the
Prophet: “You have gladdened me, Lord, by your deeds and in the work of your
hands I will rejoice. (Ps 91[92]:5). How great are your works, Lord! You have
made all things in wisdom; the earth is filled with your creatures.” (Ps
103[104]:24).
Daily
Gospel.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét