Thứ Bảy, 30 tháng 6, 2018

Đụng đến áo – 01/07, Chúa nhật 13 Thường niên, Năm B.


LỜI CHÚA: (Mc 5, 21-43)
Khi ấy, Ðức Giêsu xuống thuyền, lại trở sang bờ bên kia. Một đám rất đông tụ lại quanh Người. Lúc đó, Người đang ở trên bờ Biển Hồ. 22 Có một ông trưởng hội đường tên là Gia-ia đi tới. Vừa thấy Ðức Giêsu, ông ta sụp xuống dưới chân Người, 23 và khẩn khoản nài xin: “Con bé nhà tôi gần chết rồi. Xin Ngài đến đặt tay lên cháu, để nó được cứu thoát và được sống.”
24 Người liền ra đi với ông. Một đám rất đông đi theo và chen lấn Người. 25 Có một bà kia bị băng huyết đã mười hai năm, 26 bao phen khổ sở vì chạy thầy thuốc đã nhiều đến tán gia bại sản, mà vẫn tiền mất tật mang, lại còn thêm nặng là khác. 27 Ðược nghe đồn về Ðức Giêsu, bà lách qua đám đông, tiến đến phía sau Người, và sờ vào áo của Người. 28 Vì bà tự nhủ: “Tôi mà sờ được vào áo Người thôi, là sẽ được cứu.” 29 Tức khắc, máu cầm lại, và bà cảm thấy trong mình đã được khỏi bệnh.
30 Ngay lúc đó, Ðức Giêsu thấy có một năng lực tự nơi mình phát ra, Người liền quay lại giữa đám đông mà hỏi: “Ai đã sờ vào áo tôi?” 31 Các môn đệ thưa: “Thầy coi, đám đông chen lấn Thầy như thế mà Thầy còn hỏi: “Ai đã sờ vào tôi?” 32 Ðức Giêsu ngó quanh để nhìn người phụ nữ đã làm điều đó. 33 Bà này sợ phát run lên, vì biết cái gì đã xảy đến cho mình. Bà đến phủ phục trước mặt Người, và nói hết sự thật với Người. 34 Người nói với bà ta: “Này con, lòng tin của con đã cứu chữa con. Con hãy về bình an và khỏi hẳn bệnh.”
35 Ðức Giêsu còn đang nói, thì có mấy người từ nhà ông trưởng hội đường đến bảo: “Con gái ông chết rồi, làm phiền Thầy chi nữa?” 36 Nhưng Ðức Giêsu nghe được câu nói đó, liền bảo ông trưởng hội đường: “Ông đừng sợ, chỉ cần tin thôi.” 37 Rồi Người không cho ai đi theo mình, trừ ông Phêrô, ông Giacôbê và em ông này là ông Gioan. 38 Các ngài đến nhà ông trưởng hội đường. Ðức Giêsu thấy người ta khóc lóc, kêu la ầm ĩ. 39 Người bước vào nhà và bảo họ: “Sao lại náo động và khóc lóc như vậy? Ðứa bé có chết đâu, nó ngủ đấy!” 40 Họ chế nhạo Người. Nhưng Người bắt họ ra ngoài hết, rồi dẫn cha mẹ đứa trẻ và những kẻ cùng đi với Người, vào nơi nó đang nằm. 41 Người cầm lấy tay nó và nói: “Talithakum”, nghĩa là: “Này bé, Thầy truyền cho con: chỗi dậy đi!” 42 Lập tức con bé đứng dậy và đi lại được, vì nó đã mười hai tuổi. Và lập tức, người ta kinh ngạc sững sờ. 43 Ðức Giêsu nghiêm cấm họ không được để một ai biết việc ấy, và bảo họ cho con bé ăn.

SUY NIỆM
Giữa đám đông chen lấn chung quanh Ðức Giêsu, có những người đụng vào áo Ngài. Nhưng chỉ có một cái đụng cố ý, đụng lén như sợ bị bắt quả tang. Ðó là cái đụng của một người phụ nữ, mười hai năm mắc bệnh băng huyết, mười hai năm tìm thầy chạy thuốc mà không khỏi, mười hai năm bị coi là ô nhơ: không được đụng đến người khác, không được tham dự nghi lễ ở Ðền thờ.
Người phụ nữ đụng vào áo Ðức Giêsu bằng tay và bằng lòng tin, một lòng tin đơn sơ mà mạnh mẽ. “Dầu tôi chỉ đụng vào áo Ngài, tôi sẽ được khỏi.” Cái đụng của lòng tin đã cứu bà khỏi bệnh.
Trong đời sống Kitô hữu, chúng ta đã nhiều lần đụng vào Chúa. Ðụng đến Lời Ngài, đụng đến Mình Máu Thánh Ngài. Ðụng bằng tay, bằng miệng, bằng rung động của trái tim. Có những lần đụng chạm hời hợt vì thói quen, không để lại một âm vang nào, không đem lại một biến đổi nào trong cuộc sống. Nhưng cũng có lần, như người phụ nữ, ta run rẩy đụng vào Ngài, dù biết mình ô nhơ tội lỗi. Hay nói đúng hơn, vì biết mình ô nhơ tội lỗi mà ta cả dám đụng vào Ngài. Ðụng vào Ðấng Thánh để được nên trong sạch.
Chúng ta cần đụng đến Ðức Giêsu mỗi ngày và chúng ta cũng cần được Ngài đụng đến. Ông trưởng hội đường xin Ngài đặt tay trên con mình. Ngài đã cầm tay cô bé để kéo cô ra khỏi cái chết. Như con gái của ông trưởng hội đường, chúng ta cần được Chúa cầm tay và bảo: “Hãy chỗi dậy.” Chỗi dậy khỏi bệnh tật và cái chết. Chỗi dậy và đi lại, ăn uống như người bình thường. Chỗi dậy và sống vui tươi, tự do như con cái Thiên Chúa.
Hai phép lạ xảy ra nhờ có lòng tin. Ðức Giêsu xác nhận lòng tin vững vàng của người phụ nữ: “Này con, lòng tin của con đã cứu chữa con” (c.34). Ngài nâng đỡ lòng tin đang chao đao của Gia-ia: “Ông đừng sợ, chỉ cần tin thôi” (c.36). Cần có lòng tin khi đụng chạm Chúa Giêsu. Cần nhạy cảm để nhận ra cái đụng nhẹ của Ngài. Khi đụng vào Thân Mình Ngài nơi bí tích Thánh Thể, ta được mời gọi đụng đến nỗi khổ của anh em, là những chi thể của Nhiệm Thể Ngài. Khi đụng đến Lời Chúa nơi những trang Tin Mừng, ta được mời gọi chạm đến Lời Chúa nơi mọi biến cố. Chỉ cần để Chúa đụng đến bạn một lần thôi, đời bạn sẽ hoàn toàn đổi mới.

CẦU NGUYỆN
Lạy Chúa Giêsu, dân làng Nazareth đã không tin Chúa vì Chúa chỉ là một ông thợ thủ công. Các môn đệ đã không tin Chúa khi thấy Chúa chịu treo trên thập tự. Nhiều kẻ đã không tin Chúa là Thiên Chúa chỉ vì Chúa sống như một con người,
Cũng có lúc chúng con không tin Chúa hiện diện dưới hình bánh mong manh, nơi một linh mục yếu đuối trong một Hội Thánh còn nhiều bất toàn.
Dường như Chúa thích ẩn mình nơi những gì thế gian chê bỏ, để chúng con tập nhận ra Ngài bằng con mắt đức tin.
Xin thêm đức tin cho chúng con để khiêm tốn thấy Ngài tỏ mình thật bình thường giữa lòng cuộc sống.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.

Holy Gospel of Jesus Christ according to Saint Mark 5, 21-43.
When Jesus had crossed again in the boat to the other side, a large crowd gathered around him, and he stayed close to the sea. One of the synagogue officials, named Jairus, came  forward. Seeing him he fell at his feet and pleaded earnestly with him, saying, "My daughter is at the point of death. Please, come lay your hands on her that she may get well and live." He went off with him, and a large crowd followed him and pressed upon him.
There was a woman afflicted with hemorrhages for twelve years. She had suffered greatly at the hands of many doctors and had spent all that she had. Yet she was not helped but only grew worse. She had heard about Jesus and came up behind him in the crowd and touched his cloak. She said, "If I but touch his clothes, I shall be cured." Immediately her flow of blood dried up. She felt in her body that she was healed of her affliction. Jesus, aware at once that power had gone out from him, turned around in the crowd and asked, "Who has touched my clothes?" But his disciples said to Jesus, "You see how the crowd is pressing upon you, and yet you ask, 'Who touched me?'" And he looked around to see who had done it. The woman, realizing what had happened to her, approached in fear and trembling. She fell down before Jesus and told him the whole truth. He said to her, "Daughter, your faith has saved you. Go in peace and be cured of your affliction."
While he was still speaking, people from the synagogue official's house arrived and said, "Your daughter has died; why trouble the teacher any longer?" Disregarding the message that was reported, Jesus said to the synagogue official, "Do not be afraid; just have faith." He did not allow anyone to accompany him inside except Peter, James, and John, the brother of James. When they arrived at the house of the synagogue official, he caught sight of a commotion, people weeping and wailing loudly. So he went in and said to them, "Why this commotion and weeping? The child is not dead but asleep." And they ridiculed him. Then he put them all out. He took along the child's father and mother and those who were with him and entered the room where the child was. He took the child by the hand and said to her, "Talitha koum," which means, "Little girl, I say to you, arise!" The girl, a child of twelve, arose immediately and walked around. At that they were utterly astounded. He gave strict orders that no one should know this and said that she should be given something to eat.

"I say to you, arise!"
“He did not allow anyone to accompany him inside except Peter, James, and John, the brother of James.” We might wonder why Jesus always takes with him these particular disciples and why he leaves the others behind. In the same way, when he was transfigured on the mountain, it was these three who would accompany him… The ones who were chosen were Peter, on whom the Church was built; James, the first apostle to have received the palm of martyrdom; and John, the first to extol virginity…
“Then he entered the room where the child was and, taking the child by the hand, said to her: ‘Talitha koum’. The girl arose immediately and walked around.” Let us desire Jesus to touch us and at once we too will walk. Whether we are paralysed or whether we commit wrongful deeds, we find ourselves unable to walk. Perhaps we are lying on the bed of our sins as if on a real bed. No sooner will Jesus touch us than we shall at once be healed. Peter’s mother-in-law was suffering from high fever: Jesus took her by the hand, she got up and at once began to wait on them (Mk 1:31)… “And he told them to give her something to eat.” By your grace, Lord, touch our hands, we who are lying down; raise us up from the bed of our sins; cause us to walk. When we have walked, give the command that we should be given something to eat. Lying down, we cannot walk and, if we are not upright, we cannot receive the body of Christ, to whom be glory, with the Father and the Holy Spirit, for endless ages.
Daily Gospel.
Share:
Continue Reading →

Thứ Sáu, 29 tháng 6, 2018

Từ phương đông phương Tây – 30/06, Thứ bảy Tuần 12 Thường niên.


LỜI CHÚA:  Mt 8, 5-17
Khi Đức Giê-su vào thành Ca-phác-na-um, có một viên đại đội trưởng đến gặp Người và nài xin:6 “Thưa Ngài, tên đầy tớ của tôi bị tê bại nằm liệt ở nhà, đau đớn lắm.”7 Người nói: “Chính tôi sẽ đến chữa nó.” Viên đại đội trưởng đáp:8 “Thưa Ngài, tôi chẳng đáng Ngài vào nhà tôi, nhưng xin Ngài chỉ nói một lời là đầy tớ tôi được khỏi bệnh.9 Vì tôi đây, tuy dưới quyền kẻ khác, tôi cũng có lính tráng dưới quyền tôi. Tôi bảo người này: “Đi! “, là nó đi, bảo người kia: “Đến! “, là nó đến, và bảo người nô lệ của tôi: “Làm cái này! “, là nó làm.”10 Nghe vậy, Đức Giê-su ngạc nhiên và nói với những kẻ theo Người rằng: “Tôi bảo thật các ông: tôi không thấy một người Ít-ra-en nào có lòng tin như thế.11 Tôi nói cho các ông hay: Từ phương đông phương tây, nhiều người sẽ đến dự tiệc cùng các tổ phụ Áp-ra-ham, I-xa-ác và Gia-cóp trong Nước Trời.12 Nhưng con cái Nước Trời thì sẽ bị quăng ra chỗ tối tăm bên ngoài, ở đó người ta sẽ phải khóc lóc nghiến răng.”13 Rồi Đức Giê-su nói với viên đại đội trưởng rằng: “Ông cứ về đi! Ông tin thế nào thì được như vậy! ” Và ngay giờ đó, người đầy tớ được khỏi bệnh.14 Đức Giê-su đến nhà ông Phê-rô, thấy bà mẹ vợ ông đang nằm liệt và lên cơn sốt.15 Người đụng vào tay bà, cơn sốt dứt ngay và bà chỗi dậy phục vụ Người.
16 Chiều đến, người ta đem nhiều kẻ bị quỷ ám tới gặp Đức Giê-su. Người nói một lời là trừ được các thần dữ và Người chữa lành mọi kẻ ốm đau,17 để ứng nghiệm lời ngôn sứ I-sai-a: Người đã mang lấy các tật nguyền của ta và gánh lấy các bệnh hoạn của ta.

SUY NIỆM:
Đức Giêsu mới chữa cho một người phong bằng một tiếp xúc gần, nay Ngài lại chữa lành cho một người bị đau liệt ở xa. Người được khỏi chính là đầy tớ thân tín của viên đại đội  trưởng. Con người sống gắn bó với nhau bằng những mối dây. Viên đại đội trưởng là chủ, nhưng ông cảm được nỗi đau của anh đầy tớ: “Đầy tớ của tôi bị liệt nằm ở nhà, đau đớn kinh khủng” (c. 6). Người đầy tớ được khỏi là nhờ tình thương của chủ đối với anh, chính ông đã đi gặp Đức Giêsu và xin Ngài chữa cho anh đầy tớ (c. 5). Và chính lòng tin của ông đối với Đức Giêsu đã khiến anh được khỏi (c. 10). Những điều tốt lành của Thiên Chúa vẫn đến với ta qua người khác.
Khi Đức Giêsu nghe lời kêu xin, thì Ngài sẵn sàng lên đường ngay (c. 7), dù biết rằng nhà của viên đại đội trưởng là nhà dân ngoại, bị coi là ô uế. Có thể vì sợ Ngài bị ô uế mà ông ta đã can ngăn bằng câu nói nổi tiếng: “Tôi chẳng đáng Ngài vào nhà tôi, nhưng xin Ngài chỉ nói một lời, đầy tớ tôi sẽ được khỏi bệnh” (c. 8). Ông ý thức về sự bất xứng của mình, của căn nhà mình ở. Và ông xác tín vào sức mạnh của việc “Ngài chỉ nói một lời.” Viên đại đội trưởng nhận mình là người có quyền. Uy quyền của ông nằm trong lời ông ra lệnh cho cấp dưới (c. 9). Ông tin lời của Đức Giêsu cũng có uy quyền như vậy. Chỉ một lời ra lệnh của Ngài cũng đủ đẩy lui bệnh tật và thần dữ.
Đức Giêsu ngây ngất trước lòng tin của viên sĩ quan dân ngoại, một lòng tin vừa mạnh mẽ, vừa khiêm tốn. Một lòng tin như thế, Ngài chưa từng gặp nơi dân Ítraen (c. 10). Đức Giêsu nghĩ đến ngày cánh chung, quanh bàn tiệc Nước Trời, có bao người đến từ muôn phương, những kẻ không phải là người Do thái. Họ làm nên một cộng đoàn mới gồm những kẻ tin vào Ngài. Họ vui sướng được ngồi bên các tổ phụ và những người Ítraen chân chính. Đức Giêsu cho thấy dòng lịch sử đang đi vào ngã rẽ quan trọng. Ơn cứu độ phổ quát do Ngài đem lại được mở ra cho mọi người. Chỉ ai cố tình chối từ Tin Mừng Nước Trời mới bị loại (c. 12).
Đức Giêsu không chỉ rao giảng Nước Trời bằng lời. Ngài còn chứng minh Nước Trời đã đến bằng bao việc tốt lành, kỳ diệu. Lời Ngài giảng cũng là lời chữa cho người phong, cho tên đầy tớ. “Ngài nói một lời là trừ được các thần dữ” (c. 16). Lời uy quyền khi giảng cũng là lời uy quyền khi chữa bệnh. Nhưng Đức Giêsu cũng đụng chạm đến nỗi đau của con người. Ngài đụng đến người phong, và đụng đến bàn tay mẹ vợ ông Phêrô (c. 15). Hôm nay, Giáo Hội vẫn cần những người rao giảng như Giêsu.

CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, xin chiếu tỏa trên con ánh sáng của Chúa và dạy con bước đi ngay trong đêm tối cũng như giữa ban ngày. Xin truyền cho con sức mạnh của Người.
Ước gì những cánh tay rã rời vì thất bại của con tìm lại được sức trẻ để gieo trồng hàng ngàn cây xanh cho một thế giới mới
Ước gì mồ hôi con pha lẫn mồ hôi của Chúa trong Vườn Cây Dầu.
Ước gì máu con hòa lẫn với Máu Chúa trên Núi Sọ để tưới gội cho mảnh đất đã bị khô cằn vì bất công và ích kỷ.
Chúc tụng Chúa là Cha, đã dẫn con đi đến cùng, đến tận Emmaus, nơi Chúa hiển dung với tràn trề bình an và niềm vui.
ĐHY Roger Etchegaray
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.

Holy Gospel of Jesus Christ according to Saint Matthew 8: 5-17
When Jesus entered Capernaum, a centurion approached him and appealed to him, saying, "Lord, my servant is lying at home paralyzed, suffering dreadfully." He said to him, "I will come and cure him." The centurion said in reply, "Lord, I am not worthy to have you enter under my roof; only say the word and my servant will be healed. For I too am a man subject to authority, with soldiers subject to me. And I say to one, 'Go,' and he goes; and to another, 'Come here,' and he comes; and to my slave, 'Do this,' and he does it." When Jesus heard this, he was amazed and said to those following him, "Amen, I say to you, in no one in Israel have I found such faith. I say to you, many will come from the east and the west, and will recline with Abraham, Isaac, and Jacob at the banquet in the Kingdom of heaven, but the children of the Kingdom will be driven out into the outer darkness, where there will be wailing and grinding of teeth." And Jesus said to the centurion, "You may go; as you have believed, let it be done for you." And at that very hour his servant was healed.
Jesus entered the house of Peter, and saw his mother-in-law lying in bed with a fever. He touched her hand, the fever left her, and she rose and waited on him.
When it was evening, they brought him many who were possessed by demons, and he drove out the spirits by a word and cured all the sick, to fulfill what had been said by Isaiah the prophet: “He took away our infirmities and bore our diseases.”

Share:
Continue Reading →

Thứ Năm, 28 tháng 6, 2018

Daily Prayers – June, 29th – Tông đồ cầu nguyện.



WITH JESUS IN THE MORNING
Heavenly Father, I thank you for the life of Pope Francis and all the pastors of the Church who have taken faithfully the mission of Sts. Peter and Paul, whom we celebrate today. Jesus Christ, Son of the Living God, protect your Church in trouble, so they do not lose faith, or hope. Poor in spirit, I know that nothing can be accomplished on my own, but only through your love and your mercy that dwells in my heart. I offer my day for the Pope’s intention this month. Glory to the Father…
CÙNG CHÚA GIÊSU BUỔI SÁNG
Lạy Cha trên trời, con tạ ơn Cha về cuộc đời của Đức Giáo Hoàng Phanxicô và tất cả các vị chủ chăn của Giáo Hội, những người đã trung thành tiếp nối sứ vụ của Thánh Phêrô và Phaolô, hai vị thánh nhân mà chúng con cử hành lễ kính hôm nay. Lạy Chúa Giêsu, Con Thiên Chúa Hằng Sống, xin bảo vệ Hội Thánh Chúa trong lúc gian nan, để Hội Thánh không bị mất niềm tin và hy vọng. Con biết con yếu kém, chẳng thể tự mình làm điều gì nếu không có tình yêu và lòng thương xót của Cha nơi đáy lòng con. Con xin dâng ngày hôm nay cho ý chỉ của Đức Giáo Hoàng trong tháng này. Sáng Danh Đức Chúa Cha…
— ∞  +  ∞ —

WITH JESUS IN THE AFTERNOON
“He said to them, ‘But who do you say that I am?’” (Matthew 16:15) Lord, I place before you my life, my thoughts, my feelings and my actions. I want to acknowledge and affirm without fear that you are the Son of God, my savior. Cure my wounds, those that are physical, psychological, emotional and spiritual. Restore my strength and help me to move on so that I can love and serve you in everything!
CÙNG CHÚA GIÊSU BUỔI CHIỀU
Đức Giêsu lại hỏi: “Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai?”(Mt 16,15) Lạy Chúa, con dâng cả cuộc đời, suy nghĩ, cảm xúc và việc làm của con lên trước Chúa. Con muốn can đảm tuyên xưng rằng Ngài là Con Thiên Chúa, Đấng Cứu Độ con. Xin thương chữa lành những vết thương nơi thể xác, tâm lý, tình cảm và tinh thần của con. Xin bổ sức cho con và giúp con tiếp tục yêu thương và phục vụ Chúa trong mọi sự.
— ∞  +  ∞ —

WITH JESUS IN THE NIGHT
As this day ends, I thank you for it, even when time seems to move so fast. How well did I respond to your promptings? Did I treat all people with respect? Forgive me, if I failed in any way to live a Gospel life. Tomorrow, help me to realize that time is short and that I must work zealously for your Kingdom. Our Father…
CÙNG CHÚA GIÊSU BUỔI TỐI
Vào cuối ngày, con tạ ơn Chúa vì ngày sống của con hôm nay, dù cho thời gian trôi qua nhanh quá. Con đã đáp lại những thôi thúc mời gọi của Ngài ra sao? Con có đối xử với người khác bằng lòng tôn trọng không? Xin tha thứ cho con nếu con không sống theo đời sống Tin Mừng. Ngày mai xin giúp con nhận ra rằng thời gian thật ngắn ngủi lắm, để con hăng say nhiệt thành làm việc cho Nước Trời. Lạy Cha chúng con ở trên trời…

Biên dịch: Nhóm Bạn Đường Linh Thao.
Dongten.net

Share:
Continue Reading →

Anh là tảng đá – 29/06, Lễ thánh Phêrô và thánh Phaolô, tông đồ.


LỜI CHÚA: Mt 16, 13-19
Khi Đức Giê-su đến vùng kế cận thành Xê-da-rê Phi-líp-phê, Người hỏi các môn đệ rằng: “Người ta nói Con Người là ai? “14 Các ông thưa: “Kẻ thì nói là ông Gio-an Tẩy Giả, kẻ thì bảo là ông Ê-li-a, có người lại cho là ông Giê-rê-mi-a hay một trong các vị ngôn sứ.”15 Đức Giê-su lại hỏi: “Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai? “16 Ông Si-môn Phê-rô thưa: “Thầy là Đấng Ki-tô, Con Thiên Chúa hằng sống.”17 Đức Giê-su nói với ông: “Này anh Si-môn con ông Giô-na, anh thật là người có phúc, vì không phải phàm nhân mặc khải cho anh điều ấy, nhưng là Cha của Thầy, Đấng ngự trên trời.18 Còn Thầy, Thầy bảo cho anh biết: anh là Phê-rô, nghĩa là Tảng Đá, trên tảng đá này, Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy, và quyền lực tử thần sẽ không thắng nổi.19 Thầy sẽ trao cho anh chìa khoá Nước Trời: dưới đất, anh cầm buộc điều gì, trên trời cũng sẽ cầm buộc như vậy; dưới đất, anh tháo cởi điều gì, trên trời cũng sẽ tháo cởi như vậy.”

SUY NIỆM:
Trong ngày lễ kính thánh Phêrô và thánh Phaolô, chúng ta được mời gọi chiêm ngắm hai khuôn mặt, rất khác nhau mà cũng rất giống nhau. Phêrô, một người đánh cá ít học, đã lập gia đình. Ông theo Thầy Giêsu ngay từ buổi đầu sứ vụ. Còn Phaolô là người có nhiều điều để tự hào, về gia thế, về học thức, về đời sống đạo hạnh. Ông chưa hề gặp mặt Ðức Giêsu khi Ngài còn sống.
Nhưng hai ông có nhiều nét tương đồng. Cả hai đều được Ðức Giêsu gọi. Phêrô được gọi khi ông đang thả lưới bắt cá nuôi vợ con. Phaolô được gọi khi ông hung hăng tiến vào Ðamát. Cả hai đã từ bỏ tất cả để theo Ngài. Tất cả của Phêrô là gia đình và nghề nghiệp. Tất cả của Phaolô là những gì ông cậy dựa vênh vang. Bỏ tất cả là chấp nhận bấp bênh, tay trắng.
Cả hai đều đã từng có lần vấp ngã. Vấp ngã bất ngờ sau khi theo Thầy như Phêrô, trong một phút giây quá tự tin vào sức mình. Ngã ngựa bất ngờ và trở nên mù lòa như Phaolô, trong lúc tưởng mình sáng mắt và đi đúng hướng. Vấp ngã nào cũng đau và in một dấu không phai. Vấp ngã bẻ lái đưa con người đi vào hướng mới.
Phêrô và Phaolô đều yêu Ðức Giêsu cách nồng nhiệt, vì họ cảm nhận sâu xa mình được Ngài yêu. “Này anh Simon, anh có mến Thầy không? Thưa Thầy có, Thầy biết con yêu mến Thầy.” (Ga 21,16) Cả Phaolô cũng yêu Ðấng ông chưa hề chung sống, vì Ngài là “Con Thiên Chúa, Ðấng đã yêu mến tôi và hiến mạng vì tôi.” (Gl 2, 20) Phaolô đã không ngần ngại khẳng định: Không gì có thể tách được chúng ta ra khỏi Tình Yêu của Ðức Kitô (x. Rm 8, 35.39)
Tình yêu Ðức Kitô là linh hồn của đời truyền giáo, vì nói cho cùng truyền giáo chính là giúp người khác nhận ra và yêu mến Ðấng đã yêu tôi và yêu cả nhân loại. Cả hai vị tông đồ đều hăng say rao giảng, bất chấp muôn vàn nguy hiểm khổ đau. Phêrô đã từng chịu đòn vọt ngục tù (x. Cv 5,40) Còn nỗi đau của Phaolô thì không sao kể xiết (x. 2C 11, 23-28). “Tôi mang trên mình tôi những thương tích của Ðức Giêsu” (Gl 6, 1-7)
Cả hai vị đã chết như Thầy. Phêrô bị dẫn đến nơi ông chẳng muốn (x. Ga 21, 18). Phaolô đã chiến đấu anh dũng cho đến cùng, và đã đổ máu ra làm lễ tế (x. 2Tm 4, 6). Hội Thánh hôm nay vẫn cần những Phêrô và Phaolô mới, dám bỏ, dám theo và dám yêu dám sống và dám chết cho Ðức Kitô và Tin Mừng. Hội Thánh vẫn cần những chiếc cột và những tảng đá.

CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, chúng con không hiểu tại sao Chúa chọn Simon, một người đánh cá ít học và đã lập gia đình, để làm vị Giáo Hoàng đầu tiên của Giáo Hội.
Chúa xây dựng Giáo Hội trên một tảng đá mong manh, để ai nấy ngất ngây trước quyền năng của Chúa.
Hôm nay Chúa cũng gọi chúng con theo Chúa, sống cho Chúa, đặt Chúa lên trên mọi sự: gia đình, sự nghiệp, người yêu.
Chúng con chẳng thể nào từ chối viện cớ mình kém đức kém tài.
Chúa đưa chúng con đi xa hơn, đến những nơi bất ngờ, vì Chúa cần chúng con ở đó.
Xin cho chúng con một chút liều lĩnh của Simon, bỏ mái nhà êm ấm để lên đường, hạnh phúc vì biết mình đang đi sau Chúa. Amen.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.

Holy Gospel of Jesus Christ according to Saint Matthew 16: 13-19
When Jesus went into the region of Caesarea Philippi he asked his disciples, "Who do people say that the Son of Man is?" They replied, "Some say John the Baptist, others Elijah, still others Jeremiah or one of the prophets." He said to them, "But who do you say that I am?" Simon Peter said in reply, "You are the Christ, the Son of the living God." Jesus said to him in reply, "Blessed are you, Simon son of Jonah. For flesh and blood has not revealed this to you, but my heavenly Father. And so I say to you, you are Peter, and upon this rock I will build my Church, and the gates of the netherworld shall not prevail against it. I will give you the keys to the Kingdom of heaven. Whatever you bind on earth shall be bound in heaven; and whatever you loose on earth shall be loosed in heaven."
“On this rock I will build my church.”
In this Holy Year, we have invited you to make, either materially or in spirit and intention, a pilgrimage to Rome, that is, to the heart of the Catholic Church. But obviously Rome does not constitute the goal of our pilgrimage in time. No holy city here below constitutes this goal. This goal is hidden beyond this world, in the heart of God's mystery which is still invisible to us...
And so it is with Rome where the holy Apostles Peter and Paul gave with their blood their final witness. The vocation of Rome is of apostolic origin, and the ministry which it is our lot to exercise here is a service for the benefit of the entire Church and of mankind. But it is an irreplaceable service, because it has pleased the Wisdom of God to place the Rome of Peter and Paul, so to speak, on the road that leads to the eternal City, by the fact that Wisdom chose to confide to Peter—who unifies in himself the College of Bishops—the keys of the kingdom of heaven. What remains here, not through the effect of man's will but through the free and merciful benevolence of the Father and the son and the Holy Spirit, is the soliditas Petri, such as our predecessor Saint Leo the Great extolled in unforgettable terms: "Saint Peter does not cease to preside over his See, and preserves an endless sharing with the Sovereign Priest. The firmness that he received from the Rock which is Christ, he himself, having become the Rock, transmits it equally to his successors.

Daily Gospel.

Share:
Continue Reading →

Thứ Tư, 27 tháng 6, 2018

Xây trên nền đá – 28/06, Thứ năm Tuần 12 Thường niên.


Không phải bất cứ ai thưa với Thầy: “Lạy Chúa! lạy Chúa! ” là được vào Nước Trời cả đâu! Nhưng chỉ ai thi hành ý muốn của Cha Thầy là Đấng ngự trên trời, mới được vào mà thôi.22 Trong ngày ấy, nhiều người sẽ thưa với Thầy rằng: “Lạy Chúa, lạy Chúa, nào chúng tôi đã chẳng từng nhân danh Chúa mà nói tiên tri, nhân danh Chúa mà trừ quỷ, nhân danh Chúa mà làm nhiều phép lạ đó sao? “23 Và bấy giờ Thầy sẽ tuyên bố với họ: Ta không hề biết các ngươi; xéo đi cho khuất mắt Ta, hỡi bọn làm điều gian ác!
24 “Vậy ai nghe những lời Thầy nói đây mà đem ra thực hành, thì ví được như người khôn xây nhà trên đá.25 Dù mưa sa, nước cuốn, hay bão táp ập vào, nhà ấy cũng không sụp đổ, vì đã xây trên nền đá.26 Còn ai nghe những lời Thầy nói đây, mà chẳng đem ra thực hành, thì ví được như người ngu dại xây nhà trên cát.27 Gặp mưa sa, nước cuốn hay bão táp ập vào, nhà ấy sẽ sụp đổ, sụp đổ tan tành”. 28 Khi Đức Giê-su giảng dạy những điều ấy xong, dân chúng sửng sốt về lời giảng dạy của Người,29 vì Người giảng dạy như một Đấng có thẩm quyền, chứ không như các kinh sư của họ.

SUY NIỆM:
Nếu ai trong cộng đoàn các Kitô hữu chúng ta có khả năng nhân danh Đức Giêsu, nghĩa là dùng quyền năng của Ngài, để nói tiên tri, để trừ quỷ hay làm nhiều phép lạ (c. 22), chắc chúng ta sẽ tin ngay người đó là môn đệ đích thực của Đức Giêsu. Người đó dĩ nhiên phải là người tốt lành, thánh thiện, đáng tin, vì chỉ ai là người của Chúa mới làm được những điều lạ lùng đó. Trong bài Tin Mừng hôm nay, Đức Giêsu nhắc chúng ta đừng vội kết luận. Làm được những điều Chúa đã làm như trừ quỷ hay chữa bệnh chưa chắc chắn đã là người môn đệ chân chính. Những kết quả hoành tráng trên vẫn chưa đủ để biết cây (Mt 7, 16). Cả những ai thưa với Thầy Giêsu: Lạy Chúa! lạy Chúa! cũng không hẳn sẽ được vào Nước Trời (c. 21).
Đức Giêsu cho chúng ta một tiêu chuẩn quan trọng khác để nhận định. Đó là chính cuộc sống của người môn đệ đó. “Chỉ ai thi hành ý muốn của Cha Thầy là Đấng ngự trên trời…” (c. 21). Ý muốn ấy được giải thích và diễn tả qua “những lời Thầy nói đây” (c. 24). Vậy tiêu chuẩn chắc chắn để nhận ra người môn đệ thật đó là xem người đó có sống đúng tinh thần của Đức Giêsu không, có làm điều Ngài dạy qua Bài Giảng trên núi không. “Những kẻ làm điều gian ác” ở đây là những người đã nghe và không làm. Ngay cả những kẻ ấy cũng có thể làm được những điều kỳ diệu, khiến chúng ta bị ngây ngất, say mê và ngộ nhận. Nhưng vào ngày phán xét, mọi sự sẽ bị phanh phui. Chúa sẽ nói với họ: “Ta không biết các ngươi. Xéo đi khỏi Ta” (c. 23). Nước Trời không dành cho những ai bất tuân phục Ý Chúa.
Dù Nước Trời là một quà tặng nhưng không của Thiên Chúa Cha, nhưng người Kitô hữu vẫn phải đưa tay ra cung kính đón nhận bằng cách sống trọn vẹn Ý Cha như một người con thảo hiền. Không có thái độ này, thì quà có đó mà vẫn không đến tay. Chúng ta đã nghe lời Chúa Giêsu quá nhiều, nhưng thực hành lại chưa đủ. Chính vì thế khi mưa đổ xuống, gió giật, nước dâng, ngôi nhà đời chúng ta sụp đổ dễ dàng. Vấn đề không phải do cuồng phong và lũ lụt, mà do nền móng của ngôi nhà, nền đá hay nền cát. Sau một cơn bão, có những tòa nhà cổ vẫn đứng vững hiên ngang, trong khi những ngôi nhà mới xây lại sụp đổ. Cơn bão nói cho ta về chất lượng thật của ngôi nhà. Có bao nhiêu cơn bão mà ngôi nhà mỗi người vẫn phải gánh chịu mỗi năm?
Có lẽ ta nên chọn một câu Tin Mừng làm nền đá cho ngôi nhà đời mình. Và xây cả đời mình trên việc sống câu Tin Mừng ấy.

CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa Giêsu, con đường dài nhất là con đường từ tai đến tay.
Chúng con thường xây nhà trên cát, vì chỉ biết thích thú nghe Lời Chúa dạy, nhưng lại không dám đem ra thực hành. Chính vì thế Lời Chúa chẳng kết trái nơi chúng con.
Xin cho chúng con đừng hời hợt khi nghe Lời Chúa, đừng để nỗi đam mê làm Lời Chúa trở nên xa lạ. Xin giúp chúng con dọn dẹp mảnh đất đời mình, để hạt giống Lời Chúa được tự do tăng truởng.
Ước gì ngôi nhà đời chúng con được xây trên nền tảng vững chắc, đó là Lời Chúa, Lời chi phối toàn bộ cuộc sống chúng con.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.

Holy Gospel of Jesus Christ according to Saint Matthew 7: 21-29
Jesus said to his disciples: “Not everyone who says to me, ‘Lord, Lord,’ will enter the Kingdom of heaven, but only the one who does the will of my Father in heaven. Many will say to me on that day, ‘Lord, Lord, did we not prophesy in your name? Did we not drive out demons in your name? Did we not do mighty deeds in your name?’ Then I will declare to them solemnly, ‘I never knew you. Depart from me, you evildoers.’
“Everyone who listens to these words of mine and acts on them will be like a wise man who built his house on rock. The rain fell, the floods came, and the winds blew and buffeted the house. But it did not collapse; it had been set solidly on rock. And everyone who listens to these words of mine but does not act on them will be like a fool who built his house on sand. The rain fell, the floods came, and the winds blew and buffeted the house. And it collapsed and was completely ruined.”
When Jesus finished these words, the crowds were astonished at his teaching, for he taught them as one having authority, and not as their scribes.

Listening within the castle built on rock
When God grants the favor, it is a great help to seek him within, where he is found more easily and in a way more bene­ficial to us than when sought in creatures, as St. Augustine says after having looked for him in many places. Don't think this recollection is acquired by the intellect striving to think about God within itself, or by the imagination imagining him within itself. Such efforts are good and an excellent kind of meditation because they are founded on a truth, which is that God is within us. But this isn't the prayer of recollection because it is some­thing we can do -- with the help of God, as should be under­stood of everything. But what I'm speaking of comes in a dif­ferent way. Sometimes before one begins to think of God, the~ people are already inside the castle, I don't know in what way...
In the case of this recollection, it doesn't come when we want it but when God wants to grant us the favor. I, for myself, hold that when His Majesty grants it, he does so to persons who are already begin­ning to despise the things of the world... in desire; for he calls such persons especially so that they might be atten­tive to interior matters. So I believe that if we desire to make room for His Majesty, he will give not only this but more, and give it to those whom he begins to call to advance further.
May whoever experiences this within himself praise God greatly because it is indeed right to recognize the favor and give thanks, for doing so will dispose one for other, greater favors. And this recollection is a preparation for being able to listen... so that the soul, instead of striving to engage in discourse, strives to remain attentive and aware of what the Lord is working in it... In this work of the spirit the one who thinks less and has less desire to act does more. What we must do is beg like the needy poor before a rich and great emperor, and then lower our eyes and wait with humility. When, through his secret paths, it seems we understand that he hears us, then it is good to be silent, since he has allowed us to remain near him.
Daily Gospel.
Share:
Continue Reading →

Thứ Ba, 26 tháng 6, 2018

Cứ xem quả thì biết họ - 27/06, Thứ tư Tuần 12 Thường niên.



Anh em hãy coi chừng các ngôn sứ giả, họ đội lốt chiên mà đến với anh em; nhưng bên trong, họ là sói dữ tham mồi.16 Cứ xem họ sinh hoa quả nào, thì biết họ là ai. Ở bụi gai, làm gì có nho mà hái? Trên cây găng, làm gì có vả mà bẻ?17 Nên hễ cây tốt thì sinh quả tốt, cây xấu thì sinh quả xấu.18 Cây tốt không thể sinh quả xấu, cũng như cây xấu không thể sinh quả tốt.19 Cây nào không sinh quả tốt, thì bị chặt đi và quăng vào lửa.20 Vậy, cứ xem họ sinh hoa quả nào, thì biết họ là ai.

SUY NIỆM:
Thời nào Hội Thánh cũng có những ngôn sứ giả. Họ mang dáng dấp là người của Chúa, người nói lời Chúa. Họ hấp dẫn quần chúng và có nhiều người chạy theo. Đức Giêsu dạy ta phải coi chừng họ (c. 15). Ngài dùng một hình ảnh quen thuộc để nói lên mối nguy cơ này. Các ngôn sứ giả đội lốt chiên tốt lành mà đến với dân Chúa. Nhưng thực chất họ là sói dữ tham mồi. Cái khó là nhận ra bộ mặt thật của họ để không bị đánh lừa. Không nhận ra họ là sói, chúng ta có thể dễ làm mồi cho họ.
Đức Giêsu dùng một hình ảnh khác để chỉ cho ta cách phân biệt chiên với sói : hình ảnh quả và cây. Cây nào sinh quả ấy: đó là một nguyên tắc bất biến. “Có ai hái được nho ở bụi gai, hay hái vả trên cây găng không?” (c. 16). Hẳn là không rồi. Cây tốt ắt sinh quả tốt, cây bị sâu ắt sinh quả chẳng ra gì (c. 17). Hơn nữa, Đức Giêsu còn mạnh mẽ khẳng định: cây tốt không thể sinh quả xấu, và cây xấu không thể sinh quả tốt được (c. 18). Chính vì thế cứ nhìn quả thì biết cây. Cứ nhìn những công việc do một người làm, ta sẽ biết người ấy là ai (cc. 16. 20). Những môn đệ đích thực của Đức Giêsu hẳn sẽ sinh quả tốt, đó là sống công chính như giáo huấn của Bài Giảng trên núi. Còn những ngôn sứ giả bị lộ mặt nạ qua đời sống bất chính của họ.
Chuyện ngôn sứ giả đã có từ xưa trong Cựu ước. Ở Côrintô, thánh Phaolô đã phải vất vả đối đầu với những kẻ mà ngài gọi là tông đồ giả, đội lốt tông đồ của Đức Kitô. Ngài còn thêm : “Lạ gì đâu! Vì chính Xa tan cũng đội lốt thiên thần sáng láng !” (2 Cr 11, 13-14). Như thế các tín hữu phải cảnh giác để phân biệt chân và giả, đặc biệt trong thời Hội Thánh gặp khủng hoảng khó khăn. Họ phải tỉnh táo để khỏi bị dáng vẻ bên ngoài hay lý luận mê hoặc. Điều cần lưu tâm là đời sống công chính của vị ngôn sứ.
Trong thư gửi tín hữu Galát, thánh Phaolô cho chúng ta một tiêu chuẩn để nhận ra  hoa quả nào là bắt nguồn từ Thần Khí (5, 22). Đó là bác ái, hoan lạc, bình an, nhẫn nhục, nhân hậu, từ tâm, trung tín… Những điều ngược lại, ngài gọi là những hành động của xác thịt, như hận thù, bất hòa, nóng giận, tranh chấp, chia rẽ, bè phái… (5, 20). Sống trong một thế giới phẳng và đa nguyên, người kitô hữu hôm nay chịu ảnh hưởng mạnh mẽ và nhanh chóng, bởi nhiều nguồn thông tin, đến từ nhiều người. Những tiêu chuẩn của Đức Giêsu hay của thánh Phaolô vẫn còn giá trị. Nhưng chúng ta cần có thời gian để phân định quả xấu, quả tốt. Và cũng cần có thời gian để nhận ra đâu là sói, đâu là chiên.

LỜI NGUYỆN:
Như thánh Phaolô trên đường về Ðamát, xin cho con trở nên mù lòa vì ánh sáng chói chang của Chúa, để nhờ biết mình mù lòa mà con được sáng mắt. Xin cho con đừng sợ ánh sáng của Chúa, ánh sáng phá tan bóng tối trong con và đòi buộc con phải hoán cải.
Xin cho con đừng cố chấp ở lại trong bóng tối chỉ vì chút tự ái cỏn con. Xin cho con khiêm tốn để đón nhận những tia sáng nhỏ mà Chúa vẫn gửi đến cho con mỗi ngày.
Cuối cùng, xin cho con hết lòng tìm kiếm Chân lý để Chân lý cho con được tự do.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.

Holy Gospel of Jesus Christ according to Saint Matthew 7: 15-20
Jesus said to his disciples: "Beware of false prophets, who come to you in sheep's clothing, but underneath are ravenous wolves. By their fruits you will know them. Do people pick grapes from thornbushes, or figs from thistles? Just so, every good tree bears good fruit, and a rotten tree bears bad fruit. A good tree cannot bear bad fruit, nor can a rotten tree bear good fruit. Every tree that does not bear good fruit will be cut down and thrown into the fire. So by their fruits you will know them."

Share:
Continue Reading →

Thứ Hai, 25 tháng 6, 2018

Daily Prayers – June, 26th – Tông đồ cầu nguyện.



WITH JESUS IN THE MORNING
Heavenly Father, I begin this day by thank you for your presence in my heart and ask you for the grace to be filled with your Spirit of love. Today, help me to live according to your inspiration, willing to do whatever it takes to be a faithful Christian witness. I offer all my joys and sorrows of this day for the Pope’s intention for this month, that social networks may work towards that inclusiveness which respects others for their differences. Glory to…
CÙNG CHÚA GIÊSU BUỔI SÁNG
Lạy Cha trên trời, con bắt đầu ngày hôm nay với niềm cảm tạ vì sự hiện diện của Cha trong trái tim con. Xin Cha ban ơn lành để trong con tràn đầy Thần Khí của tình yêu Cha. Hôm nay, xin giúp con biết sống theo sự chỉ dẫn của Cha, quyết tâm làm mọi thứ để trở nên nhân chứng cho niềm tin Kitô hữu. Con xin dâng niềm vui nỗi buồn trong hôm nay để cầu theo ý chỉ của Đức Giáo Hoàng Phanxicô trong tháng này là xin cho các trang mạng xã hội dành ưu tiên cho tình liên đới và việc học biết tôn trọng sự khác biệt với người khác. Sáng danh Đức Chúa Cha….
— ∞  +  ∞ —

WITH JESUS IN THE AFTERNOON
“Enter through the narrow gate; for the gate is wide and the road broad that leads to destruction, and those who enter through it are many” (Matthew 7:13). In our life we need to make the right choices, and these are not always the easiest because they sometimes entail a separation from people or activities. What are the bad habits that I need to leave or the people that I need to distance from to continue my journey as a Christian?
CÙNG CHÚA GIÊSU BUỔI CHIỀU
“Hãy qua cửa hẹp mà vào vì cửa rộng và đường thênh thang thì đưa đến diệt vong mà nhiều người lại đi qua đó” (Mt 7,13). Trong cuộc sống, chúng ta cần đưa ra những lựa chọn đúng đắn. Không phải lúc nào cũng dễ dàng vì đôi khi chúng mang lại sự chia cách với mọi người. Đâu là những thói quen xấu mà con cần từ bỏ? Đâu là những người con cần giữ khoảng cách để có thể tiếp tục cuộc hành trình của người Kitô hữu?
— ∞  +  ∞ —

WITH JESUS IN THE NIGHT
Thank you, Lord, for yet another day! Where were my priorities today? Did I allow my faith to inform my actions? Forgive me if I was not bold in the practice of my faith. I do not need to flaunt my Christianity, but I should not hide it or become a hypocrite. Tomorrow, help me to give a bold testimony of my faith through my words and actions. Our Father…
CÙNG CHÚA GIÊSU BUỔI TỐI
Lạy Chúa, con cảm tạ Ngài về một ngày nữa đã trôi qua. Hôm nay, con đặt sự ưu tiên của mình ở đâu? Con có thể hiện đức tin của mình qua mọi hành động? Xin tha thứ cho con nếu con chưa can đảm thực hành đức tin của mình. Con không cần phô trương mình là người Kitô hữu nhưng con có che giấu hay trở thành một kẻ đạo đức giả. Ngày mai, qua lời nói và hành động của mình xin giúp con trở nên nhân chứng sống cho đức tin. Lạy Cha chúng con ở trên trời….

Biên dịch: Nhóm Bạn Đường Linh Thao.
Dongten.net

Share:
Continue Reading →