LỜI
CHÚA: Ga 17, 1-11a
Nói thế xong, Đức
Giê-su ngước mắt lên trời và cầu nguyện: “Lạy Cha, giờ đã đến! Xin Cha tôn vinh
Con Cha để Con Cha tôn vinh Cha.2 Thật vậy, Cha đã ban cho Người quyền trên mọi
phàm nhân là để Người ban sự sống đời đời cho tất cả những ai Cha đã ban cho
Người.3 Mà sự sống đời đời đó là họ nhận biết Cha, Thiên Chúa duy nhất và chân
thật, và nhận biết Đấng Cha đã sai đến, là Giê-su Ki-tô.
4 Phần con, con đã tôn
vinh Cha ở dưới đất, khi hoàn tất công trình Cha đã giao cho con làm.5 Vậy, lạy
Cha, giờ đây, xin Cha tôn vinh con bên Cha: xin ban cho con vinh quang mà con vẫn
được hưởng bên Cha trước khi có thế gian.6 Những kẻ Cha đã chọn từ giữa thế
gian mà ban cho con, con đã cho họ biết danh Cha. Họ thuộc về Cha, Cha đã ban họ
cho con, và họ đã tuân giữ lời Cha.7 Giờ đây, họ biết rằng tất cả những gì Cha
ban cho con đều do bởi Cha,8 vì con đã ban cho họ lời mà Cha đã ban cho con; họ
đã nhận những lời ấy, họ biết thật rằng con đã từ Cha mà đến, và họ đã tin là
Cha đã sai con.
9 Con cầu nguyện cho họ.
Con không cầu nguyện cho thế gian, nhưng cho những kẻ Cha đã ban cho con, bởi
vì họ thuộc về Cha.10 Tất cả những gì của con đều là của Cha, tất cả những gì của
Cha đều là của con; và con được tôn vinh nơi họ.11 Con không còn ở trong thế
gian nữa, nhưng họ, họ ở trong thế gian.
SUY
NIỆM:
Trong các sách Tin Mừng
Nhất Lãm, trước khi bị bắt, Đức Giêsu đã cầu nguyện trong xao xuyến ở núi Cây Dầu.
Còn trong Tin Mừng Gioan, Ngài đã cầu nguyện trước khi đến đó. Hôm nay Giáo hội
bắt đầu cho ta nghe lời nguyện long trọng này mà Ngài dâng lên Chúa Cha, trước
mặt các môn đệ trong bữa Tiệc ly. Đức Giêsu không một chút xao xuyến trước cái
chết gần kề. Cả các môn đệ cũng như được nâng lên một tầm cao mới.
Đức Giêsu vẫn bắt đầu
lời nguyện bằng tiếng Abba quen thuộc. Ngài như muốn tóm kết công việc Cha giao
phó, đó là việc tôn vinh Cha qua cuộc sống trên trần gian này (c. 4). Bây giờ
đã đến giờ Ngài về với Cha, nên Ngài nài xin: “Xin Cha tôn vinh Con Cha, để Con
Cha tôn vinh Cha” (c. 1). Cái chết tự hạ trên thập giá là cử chỉ vâng phục vì
yêu thương của Con, là cử chỉ cao nhất của Con nhằm tôn vinh Cha. Nhưng tất cả
không ngừng lại với thập giá, vì Cha sẽ tôn vinh Con qua sự phục sinh vinh hiển.
Đức Giêsu được trao quyền năng trên mọi người (c. 2). Ngài có thể ban sự sống đời
đời cho những ai nhận biết Cha và Con là người được Cha sai (c. 3).
Lời nguyện của Đức
Giêsu đặc biệt hướng về các môn đệ mà Ngài coi là quà tặng quý giá của Cha cho
đời mình. Nhiều lần Ngài nhấn mạnh họ là quà tặng (cc. 2. 6. 7. 9). Đức Giêsu
đã từng coi các môn đệ là những kẻ thuộc về Ngài (Ga 13, 1). Nhưng Ngài lại
không phủ nhận việc họ là người thuộc về Cha (cc. 6. 9). Môn đệ thật là của
chung giữa Cha và Con (c. 10). Họ là những người được Cha chọn từ thế gian
(c.6). tuy họ vẫn ở trong thế gian (c.11). Trong giây phút sắp đến cùng Cha, sắp
được hưởng vinh quang bên Cha, Đức Giêsu dâng lời cầu nguyện cho họ (c. 9), những
người còn phải chịu nhiều gian nan thử thách ở đời. Khi còn sống với họ, Ngài
đã cho họ biết Danh Cha (c. 6), Ngài còn ban cho họ lời mà Ngài đã nhận từ Cha.
Khi đón nhận những lời ấy, họ biết Ngài từ Cha mà đến và tin Ngài là người Cha
sai (c. 8).
Hãy đi vào tâm tình
yêu thương của Thầy Giêsu đối với các môn đệ. Hãy nghe lời cầu nguyện của Ngài
cho chúng ta. Hôm nay Đức Giêsu vẫn tiếp tục lời cầu nguyện tha thiết ấy.
LỜI
NGUYỆN:
Lạy Cha, Cha muốn cho
mọi người được cứu độ và nhận biết chân lý, chân lý mà Cha đã bày tỏ nơi Ðức
Giêsu, Con Cha. Xin Cha nhìn đến hàng tỉ người chưa nhận biết Ðức Giêsu, họ
cũng là những người đã được cứu chuộc.
Xin Cha thôi thúc nơi
chúng con khát vọng truyền giáo, khát vọng muốn chia sẻ niềm tin và hạnh phúc, niềm
vui và bình an của mình cho tha nhân, và khát vọng muốn giới thiệu Ðức Giêsu
cho thế giới.
Chúng con thấy mình nhỏ
bé và bất lực trước sứ mạng đi đến tận cùng trái đất để loan báo Tin Mừng. Chúng
con chỉ xin đến với những người bạn gần bên, giúp họ quen biết Ðức Giêsu và tin
vào Ngài, qua đời sống yêu thương cụ thể của chúng con.
Chúng con cũng cầu
nguyện cho tất cả những ai đang xả thân lo việc truyền giáo.
Xin Cha cho những cố gắng
của chúng con sinh nhiều hoa trái. Amen.
Lm.
Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.
Holy
Gospel of Jesus Christ according to Saint John 17: 1-11a.
Jesus raised his eyes
to heaven and said, "Father, the hour has come. Give glory to your son, so
that your son may glorify you, just as you gave him authority over all people, so
that your son may give eternal life to all you gave him. Now this is eternal
life, that they should know you, the only true God, and the one whom you sent,
Jesus Christ.
I glorified you on
earth by accomplishing the work that you gave me to do. Now glorify me, Father,
with you, with the glory that I had with you before the world began. "I
revealed your name to those whom you gave me out of the world. They belonged to
you, and you gave them to me, and they have kept your word. Now they know that
everything you gave me is from you, because the words you gave to me I have
given to them, and they accepted them and truly understood that I came from
you, and they have believed that you sent me.
I pray for them. I do
not pray for the world but for the ones you have given me, because they are
yours, and everything of mine is yours and everything of yours is mine, and I
have been glorified in them. And now I will no longer be in the world, but they
are in the world, while I am coming to you."
"Father, glorify your son that your son may glorify
you"
There are some people
who think that the Son was glorified by the Father in that he did not spare him
but delivered him up for us all (Rm 8:32). But if he was glorified in his
Passion, how much more in his Resurrection! In his Passion his humility appeared
more than his splendor... So that "the mediator between God and man, the
man Christ Jesus" (1Tim 2:5), should be glorified in his resurrection, he
was first of all humbled in his Passion... Let no Christian have any doubt
about it: clearly the Son has been glorified in the form of the slave that the
Father has raised up and seated at his right hand (Phil 2:7; Acts 2:34).
But our Lord did not
just say: "Father, glorify your Son", he added: "that your Son
might glorify you". Very rightly, then, we ask how it was that the Son
glorified the Father... In fact the Father's glory, in itself, can neither grow
nor diminish. Nevertheless, it was less so amongst us when God was only known
"in Judah" and his servants did not "praise the name of the Lord
from the rising of the sun to its setting" (Ps 76[75]:2; 113[112]:1-3).
This was brought about by the Gospel of Christ, which made the Father known to
all nations by the Son: this is how the Son glorified the Father.
If the Son had done
nothing but die and was not raised up again he would not have been glorified by
the Father, nor the Father by him. But now, glorified by the Father in his
resurrection, he glorifies the Father by the preaching of his resurrection.
This is manifest in the very order of words: "Father, glorify your Son
that your Son may glorify you", as though he were saying: "Raise me
up so that, through me, you may be made known to the whole world"... Even
in this life God is glorified when our preaching makes him known to others and
when he is preached through the faith of those who believe in him.
Daily
Gospel.
Catholic Online
0 nhận xét:
Đăng nhận xét