LỜI
CHÚA: (Ga 15, 9-17)
Khi ấy, Chúa Giêsu
phán cùng các môn đệ rằng: "Như Cha đã yêu mến Thầy, Thầy cũng yêu mến các
con. Hãy ở lại trong tình yêu của Thầy. Nếu các con tuân lệnh Thầy truyền, các
con sẽ ở trong tình yêu của Thầy; cũng như Thầy đã giữ lệnh truyền của Cha Thầy,
nên Thầy ở lại trong tình yêu của Người. Thầy nói với các con điều đó, để niềm
vui của Thầy ở trong các con, và niềm vui của các con được trọn vẹn.
"Ðây là lệnh truyền
của Thầy: Các con hãy yêu mến nhau, như Thầy đã yêu mến các con. Không có tình
yêu nào lớn hơn tình yêu của người thí mạng vì bạn hữu mình. Các con là bạn hữu
của Thầy, nếu các con thi hành những điều Thầy truyền.
"Thầy không còn gọi
các con là tôi tớ, vì tôi tớ không biết việc chủ làm; Thầy gọi các con là bạn hữu,
vì tất cả những gì Thầy đã nghe biết nơi Cha Thầy, thì Thầy đã cho các con biết.
Không phải các con đã chọn Thầy, nhưng chính Thầy đã chọn các con, và đã cắt đặt,
để các con đi và mang lại hoa trái, và để hoa trái các con tồn tại, để những gì
các con xin Cha nhân danh Thầy, Người sẽ ban cho các con. Thầy truyền cho các
con điều này là: các con hãy yêu mến nhau".
SUY
NIỆM
“Tôi là một linh mục công giáo Ba Lan, tôi đã
già, tôi muốn chết thay cho ông này, vì ông có vợ con.” Quyết định của cha
Kônbê (Maximilianus Maria Kolbe) đã cứu được ông Francis. Không phải chỉ mình
ông và gia đình ông, cha còn cứu được 9 người khác, khỏi nỗi tuyệt vọng, những
người sẽ cùng bị bỏ đói đến chết với cha. Từ hầm giam, không còn nghe thấy tiếng
khóc than nguyền rủa. Chỉ có tiếng hát và lời kinh... Cái chết của cha làm mọi
người kinh ngạc, vì nó là bằng chứng của một tình yêu. Không có tình yêu nào lớn
bằng tình yêu hiến mạng cho người bạn của mình. Ông Francis chẳng phải là bạn của
cha Kôn-bê, nhưng ông thành bạn của cha vì được cha hiến mạng.
Hãy ở lại trong Thầy, ở
lại trong tình yêu của Thầy. Ðây không phải là một lời mời đầy tính lãng mạn của
một người đang yêu. Ðây cũng không phải là một mệnh lệnh cao siêu dành cho những
nhà thần bí. Ðức Giêsu dạy ta biết cách ở lại trong Ngài. Ai muốn ở lại trong
tình yêu của Thầy thì phải giữ các điều răn (x. câu 10), mà điều răn quan trọng nhất là yêu thương nhau như Thầy
đã yêu thương anh em. Như thế chúng ta có một kết luận kỳ diệu: muốn ở lại
trong Thầy thì cũng phải ở lại trong nhau.
Cành nào muốn hiệp
thông với cây thì cũng phải hiệp thông với các cành khác. Có một dòng nhựa từ
cây nuôi các cành. Chúng ta là những cành cây được nuôi bằng một dòng nhựa. Khi
gắn bó thân thiết với Chúa, chúng ta cũng được gắn bó với nhau sâu thẳm. Yêu
anh em là thước đo đáng tin cậy để thấy được tình yêu của mình đối với Chúa.
Chỉ có một dòng tình
yêu duy nhất luân chuyển: như Cha đã yêu Thầy, Thầy đã yêu anh em; như Thầy đã
yêu anh em, anh em hãy yêu nhau. Dòng tình yêu phát xuất từ Cha và đi khắp thế
giới. Yêu thương là không làm cho nó ngừng lại thành ao tù. Thế giới hôm nay
đói khát tình yêu đích thực. Môn đệ Ðức Kitô phải là chứng nhân tình yêu, yêu
như Chúa đã yêu, yêu bằng tình yêu lớn nhất. Chúng ta không có dịp để chết như
cha Kôn-bê, nhưng mỗi ngày ta có nhiều dịp để sống cho người khác. Sống cho tha
nhân đòi hỏi những cái chết nho nhỏ. Những cái chết nhỏ chuẩn bị cho cái chết lớn
khi cần. Mỗi lần trái tim ta héo khô và chai cứng, hãy trở lại với Ðức Giêsu
như suối nguồn để được Ngài tưới đẫm yêu thương.
CẦU
NGUYỆN
Lạy Chúa là Thiên Chúa
của con, có những ngày đón nhận những người khác là điều vượt quá sức con, vì
con kiêu hãnh, tự hào và yếu đuối. Lạy Chúa là Thiên Chúa của con,
Có những ngày con
không thể nào kính trọng kẻ khác được, vì ý kiến, vì màu da, vì cái nhìn của
người ấy.
Lạy Chúa là Thiên Chúa
của con có những ngày mà yêu mến người khác làm cho tim con đau nhói, vì nỗi sợ
hãi, nỗi khổ đau và những giới hạn của bản thân con.
Lạy Chúa là Thiên Chúa
của con trong những ngày khó khăn đó, xin hãy nhắc cho con nhớ rằng tất cả
chúng con đều là con cái Chúa và đừng để con quên Lời Chúa nói: “Ðiều gì chúng
con làm cho người bé nhỏ nhất là làm cho chính Ta.”
(Trích trong PRIER)
Lm.
Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.
Holy
Gospel of Jesus Christ according to Saint John 15: 9-17
Jesus said to his
disciples: "As the Father loves me, so I also love you. Remain in my love.
If you keep my commandments, you will remain in my love, just as I have kept my
Father's commandments and remain in his love.
"I have told you
this so that my joy might be in you and your joy might be complete. This is my
commandment: love one another as I love you. No one has greater love than this,
to lay down one's life for one's friends. You are my friends if you do what I
command you. I no longer call you slaves, because a slave does not know what
his master is doing. I have called you friends, because I have told you
everything I have heard from my Father. It was not you who chose me, but I who
chose you and appointed you to go and bear fruit that will remain, so that
whatever you ask the Father in my name he may give you. This I command you:
love one another."
Be witnesses!
“One of these men,
then […] must become a witness with us to his resurrection” (Acts 1:20-22).
These were the words of Peter… My brothers and sisters, you need to become
witnesses… to the resurrection of Jesus. In effect, if you do not become his
witnesses in your daily lives, who will do so in your place? Christians are, in
the Church and with the Church, missionaries of Christ sent into the world.
This is the indispensable mission of every ecclesial community: to receive from
God the Father and to offer to the world the Risen Christ, so that every
situation of weakness and of death may be transformed, through the Holy Spirit,
into an opportunity for growth and life.
We impose nothing, yet
we propose ceaselessly, as Peter recommends in one of his Letters: “In your
hearts, reverence Christ as Lord. Always be prepared to make a defense to
anyone who calls you to account for the hope that is in you” (1 Pet 3:15). And
everyone, in the end, asks this of us, even those who seem not to. From
personal and communal experience, we know well that it is Jesus whom everyone
awaits. In fact, the most profound expectations of the world and the great
certainties of the Gospel meet in the ineluctable mission which is ours, for
“without God man neither knows which way to go, nor even understands who he is.
In the face of the enormous problems surrounding the development of peoples,
which almost make us yield to discouragement, we find solace in the sayings of
our Lord Jesus Christ, who teaches us: ‘Apart from me you can do nothing’ (Jn
15:5) and who encourages us: ‘I am with you always, to the close of the age’
(Mt 28:20)” (cf.Caritas in Veritate, 78)…
Yes! We are called to
serve the humanity of our own time, trusting in Jesus alone, letting ourselves
be enlightened by his word: “You did not choose me, but I chose you and
appointed you that you should go and bear fruit and that your fruit should
abide” (Jn 15:16). How much time we have lost, how must work has been set back,
on account of our lack of attention to this point! Everything is to be defined
starting with Christ, as far as the origins and effectiveness of mission is
concerned: we receive mission always from Christ, who has made known to us what
he has heard from his Father, and we are appointed to mission through the
Spirit, in the Church. Like the Church herself, which is the work of Christ and
his Spirit, it is a question of renewing the face of the earth starting from
God, God always and alone!
Daily
Gospel.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét