Khi nghe Ðức Giêsu
tuyên bố: “Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì được sống muôn đời”, 60 nhiều môn đệ
của Người liền nói: “Lời này chướng tai quá! Ai mà nghe nổi?” 61 Nhưng Ðức
Giêsu tự mình biết được là các môn đệ đang xầm xì về vấn đề ấy, Người bảo các ông:
“Ðiều đó, anh em lấy làm chướng, không chấp nhận được ư? 62 Thế thì anh em thấy
Con Người lên nơi đã ở trước kia thì sao? 63 Thần khí mới làm cho sống, chứ xác
thịt chẳng có ích gì. Lời Thầy nói với anh em là thần khí và là sự sống. 64
Nhưng trong anh em có những kẻ không tin”.
Quả thật, ngay từ đầu,
Ðức Giêsu đã biết những kẻ nào không tin, và kẻ nào sẽ nộp Người. 65 Người nói
tiếp: “Vì thế, Thầy bảo anh em: không ai đến với Thầy được, nếu Chúa Cha không
ban ơn ấy cho”.
66 Từ lúc đó, nhiều
môn đệ rút lui, không còn đi với Người nữa. 67 Vậy Ðức Giêsu hỏi Nhóm Mười Hai:
“Cả anh em nữa, anh em cũng muốn bỏ đi hay sao?” 68 Ông Simon Phêrô liền đáp:
“Thưa Thầy, bỏ Thầy thì chúng con biết đến với ai? Thầy mới có những lời đem lại
sự sống đời đời. 69 Phần chúng con, chúng con đã tin và nhận biết rằng chính Thầy
là Ðấng Thánh của Thiên Chúa”.
SUY
NIỆM
Chẳng nên ngạc nhiên nếu
có lúc đức tin gặp khủng hoảng. Cả lịch sử Cựu Ước đong đưa giữa tin và không
tin. Khi Ðức Giêsu đến, người ta phải đứng trước một lựa chọn: tin hay không
tin vào Lời Ngài, vào con người Ngài. Bài Tin Mừng hôm nay cho ta thấy một kinh
nghiệm về khủng hoảng đức tin nơi chính các môn đệ. Kinh nghiệm ấy thật gần gũi
với con người hôm nay.
Lời này chướng tai
quá! Ai mà nghe nổi? Ðó là phản ứng của các môn đệ ngày xưa khi nghe Thầy Giêsu
vén mở căn tính của Thầy. Thầy khẳng định mình từ trời mà xuống (Ga 6,38), và
Thầy sẽ trở lại nơi Thầy đã ở trước kia (c.62), sau khi hiến mình chịu chết cho
nhân loại (c.51) và nuôi nhân loại bằng chính máu thịt mình (c.53). Hôm nay
chúng ta vẫn có thể thấy chúng chướng tai. Mầu nhiệm Nhập thể, mầu nhiệm Tử nạn
của Con Thiên Chúa, bí tích Thánh Thể, mầu nhiệm Chúa về trời: đó vẫn là và mãi
mãi là những mầu nhiệm khôn dò. Phải yêu mến mới hiểu được, mới chấp nhận được.
Hôm nay vẫn có câu Lời Chúa bất ngờ làm ta choáng váng, vì chướng tai, chướng cả
với suy nghĩ và tình cảm của ta. Lời Chúa đòi tôi đi xa hơn và bắt tôi điều chỉnh
lại mối tương quan đã có với Chúa.
Nhiều môn đệ rút lui,
không còn đi với Ngài nữa. Họ đã đi với Ngài một thời gian, đã tin và đã trở
thành môn đệ. Nhưng họ không thể đi tới cùng cuộc phiêu lưu này. Trở nên môn đệ
hay trở nên một Kitô hữu không phải là một bảo đảm chắc chắn mình sẽ trung tín
mãi mãi với Ðức Kitô. Trở nên môn đệ là bước vào cuộc phiêu lưu, là khám phá ra
một Ðức Kitô luôn luôn mới, là để Ngài từ từ đưa ta đi sâu vào mầu nhiệm hơn. Cuộc
phiêu lưu nào cũng có chút rủi ro, cũng đòi chút liều lĩnh, vì đây là cuộc
phiêu lưu của tình yêu, của lòng tin. Ðã có những môn đệ không tin và bỏ đi. Ngay
trong nhóm ở lại cũng có kẻ phản bội. Ðể khỏi bỏ cuộc, cần bỏ mình…
Bỏ Thầy thì chúng con
biết đến với ai ? Ðại diện Nhóm Mười Hai, Phêrô bày tỏ thái độ ở lại. Không phải
vì ông và các bạn hiểu được lời Thầy Giêsu, nhưng vì họ tin vào con người của
Thầy, tin Thầy là Ðấng Thánh của Thiên Chúa, Ðấng đã cho dân ăn no nê, Ðấng đã
đi trên biển. Lòng tin này khiến họ chấp nhận cả những lời chướng tai. Lời chướng
tai là lời đem lại sự sống đời đời. Nhiều bạn trẻ hôm nay cô đơn, nhưng không
biết đến với ai. Hãy cùng nhau đến với và ở lại bên Thầy Giêsu, Ngài sẽ không
làm chúng ta thất vọng.
CẦU
NGUYỆN
Lạy Chúa Giêsu, sống
cho Chúa thật là điều khó. Thuộc về Chúa thật là một thách đố cho con. Chúa đòi
con cho Chúa tất cả để chẳng có gì trong con lại không là của Chúa.
Chúa thích lấy đi những
gì con cậy dựa để con thực sự tựa nương vào một mình Chúa. Chúa thích cắt tỉa
con khỏi những cái rườm rà để cây đời con sinh thêm hoa trái. Chúa cương quyết
chinh phục con cho đến khi con thuộc trọn về Chúa.
Xin cho con dám ra khỏi
mình, ra khỏi những bận tâm và tính toán khôn ngoan để sống theo những đòi hỏi
bất ngờ của Chúa, dù phải chịu mất mát và thua thiệt.
Ước gì con cảm nghiệm
được rằng trước khi con tập sống cho Chúa và thuộc về Chúa thì Chúa đã sống cho
con và thuộc về con từ lâu. Amen.
Lm.
Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.
Holy
Gospel of Jesus Christ according to Saint John 6, 60-69.
After hearing his
doctrine, many of Jesus' followers said, «This language is very hard! Who can
accept it?». Jesus was aware that his disciples were murmuring about this and
so he said to them, «Does this offend you? Then how will you react when you see
the Son of Man ascending to where he was before? It is the spirit that gives
life; the flesh cannot help. The words that I have spoken to you are spirit and
they are life. But among you there are some who do not believe». From the
beginning, Jesus knew who would betray him. So He added, «As I have told you,
no one can come to me unless it is granted by the Father».
After this many
disciples withdrew and no longer followed him. Jesus asked the Twelve, «Will
you also go away?». Peter answered him, «Lord, to whom shall we go? You have
the words of eternal life. We now believe and know that you are the Holy One of
God».
«Lord, to whom shall we go? You have the words of eternal
life»
Fr. Miquel VENQUE i To
(Barcelona, Spain)
(Barcelona, Spain)
Today, the Gospel
takes us to Capernaum where, many who have seen his miracles are following
Jesus, especially those that were present at the spectacular multiplication of
the loaves and fishes. As it is often said, Jesus, in that town, chanced to
socially die of success; they even wanted to appoint him as their king. It is a
key moment in Jesus' catechesis. It is when He begins to clearly divulge the
supernatural dimension of his message. And, as Jesus is such a good catechist,
the perfect priest, the best bishop and Pope, He lets them go away; He is sad,
but He is faithful to his message and He will not be blinded by popular
success.
A great priest used to
say that, throughout the history of the Church, many who looked like essential
and vital columns of the Church had fallen down: «Many disciples withdrew and
no longer followed him» (Jn 6:66). You and I may fall, “disregard”, go away,
criticize, “follow our own whims and fancies”. Humbly and confidently let us
tell Jesus that, today, tomorrow and always, we want to remain faithful to Him;
let us ask him to help us realizing the evangelic futility of trying to debate
God's teachings, or those of the Church, on the grounds that “I do not
understand them”: «Lord, to whom shall we go?» (Jn 6:68). We should demand a
better supernatural sense. The Words of Eternal Life can only be found in Jesus
and within his Church: «You have the words of eternal life?» (Jn 6:68).
As Peter already knew,
we also know that Jesus speaks to us with a supernatural language, a language
we must correctly tune it up to be able to fully understand its message;
otherwise, we can only hear incoherent and unpleasant sounds; we must be very
careful with the right syntony. As it happened to Peter, in our life as
Christians we also have moments where we must refurbish and reiterate that we
are in Jesus and we want to remain in Him. Peter loved Jesus Christ, and this
is why he stays; the others just wanted Him for the bread, for the “candies”,
for political reasons, so they choose to go away. Love and trust are the secret
of faithfulness. Let us ask Virgo fidelis to help us today and now to be
faithful to the Church we have.
Evangeli.net
0 nhận xét:
Đăng nhận xét