Khi thầy trò tụ họp ở
miền Galilê, Đức Giêsu nói với các ông: “Con Người sắp bị nộp vào tay người đời,
họ sẽ giết chết Người, và ngày thứ ba Người sẽ trỗi dậy.” Các môn đệ buồn phiền
lắm. Khi thầy trò tới Caphácnaum, thì những người thu thuế cho đền thờ đến hỏi
ông Phêrô: “Thầy các ông không nộp thuế sao?” Ông đáp: “Có chứ!” Ông về tới
nhà, Ðức Giêsu hỏi đón ông: “Anh Simon, anh nghĩ sao? Vua chúa trần gian bắt ai
đóng sưu thuế? Con cái mình hay người ngoài?” Ông Phêrô đáp: “Thưa, người
ngoài.” Ðức Giêsu liền bảo: “Vậy thì con cái được miễn. Nhưng để khỏi làm gai mắt
họ, anh ra biển thả câu; con cá nào câu được trước hết, thì bắt lấy, mở miệng
nó ra: anh sẽ thấy một đồng tiền bốn quan; anh lấy tiền ấy, nộp thuế cho họ, phần
của Thầy và phần của anh.”
SUY
NIỆM:
Đọc bài Tin Mừng hôm
nay, chúng ta không khỏi mỉm cười, khi nghĩ đến việc anh Phêrô đi ra hồ Galilê
để thả câu bắt cá, một chuyện bắt cá rất bất thường, vì một mục đích cũng bất
thường. Thầy Giêsu dặn anh hãy túm lấy con cá đầu tiên câu được, bắt lấy, mở miệng
nó ra, thấy ngay một đồng tiền trị giá bốn quan, vừa vặn để nộp thuế Đền Thờ
cho cả Thầy lẫn trò. Đây là thứ thuế mà hàng năm, theo sách Xuất hành (30, 14)
những người đàn ông Do Thái trên hai mươi tuổi phải nộp để lo việc tu bổ Đền Thờ
và việc tế tự trong đó. Ta không thấy kể chuyện anh Phêrô đã vâng lời Thầy ra
sao, và phép lạ đã xẩy ra như thế nào. Chỉ biết chẳng khi nào trong Tân Ước Thầy
Giêsu lại có ý làm một phép lạ vì lợi ích cho mình như vậy.
Nhưng chuyện bắt cá để
lấy tiền nộp thuế lại không phải là chuyện quan trọng của đoạn Tin Mừng này. Điểm
chính yếu nằm ở những câu nói của Thầy Giêsu. Ai cũng biết con cái của vua chúa
trần gian thì được miễn thuế, vì các vua chỉ đánh thuế người ngoài thôi (c.
26). Đức Giêsu chính là Người Con tuyệt hảo của Vị Vua thiên quốc. Và những
Kitô hữu cũng là con cái của Đức Vua tối cao. Họ là những người đã mở lòng đón
nhận Nước Trời (Mt 13, 38), và đã gọi Thiên Chúa là Cha trên trời của chúng con
(Mt 6, 9). Như thế Thầy Giêsu và các môn đệ của mình đều được miễn thuế. Thầy
trò không phải nộp thuế Đền Thờ như những người Do Thái khác.
Tuy Thầy trò có quyền
không nộp thuế, nhưng Thầy Giêsu lại không muốn làm cớ cho người khác vấp phạm.
Khi về đến nhà của anh Phêrô ở Caphácnaum, Thầy Giêsu bày tỏ ý muốn nộp thuế Đền
Thờ cho cả Thầy lẫn trò. Mối bận tâm của Thầy là tránh làm cớ cho người khác vấp
phạm. Thầy biết mình có tự do, nhưng Thầy cũng dám hy sinh tự do ấy vì lợi ích
cho người khác. Thánh Phaolô cũng sẽ nói về nguyên tắc này khi bàn về việc ăn đồ
cúng. “Đành rằng mọi thức ăn đều thanh sạch, nhưng ăn mà gây cớ vấp ngã, thì là
điều xấu” (Rm 14, 20). Chúng ta cần lưu tâm đến những người “yếu” trong cộng
đoàn. Chính tình yêu đối với họ khiến tôi cân nhắc điều mình được phép làm. Tự
giới hạn tự do của mình là một cách để biểu lộ tình yêu.
Thế giới hôm nay ca ngợi
tự do, nên cũng đầy cớ gây vấp phạm. Bao sa ngã của giới trẻ là do sự phóng túng
của người lớn. Con người hôm nay quá gần nhau bởi các phương tiện truyền thông,
nên ảnh hưởng xấu lan đi vừa nhanh lại vừa rộng. Nếu chúng ta tự ý làm hay
tránh làm một điều gì đó chỉ vì tôn trọng lương tâm mong manh của người khác,
thì Thiên Chúa cũng sẽ giúp ta bằng những phép lạ thật ngỡ ngàng.
CẦU
NGUYỆN:
Lạy Chúa, xin dạy con
luôn tươi tắn và dịu dàng trước mọi biến cố của cuộc sống, khi con gặp thất vọng,
gặp người hờ hững vô tâm, hay gặp sự bất trung, bất tín nơi những người con tin
tưởng cậy dựa.
Xin giúp con gạt mình
sang một bên để nghĩ đến hạnh phúc người khác, giấu đi những nỗi phiền muộn của
mình để tránh cho người khác phải đau khổ.
Xin dạy con biết tận dụng
đau khổ con gặp trên đời, để đau khổ làm con thêm mềm mại, chứ không cứng cỏi
hay cay đắng, làm con nhẫn nại chứ không bực bội, làm con rộng lòng tha thứ, chứ
không hẹp hòi hay độc đoán, cao kỳ.
Ước gì không ai sút
kém đi vì chịu ảnh hưởng của con, không ai giảm bớt lòng thanh khiết, chân thật,
lòng cao thượng, tử tế, chỉ vì đã là bạn đồng hành của con trong cuộc hành
trình về quê hương vĩnh cửu.
Khi con loay hoay với
bao nỗi lo âu bối rối, xin cho con có lúc thì thầm với Chúa một lời yêu thương.
Ước chi đời con là cuộc đời siêu nhiên, tràn trề sức mạnh để làm việc thiện, và
kiên quyết nhắm tới lý tưởng nên thánh. Amen.
(dịch
theo Learning Christ)
Lm.
Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.
Holy
Gospel of Jesus Christ according to Saint Matthew 17, 22-27.
On day when they were
together in Galilee, Jesus said to his disciples, «The Son of Man will be
delivered into human hands, and they will kill him. But He will rise on the
third day». The Twelve were deeply grieved.
When they returned to
Capernaum, the Temple tax collectors came to Peter and asked him, «Does your
master pay the temple tax?». He answered, «Certainly». Peter then entered the
house, but immediately Jesus asked him, «What do you think, Simon? Who pay
taxes or tributes to the kings of the earth: their sons or the other people?».
Peter replied, «The others». And Jesus told him, «The sons, then, are tax-free.
But so as not to offend these people, go to the sea, throw in a hook and open
the mouth of the first fish you catch. You will find a coin in it, take it and
let it pay for you and for me».
«When they were together in Galilee»
Fr. Joaquim PETIT Llimona, L.C.
(Barcelona, Spain)
(Barcelona, Spain)
Today, the liturgy
offers, for us to consider, different possibilities. Amongst these we could,
perhaps, stop in something implicit throughout the text: Jesus' familiar
attitude with his disciples.
St. Matthew says that
Jesus and his disciples «were together in Galilee» (Mt 17:22). Though it is
quite evident, the fact the Evangelist deems it necessary to mention it seems to
emphasize the nearness of Jesus Christ. Shortly afterwards, Jesus opens His
heart to make them aware of his Passion, Death and Resurrection, that is, of
something He had been keeping inside himself but He does not want to conceal
any longer from those He loves so much. Still further, the text mentions the
tax payment episode, and, here too, the Evangelist shows us Jesus' demeanor
with them, by placing himself at Peter's level, and counterposing the tax-free
sons (Jesus and Peter) to the others, who must pay. Finally, Christ, shows
Peter how to get the necessary monies to pay, not only for Him, but for both of
them and, thus, avoid any scandal.
In all these traits we
may discover a fundamental vision of our Christian life: Jesus' desire to
remain with us. In the book of Proverbs the Lord says: «Rejoicing in his whole
world and delighting in mankind» (Pr 8:31). Amazing, how this reality may
change our approach to our spiritual life where, at times, we only pay
attention to what we do, as if that was the most important part of it…! Our
interior life must be centered in Christ, in his love for us, in his dying on
the Cross for me, in his constant search of our heart. In one meeting with the
youth, in Spain, saint John Paul II expressed it very well, when he said, out
loud: «Look at Him!».
Evangeli.net
0 nhận xét:
Đăng nhận xét