Bấy giờ người ta dẫn
trẻ em đến với Đức Giê-su, để Người đặt tay trên chúng và cầu nguyện. Các môn đệ
la rầy chúng.14 Nhưng Đức Giê-su nói: “Cứ để trẻ em đến với Thầy, đừng ngăn cấm
chúng, vì Nước Trời là của những ai giống như chúng.”15 Người đặt tay trên
chúng, rồi đi khỏi nơi đó.
SUY
NIỆM:
Bàn tay con người thật
là cao quý. Trong Cựu Ước, Đức Chúa muốn ông Môsê đặt tay trên ông Giosuê để
chia sẻ cho ông này quyền lãnh đạo dân (Ds 27, 18. 23). Cụ Giacóp đã chúc phúc
cho hai đứa cháu là Épraim và Mơnase bằng cách đưa hai tay đặt trên đầu chúng
(St 48, 14). Cử chỉ đặt tay trên cũng thường thấy trong Giáo Hội thuở ban đầu. Chúa
Thánh Thần được trao ban qua việc đặt tay (Cv 8, 17-19; 19, 6). Qua đặt tay, bảy
phó tế đầu tiên lãnh nhận sứ vụ (Cv 6, 6). Bácnaba và Saolô cũng được đặt tay
sai để sai đi truyền giáo (Cv 13, 3).
Bàn tay Thiên Chúa là
khí cụ che chở, đỡ nâng. “Ngài bao bọc con cả sau lẫn trước, bàn tay của Ngài,
Ngài đặt trên con (Tv 138, 5).
Bàn tay của Đức Giêsu
đóng vai trò lớn trong sứ vụ. Ngài chữa anh mù bằng cách đặt tay trên mắt anh
(Mc 8, 25). Ngài cũng chữa bà còng lưng theo cách tương tự (Lc 13, 13). Người
ta xin Ngài đặt tay để chữa một anh điếc và ngọng (Mc 7, 32), thậm chí đặt tay
để hoàn sinh một em gái mới chết (Mt 9, 18). Trong bài Tin Mừng hôm nay, Cha mẹ
của các em đã đưa các em đến với Đức Giêsu, để được Ngài đặt tay trên chúng và
cầu nguyện (c. 13). Họ tin phúc lành đến với con cái họ qua cử chỉ ấy. Cuối
cùng, Đức Giêsu đã đặt tay trên các em nhỏ và cầu nguyện, trước khi tiến về
Giêrusalem để chịu khổ nạn (c. 15).
Nhưng các môn đệ lại bực
bội và la rầy cha mẹ của các em. Có lẽ đối với họ, Thầy Giêsu còn nhiều việc lớn
lao để làm hơn là mất thì giờ để chúc lành cho mấy em bé. Đức Giêsu hoàn toàn
không đồng ý với thái độ coi thường này. Ngài nói thẳng: “Hãy để trẻ em đến với
Thầy, đừng ngăn cấm chúng.” Đến với Thầy Giêsu là quyền lợi của mọi trẻ em, người
lớn không được phép xâm phạm. Ngài đưa ra lý do khiến các môn đệ phải tôn trọng
trẻ em: “vì Nước Trời là của những ai giống như chúng” (c. 14). Như thế trẻ em,
tuy không có chỗ cao trong xã hội, nhưng lại có chỗ vững chãi trong Nước Trời. Trẻ
em có chỗ vì chúng hồn nhiên sống lệ thuộc vào cha mẹ, và đón nhận mọi sự từ
người khác với lòng biết ơn. Những người lớn muốn vào Nước Trời phải nên giống
chúng. Đây là một tiến trình khó khăn và lâu dài, vì người lớn phải quay lại,
phải hoán cải để trở nên đơn sơ như trẻ thơ, phải tự hạ mình xuống, bỏ đi những
tự hào, tự mãn về mình (Mt 18, 3-4). mở lòng đón lấy Nước Trời như quà tặng
nhưng không. Như thế trẻ thơ lại là mẫu mực cho các môn đệ của Thầy Giêsu. Nước
Trời dành cho trẻ thơ và những ai trở nên giống chúng.
Trẻ em có chỗ trong Nước
Trời và trong Giáo Hội tại thế. Các em cũng là thành viên trong cộng đoàn đức
tin. Lời dạy của Đức Giêsu vẫn mãi âm vang nơi chúng ta: “Hãy để trẻ em đến với
tôi, đừng ngăn cấm chúng.” Chúng ta đã làm gì để đưa các em đến với Giêsu?
CẦU
NGUYỆN:
Lạy Chúa Giêsu, vì con
bé nhỏ, nên xin yêu ngài bằng khả năng bé nhỏ của con.
Cho con biết yêu những
công việc bé nhỏ mỗi ngày, những công việc âm thầm, những bổn phận mà con làm
vì yêu mến.
Cho con biết yêu những
hy sinh bé nhỏ mỗi ngày, vui lòng đón nhận những thánh giá tuy nhỏ, nhưng làm
tim con đau đớn.
Cho con biết yêu tinh
thần bé nhỏ của trẻ thơ, đơn sơ thú nhận mình yếu đuối và bất lực, sung sướng
nương tựa vào duy một mình Chúa.
Hơn nữa, xin cho con
can đảm, dám chọn những gì giúp con trở nên bé nhỏ hơn, nhờ đó con vui tuoi phục
vụ mọi người và hạnh phúc khi thấy Chúa lớn lên trong con.
Mỗi lần bị cám dỗ tự
cao, xin cho con biết ngắm nhìn con đường Chúa đã đi, con đường bé nhỏ và khiêm
hạ.
Ước gì con được làm bạn
của Chúa trên đường từ Bêlem đến Núi Sọ, và được ở bên Chúa trong Nước Trời.
Amen.
Lm.
Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.
Holy
Gospel of Jesus Christ according to Saint Matthew 19, 13-15.
Little children were
brought to Jesus that He might lay his hands on them with a prayer. But the
disciples scolded those who brought them. Jesus then said, «Let them be! Do not
stop the children from coming to me, for the kingdom of heaven belongs to people
such as these». So Jesus laid his hands on them and went his way.
«Little children were brought to Jesus that He might lay his
hands on them with a prayer»
Fr. Antoni CAROL i Hostench
(Sant Cugat del Vallès, Barcelona, Spain)
(Sant Cugat del Vallès, Barcelona, Spain)
Today, we are given to
contemplate a scene that, unfortunately, is a very real one now-a-days: «Little
children were brought to Jesus that He might lay his hands on them with a
prayer. But the disciples scolded those who brought them» (Mt 19:13). Children
are especially loved by Jesus; but we, with our typical and characteristic
reasoning of “adult people”, do not let them get close to Jesus and to the
Father: —When they grow up, if they wish, they will choose...! What a great
mistake!
The poor ones, that
is, those needy, those who have nothing, are the object of a special
predilection by the Lord. And children, infants, are indeed very “poor”. They
are poor in age; they are poor in formation... They are defenseless. This is
why, the Church —our “Mother”— has decided that parents should bring their
children as soon as possible to the baptism, so that the Saint Spirit may
inhabit in their souls and they may join the warmth of the community of
believers. This is how it is stated by the Catechism of the Catholic Church as
well as by the Code of Canon Law, legislators of a maximum rank of the Church
(which, as any other community, must have its own legislation).
But no! when they are
grown up! This way to proceed is a piece of nonsense. Otherwise, we can ask
ourselves: —What will this child eat? What his mother will give him without
specifying what he would prefer. —Or, what language will the child speak? The
same as his parents (in other words, the child will never be able to choose any
other language). —Which school will this child attend to? Wherever his parents
will decide to take him, without waiting for him to define which studies will
he prefer...
—What did Jesus eat?
What his Mother, Mary, gave him. —What language did Jesus speak? His parents'.
—What religion did Jesus Infant learn and practice? That of his parents,
Judaism. Afterwards, as an adult, thanks to the formation his parents had given
him, He founded a new religion... But, first, that of his parents, naturally.
evangeli.net
0 nhận xét:
Đăng nhận xét