Đức Giê-su trình bày cho dân
chúng nghe một dụ ngôn khác: “Nước Trời ví như chuyện người kia gieo giống tốt
trong ruộng mình.25 Khi mọi người đang ngủ, thì kẻ thù của ông đến gieo thêm cỏ
lùng vào giữa lúa, rồi đi mất.26 Khi lúa mọc lên và trổ bông, thì cỏ lùng cũng
xuất hiện.27 Đầy tớ mới đến thưa chủ nhà rằng: “Thưa ông, không phải ông đã
gieo giống tốt trong ruộng ông sao? Thế thì cỏ lùng ở đâu mà ra vậy? ” Ông đáp:
“Kẻ thù đã làm đó! ” Đầy tớ nói: “Vậy ông có muốn chúng tôi ra đi gom lại
không? ” 29 Ông đáp: “Đừng, sợ rằng khi gom cỏ lùng, các anh làm bật luôn rễ
lúa. 30 Cứ để cả hai cùng lớn lên cho tới mùa gặt. Đến ngày mùa, tôi sẽ bảo thợ
gặt: hãy gom cỏ lùng lại, bó thành bó mà đốt đi, còn lúa, thì hãy thu vào kho lẫm
cho tôi.”
SUY NIỆM:
Cỏ lùng ở đâu mà ra vậy? Cỏ lùng
trong ruộng khiến các đầy tớ ngỡ ngàng. Thửa ruộng vốn chỉ được gieo giống tốt.
Vậy mà khi lúa mọc lên và trổ bông. cỏ lùng lại xuất đầu lộ diện. Bởi đâu mà có
cỏ lùng, có người xấu? Bởi đâu mà ở nơi ta tưởng là trong ngần lại bất ngờ có dấu
hiệu của sự vẩn đục? Có tác động xấu xa nào của Thần Dữ đẩy đưa? Có sự ưng thuận
chiều theo nào của con người?
Ông có muốn chúng tôi nhổ đi không?
Chúa có muốn chúng tôi tiêu diệt mọi kẻ xấu không? Ngài có muốn chúng tôi xây dựng
một Giáo Hội toàn bích, một xã hội chỉ gồm toàn những người tốt không? Lắm khi
chúng ta nóng nảy như Gioan và Giacôbê, đòi đốt cả làng người Samari, vì họ
không tiếp Chúa.
Ðừng, sợ rằng khi nhổ cỏ lùng, lại
làm hư rễ lúa. Cứ để cả hai cùng lớn lên cho tới mùa gặt. Như thế Thiên Chúa để
cho cỏ mọc chung với lúa. Ngài chấp nhận tình trạng vàng thau lẫn lộn. Ngài nhẫn
nại với tội nhân, với cỏ lùng. Cỏ lùng chẳng bao giờ thành lúa được. Nhưng người
xấu có thể hoán cải nên người tốt. Chính vì thế Thiên Chúa cứ kiên tâm chờ đợi.
Chờ đợi vì tin vào sự hoán cải của con người. Chờ đợi vì tôn trọng tự do lựa chọn
của họ. Chờ đợi vì nuôi một niềm hy vọng lớn lao. Sự thánh thiện của Thiên Chúa
ở nơi sự chờ đợi. Ngài còn chờ đợi cho đến ngày tận thế.
Trong thế giới và Giáo Hội không có
hai hạng người: hạng cỏ lùng và hạng lúa tốt.
Cỏ lùng và lúa tốt nằm ở nơi tim mỗi
người. Mỗi người đong đưa giữa cỏ lùng và lúa tốt, giữa cái thiện và cái ác, giữa
thiên thần và Satan. Ngay trong những hành vi tốt đẹp nhất của tôi, tôi vẫn thấy
có chút vị kỷ, chiếm đoạt. Thiên Chúa vẫn chấp nhận cỏ lùng ở trong tôi. Ngài
chờ tôi được thanh luyện dần dần, để rồi mọi sự trong tôi thành lúa tốt.
Kitô hữu không dung túng sự dữ, họ
dám hy sinh để xây dựng một thế giới yêu thương. Nhưng họ không dùng bạo lực để
chống lại ác nhân. Họ nhẫn nại biến đổi trái tim kẻ thù, vì họ tin vào sức mạnh
của tình yêu, tin vào Ðức Giêsu, Ðấng đã bị sự dữ nuốt chửng nhưng cuối cùng là
Ðấng toàn thắng.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa Giêsu, xin biến đổi con, xin
biến đổi con từ từ qua cầu nguyện.
Mỗi lần con thấy Chúa, xin biến đổi
ánh mắt con. Mỗi lần con rước Chúa, xin biến đổi môi miệng con. Mỗi lần con
nghe lời Chúa, xin biến đổi tai con.
Xin làm cho khuôn mặt con ngời sáng
hơn sau mỗi lần gặp Chúa.
Ước chi mọi người thấy nét tươi tắn
của Chúa trong nụ cười của con, thấy sự dịu dàng của Chúa trong lời nói của
con.
Thế giới hôm nay không cần những
Kitô hữu có bộ mặt chán nản và thất vọng.
Xin cho con biết nhẫn nại và can đảm
cùng đi với Chúa và với tha nhân trên những nẻo đường gập ghềnh. Amen.
Lm. Antôn
Nguyễn Cao Siêu, S.J.
Holy Gospel
of Jesus Christ according to Saint Matthew 13, 24-30.
Jesus told his disciples another
parable, «The kingdom of heaven can be compared to a man who sowed good seed in
his field. While everyone was asleep, his enemy came and sowed weeds among the
wheat and left. When the plants sprouted and produced grain, the weeds also
appeared. Then the servants of the owner came to him and said: ‘Sir, was it not
good seed that you sowed in your field? Where did the weeds come from?’. He
answered them: ‘This is the work of an enemy’. They asked him: ‘Do you want us
to go and pull up the weeds?’. He told them: ‘No, when you pull up the weeds,
you might uproot the wheat with them. Let them just grow together until
harvest; and at harvest time I will say to the workers: Pull up the weeds
first, tie them in bundles and burn them; then gather the wheat into my barn’».
“Let them just grow together”
Fr. Manuel SÁNCHEZ Sánchez
(Sevilla, Spain)
(Sevilla, Spain)
Today, we shall ponder over a
parable referring to community living, where good and evil, Gospel and sin,
constantly get mixed up. Settling this situation as the servant suggests would
seem the logical approach: «Do you want us to go and pull up the weeds?’» (Mt
13:28). But God's patience is infinite, and He waits until the very last moment
—as a good father would— for the possibility of a change: «Let them just grow
together until harvest» (Mt 13:30).
An ambiguous and mediocre reality,
perhaps, but that is where God's Kingdom grows. It has to do with the feeling
of being called to discover the signals of the Kingdom of God so we can boost
it, while we are trying to avoid whatever conforms us into mediocrity. However,
living in that mixture of good and evil should not hinder nor hamper the
advance of our spiritual life; for, otherwise, we should be transforming our
wheat into weeds. «Sir, was it not good seed that you sowed in your field?
Where did the weeds come from?» (Mt 13:27). It is not possible to grow in any
other way, nor can we look for the Kingdom anywhere else than simply in this
society we are given to live in. Our task will be to make the Kingdom of God
grow in it.
The Gospel invites us not to grant
any credit to the “pure”, to overcome the existing aspects of puritanism and
bigotry of the Christian community. In all collectivities, no matter how
healthy they are meant to be, it is easy to find this kind of attitude. Leaning
on ideals, we all feel tempted to think we are the lucky ones that have already
achieved perfection, while the rest is still far from it. Yet, Jesus proves
that all of us, without exception, are still on our way.
Let us, therefore, be on the alert
to prevent the devil to sneak up on us, which is what normally happens when we
conform ourselves too much to this world. St. Angela of the Cross said, «we are
not to listen to the voices of the world saying there are who do this or that;
we stick to our own way, without inventing any variations, and always following
our way of doing those things, which are like hidden treasures; for they will
open the gates of Heaven for us». Let the Mother of God help us conforming only
to love.
Evangeli.net
0 nhận xét:
Đăng nhận xét