Lời Chúa: (Mc 1, 29-39)
Hôm
ấy 29 vừa ra khỏi hội đường Caphácnaum, Ðức Giêsu đi đến nhà hai ông Simon và
Anrê. Có ông Giacôbê và ông Gioan cùng đi theo. 30 Lúc đó, bà mẹ vợ ông Simon
đang lên cơn sốt, nằm trên giường. Lập tức họ nói cho Người biết tình trạng của
bà. 31 Người lại gần, cầm lấy tay bà mà đỡ dậy; cơn sốt dứt ngay và bà phục vụ
các ngài.
32
Chiều đến, khi mặt trời đã lặn, người ta đem mọi kẻ ốm đau và những ai bị quỷ
ám đến cho Người. 33 Cả thành xúm lại trước cửa. 34 Ðức Giêsu chữa nhiều kẻ ốm
đau mắc đủ thứ bệnh tật, và trừ nhiều quỷ, nhưng không cho quỷ nói, vì chúng biết
Người là ai.
35
Sáng sớm, lúc trời còn tối mịt, Người đã dậy, đi ra một nơi hoang vắng và cầu
nguyện ở đó. 36 Ông Simon và các bạn kéo nhau đi tìm. 37 Khi gặp Người, các ông
thưa: “Mọi người đang tìm Thầy đấy!” 38 Người bảo các ông: “Chúng ta hãy đi nơi
khác, đến các làng xã chung quanh, để Thầy còn rao giảng ở đó nữa, vì Thầy ra
đi cốt để làm việc đó.” 39 Rồi Người đi khắp miền Galilê, rao giảng trong các hội
đường của họ, và trừ quỷ.
Holy Gospel of Jesus Christ
according to Saint Mark 1:29-39.
On
leaving the synagogue Jesus entered the house of Simon and Andrew with James
and John. Simon's mother-in-law lay sick with a fever. They immediately told
him about her. He approached, grasped her hand, and helped her up. Then the
fever left her and she waited on them.
When
it was evening, after sunset, they brought to him all who were ill or possessed
by demons. The whole town was gathered at the door. He cured many who were sick
with various diseases, and he drove out many demons, not permitting them to
speak because they knew him.
Rising
very early before dawn, he left and went off to a deserted place, where he
prayed. Simon and those who were with him pursued him and on finding him said,
"Everyone is looking for you." He told them, "Let us go on to
the nearby villages that I may preach there also. For this purpose have I
come." So he went into their synagogues, preaching and driving out demons
throughout the whole of Galilee.
Copyright © Confraternity of
Christian Doctrine, USCCB
“Jesus grasped her hand and helped her up”
How
greatly God, who seeks us, condescends, and what great dignity is given to the
human being thus sought!... “What is man, that you make much of him, or pay him
any heed?” (Job 7:17) I would really like to know why God wanted to come to us
himself and why it wasn’t rather we who went to him. For our interest is at
stake. The rich are not in the habit of going to the poor, even when they
intend to do them good. It would have been proper for us to go to Jesus. But a
double obstacle was preventing us from doing so: our eyes were blind and he
dwells in inaccessible light; we were lying paralyzed on our pallet, unable to
reach God’s greatness. That is why our good Savior and doctor of our souls came
down from his height and tempered the brilliance of his glory for our sick
eyes. He clothed himself as if with a lantern; I mean with the luminous body he
took to himself and that was pure of all blemish.
Daily Gospel.
Suy Niệm
Sốt
không phải là một bệnh nan y. Nhưng người bị sốt cao không dậy nổi, chỉ nằm
thôi. Khi Ðức Giêsu và các môn đệ đến thăm nhà ông Simon thì bà mẹ vợ ông đang
sốt, nằm trên giường. Ðức Giêsu đem niềm vui đến cho gia đình ông. Ngài lại gần,
nhẹ nhàng cầm lấy tay bà và nâng dậy. Cơn sốt lui ngay khiến bà có thể đi lại
phục vụ. Một cơn bệnh đơn giản, một cách chữa bệnh đơn giản. Ðức Giêsu chẳng
nói một lời, chỉ làm một cử chĩ thân ái. Ngài cầm lấy tay bà và nâng dậy, như
sau này Ngài cầm tay đứa con ông trưởng hội đường, một cô bé mười hai tuổi đã
chết lại đứng dậy được (x. Mc 5,41), như sau này Ngài cầm tay cậu bé bị động
kinh nằm trên đất, nâng cậu dậy và cho cậu đứng lên (x. Mc 9,27). Cầm tay, nâng
dậy, để một người nằm có thể đứng lên. Sức sống nào truyền qua cử chỉ cầm tay ấy?
Quyền năng nào nâng con người chỗi dậy? Chúng ta cũng cần được Chúa cầm tay khi
không dậy nổi, cần được Chúa đưa tay ra nắm lấy khi gần chìm như Phêrô.
Khi
mặt trời lặn là lúc kết thúc ngày sabát. Người ta đem đến cho Ðức Giêsu bao người
yếu đau đủ loại. Căn nhà ông Simon hẹp quá khiến nhiều người phải đứng ngoài. Không
rõ bao nhiêu người được chữa lành chiều tối hôm đó. Nhiều người đã có thể tự về
nhà một mình… Ðức Giêsu đụng chạm đến biển khổ của nhân loại. Ngài không mong
múc cạn, chỉ mong làm vơi đi, chỉ mong cùng chia sẻ và ban cho nó một ý nghĩa. Thế
giới hôm nay vẫn phải đối đầu với bệnh tật. Những bệnh nan y như ung thư, tim mạch,
sida (aids), siêu vi… Cần có những người làm vơi nhẹ nỗi đau như Ðức Giêsu. Sau
một ngày bận bịu và mệt mỏi, Ðức Giêsu đã thức dậy sớm, khi các môn đệ còn ngủ
say. Ngài tìm được một chỗ cầu nguyện khá kín đáo. Cầu nguyện là nhu cầu thật sự
của Ðức Giêsu. Ngài cần có thời gian rút lui, sống riêng tư một mình. Ngài cần
sống bên Cha, tâm sự về gánh nặng công việc, về nỗi đau khổ của loài người, về
cuộc chiến chống Satan. Ðức Giêsu thấy mình cần được Cha cảm thông và nâng đỡ, cần
ánh sáng và nghị lực để làm tròn sứ mạng. Ngài cần gặp Cha vì Ngài là Con, và
vì Ngài được Cha sai. Ngài sống hết mình cho con người, cho đám đông, nhưng
Ngài cũng say sưa cầu nguyện và hoạt động. Cầu nguyện đưa Ngài đến với con người,
hoạt động đưa Ngài đến với Cha.
Thành
công ở Ca-phác-na-um không làm Ngài dừng chân. “Mọi người đang tìm Thầy”, mọi
người vẫn cần Thầy. Nhưng Ngài biết còn nhiều chỗ khác cũng đang rất cần. “Hãy
đi nơi khác”, Tin Mừng cần được gieo vãi ở mọi nơi. Giữ được tính tự do và cơ động,
Ðức Giêsu lại lên đường.
Cầu Nguyện
Lạy
Thiên Chúa, Ðấng ưa thích sự thinh lặng, xin dạy chúng con thinh lặng để ở một
mình với Ngài, trò chuyện, lắng nghe và thấm nhuần Lời Hằng Sống.
Xin
dạy chúng con thinh lặng nơi con mắt, biết nhắm lại trước những vấp váp của tha
nhân, biết quay đi truớc những dịp tội gây xao xuyến.
Xin
dạy chúng con thinh lặng nơi đôi tai, để nghe được tiếng kêu của người nghèo
đói, để khép lại trước những mời mọc của ma quỷ.
Xin
dạy chúng con thinh lặng nơi miệng lưỡi, để biết ca tụng Chúa và đem lại an vui
cho muôn người, tránh mọi lời nói gây đớn đau, đổ vỡ.
Xin
dạy chúng con thinh lặng nơi trí khôn, để mở ra trước sự thật và khép lại trước
dối trá.
Cuối
cùng xin dạy chúng con thinh lặng nơi quả tim, để tránh xa mọi ích kỷ, thù hằn,
ghen ghét, để yêu mến và ước ao Thiên Chúa trên mọi sự. Amen.
(theo
Mẹ Têrêxa Calcutta)
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét