1 Sau đó, nhân dịp lễ của người
Do-thái, Đức Giê-su lên Giê-ru-sa-lem.2 Tại Giê-ru-sa-lem, gần Cửa Chiên, có một
hồ nước, tiếng Híp-ri gọi là Bết-da-tha. Hồ này có năm hành lang.3 Nhiều người
đau ốm, đui mù, què quặt, bất toại nằm la liệt ở đó.
5 Ở đó, có một người đau ốm đã ba
mươi tám năm.6 Đức Giê-su thấy anh ta nằm đấy và biết anh sống trong tình trạng
đó đã lâu, thì nói: “Anh có muốn trở nên lành mạnh không? “7 Bệnh nhân đáp:
“Thưa Ngài, khi nước khuấy lên, không có người đem tôi xuống hồ. Lúc tôi tới
đó, thì đã có người khác xuống trước mất rồi! “8 Đức Giê-su bảo: “Anh hãy trỗi
dậy, vác chõng mà đi! “9 Lập tức người ấy trở nên lành mạnh, vác chõng và đi được.
Hôm đó lại là ngày sa-bát. 10 Người Do-thái mới nói với kẻ được khỏi bệnh: “Hôm
nay là ngày sa-bát, anh không được phép vác chõng! “11 Nhưng anh đáp: “Chính
người đã làm tôi được lành mạnh: “Anh hãy vác chõng mà đi! “12 Họ hỏi anh: “Ai
là người đã bảo anh: “Vác chõng mà đi”? “13 Nhưng người đã được khỏi bệnh không
biết là ai. Quả thế, Đức Giê-su đã lánh đi, vì có đám đông ở đấy.14 Sau đó, Đức
Giê-su gặp người ấy trong Đền Thờ và nói: “Này, anh đã trở nên lành mạnh. Đừng
phạm tội nữa, kẻo lại phải khốn hơn trước! “15 Anh ta đi nói với người Do-thái:
Đức Giê-su là người đã chữa anh khỏi bệnh.16 Do đó, người Do-thái chống đối Đức
Giê-su, vì Người hay chữa bệnh ngày sa-bát.
Holy Gospel
of Jesus Christ according to Saint John 5:1-16.
There was a feast of the Jews, and
Jesus went up to Jerusalem. Now there is in Jerusalem at the Sheep (Gate) a
pool called in Hebrew Bethesda, with five porticoes. In these lay a large
number of ill, blind, lame, and crippled.
One man was there who had been ill
for thirty-eight years. When Jesus saw him lying there and knew that he had
been ill for a long time, he said to him, "Do you want to be well?" The
sick man answered him, "Sir, I have no one to put me into the pool when
the water is stirred up; while I am on my way, someone else gets down there
before me." Jesus said to him, "Rise, take up your mat, and
walk." Immediately the man became well, took up his mat, and walked. Now
that day was a sabbath. So the Jews said to the man who was cured, "It is
the sabbath, and it is not lawful for you to carry your mat." He answered
them, "The man who made me well told me, 'Take up your mat and
walk.'" They asked him, "Who is the man who told you, 'Take it up and
walk'?" The man who was healed did not know who it was, for Jesus had
slipped away, since there was a crowd there. After this Jesus found him in the
temple area and said to him, "Look, you are well; do not sin any more, so
that nothing worse may happen to you." The man went and told the Jews that
Jesus was the one who had made him well. Therefore, the Jews began to persecute
Jesus because he did this on a sabbath.
Copyright ©
Confraternity of Christian Doctrine, USCCB
Saved by water
No one who hears the account of the
crossing of the Red Sea should be ignorant of the mystery of the water. He who
has gone down into it with the army of the enemy emerges alone, leaving the
enemy’s army drowning in the water. For who does not know that the Egyptian
army… is the various passions of the soul by which man is enslaved: feelings of
anger and the sensual impulses to pleasure, sorrow, and covetousness are
indistinguishable from the aforementioned army?… All such things rush into the
water with the Israelite who leads the way in the baleful passage.
Then as the staff of faith leads on
and the cloud provides light (Ex 14:16.19), the water gives life to those who
find refuge in it but destroys their pursuers… If anyone wishes to clarify the
figure, this lays it bare: those who pass through the mystical water in baptism
must put to death in the water the whole phalanx of evil — such as
covetousness, unbridled desire, rapacious thinking, the passion of conceit and
arrogance, wild impulse, wrath, anger, malice envy, and all such things…
Just as unleavened bread was eaten
in the mystery of the Pasch, which is the name of the sacrificial victim whose
blood prevents the death of the one using it (Ex 12:21.23), even so the Law now
commands us to eat unleavened bread at the Pasch, unmixed with stale yeast. The
Law gives us to understand by this that no remnant of evil should mix with the
subsequent life (1 Cor 5:7-8)… Thus also he means here that after we have
drowned the whole Egyptian person (that is, every form of evil) in the saving
baptism we emerge alone, dragging along nothing foreign in our subsequent life.
Daily Gospel.
Suy niệm:
Các Tin Mừng Nhất lãm chẳng khi nào
nói đến chuyện Đức Giêsu chữa bệnh cho ai ở vùng Giêrusalem. Riêng Tin Mừng
Gioan nói đến chuyện ngài chữa bệnh cho một anh bất toại tại một cái hồ, gần Cửa
Chiên dẫn vào khuôn viên Đền thờ Giêrusalem. Hồ Bết-da-tha này khá lớn, có hình
chữ nhật, được ngăn làm hai phần. Chính vì thế có đến năm hành lang, nơi đây
người bệnh nằm la liệt. Họ mắc đủ thứ bệnh hoạn tật nguyền khác nhau, nhưng ai
đến đây cũng nuôi hy vọng khỏi bệnh.
Giữa bao người ốm đau tàn tật đó,
dường như Đức Giêsu chỉ thấy một mình anh. Ngài biết anh mắc bệnh đã lâu, nằm
trên chõng một thời gian dài. Ba mươi tám năm, thời gian bằng một nửa đời người.
Chính Đức Giêsu là người đến với anh và mở lời bằng một câu hỏi: “Anh có muốn
trở nên lành mạnh không ?” (c. 6). Câu hỏi có vẻ thừa này thật ra lại chạm đến
nỗi khát khao sâu thẳm của anh. Nó đụng đến chờ đợi mòn mỏi của anh từ nhiều
năm qua. Anh bất toại không trả lời câu hỏi của Đức Giêsu, người với anh vẫn
còn xa lạ. Nhưng anh lại muốn trải lòng cho người lạ này thấy cái ngõ cụt của
mình, những lý do khiến mình phải nằm ở đây lâu đến vậy. “Tôi không có người
đem tôi xuống hồ, khi nước động”: đó là lý do thứ nhất. Tôi không có được sự trợ
giúp từ phía bạn bè thân thuộc. Tôi cô đơn, trơ trọi một mình. Giá mà tôi có ai
đó giúp tôi lúc cơ may đến… “Lúc tôi tới đó, thì người khác đã xuống trước tôi
rồi” : đó là lý do thứ hai. Khi phải lê đi bằng chính sức của mình, thì tôi bao
giờ cũng là người đến sau. Tôi đã cố gắng nhiều lần, nhưng luôn phải cam chịu
thất bại. Bây giờ tôi còn dám tin vào mình nữa không ?
Anh bất toại mong có một người bạn
đem anh xuống nước đầu tiên. Anh mơ thấy ngày trồi lên từ hồ nước, ướt sũng,
nhưng đi lại bình thường. Anh chẳng tin rằng ngày ấy là hôm nay. Người bạn anh
mong đang ở gần, kéo anh ra khỏi nỗi cô đơn. Anh sẽ được khỏi bệnh mà người vẫn
khô ráo. “Anh hãy trỗi dậy, vác chõng mà đi !”: đây là lời mời hay mệnh lệnh ?
Bất ngờ, nhanh chóng và dễ dàng, anh đã đứng lên và đi được. Cái chõng đã vác
anh, bây giờ anh vác nó. Hãy nhìn những bước đi đầu tiên của người ba mươi tám
năm bất toại. Anh đã trở nên lành mạnh, dù anh không xin hay bày tỏ lòng tin
nào (cc. 6, 9,14). Giêsu đến với anh như một người bạn làm anh trở nên lành mạnh
(cc. 11,15). Vì chữa bệnh cho anh này vào ngày sabát, ngài đã bắt đầu bị chống
đối (c.16).
Hôm nay Đức Giêsu cũng hỏi tôi :
Con có muốn trở nên lành mạnh không? Con có muốn ra khỏi sự bất toại kinh niên
của mình không ? Ngài mời tôi đứng lên và mạnh dạn bước đi, bỏ lại quá khứ tội
lỗi. Sau khi được chữa lành, ngài dặn tôi đừng phạm tội nữa (c. 14).
Lời nguyện
Lạy Cha, thế giới hôm nay cũng như
hôm qua vẫn có những người bơ vơ lạc hướng vì không tìm được một người để tin;
vẫn có những người đã chết từ lâu mà vẫn tưởng mình đang sống; vẫn có những người
bị ám ảnh bởi thần ô uế, ô uế của bạc tiền, của tình dục, của tiếng tăm; vẫn có
những người mang đủ thứ bệnh hoạn, bệnh hoạn trong lối nhìn, lối nghĩ, lối sống;
vẫn có những người bị sống bên lề xã hội, dù không phải là người phong… Xin Cha
cho chúng con nhìn thấy họ và biết chạnh lòng thương như Con Cha.
Nhưng trước hết, xin cho chúng con
nhìn thấy chính bản thân chúng con.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét