Lời Chúa: Mt 18,21-35
21
Bấy giờ, ông Phê-rô đến gần Đức Giê-su mà hỏi rằng: “Thưa Thầy, nếu anh em con
cứ xúc phạm đến con, thì con phải tha đến mấy lần? Có phải bảy lần không? “22 Đức
Giê-su đáp: “Thầy không bảo là đến bảy lần, nhưng là đến bảy mươi lần bảy.” 23
Vì thế, Nước Trời cũng giống như chuyện một ông vua kia muốn đòi các đầy tớ của
mình thanh toán sổ sách.24 Khi nhà vua vừa bắt đầu, thì người ta dẫn đến một kẻ
mắc nợ vua mười ngàn yến vàng.25 Y không có gì để trả, nên tôn chủ ra lệnh bán
y cùng tất cả vợ con, tài sản mà trả nợ.26 Bấy giờ, tên đầy tớ ấy sấp mình xuống
bái lạy: “Thưa Ngài, xin rộng lòng hoãn lại cho tôi, tôi sẽ lo trả hết.”27 Tôn
chủ của tên đầy tớ ấy liền chạnh lòng thương, cho y về và tha luôn món nợ.28
Nhưng vừa ra đến ngoài, tên đầy tớ ấy gặp một người đồng bạn, mắc nợ y một trăm
quan tiền. Y liền túm lấy, bóp cổ mà bảo: “Trả nợ cho tao!”29 Bấy giờ, người đồng
bạn sấp mình xuống năn nỉ: “Thưa anh, xin rộng lòng hoãn lại cho tôi, tôi sẽ lo
trả anh.”30 Nhưng y không chịu, cứ tống anh ta vào ngục cho đến khi trả xong nợ.31
Thấy sự việc xảy ra như vậy, các đồng bạn của y buồn lắm, mới đi trình bày với
tôn chủ đầu đuôi câu chuyện.32 Bấy giờ, tôn chủ cho đòi y đến và bảo: “Tên đầy
tớ độc ác kia, ta đã tha hết số nợ ấy cho ngươi, vì ngươi đã van xin ta,33 thì
đến lượt ngươi, ngươi không phải thương xót đồng bạn, như chính ta đã thương
xót ngươi sao? “34 Rồi tôn chủ nổi cơn thịnh nộ, trao y cho lính hành hạ, cho đến
ngày y trả hết nợ cho ông.35 Ấy vậy, Cha của Thầy ở trên trời cũng sẽ đối xử với
anh em như thế, nếu mỗi người trong anh em không hết lòng tha thứ cho anh em
mình.”
Holy Gospel of Jesus Christ
according to Saint Matthew 18:21-35.
Peter
approached Jesus and asked him, "Lord, if my brother sins against me, how
often must I forgive him? As many as seven times?" Jesus answered, "I
say to you, not seven times but seventy-seven times. That is why the kingdom of
heaven may be likened to a king who decided to settle accounts with his
servants. When he began the accounting, a debtor was brought before him who
owed him a huge amount. Since he had no way of paying it back, his master
ordered him to be sold, along with his wife, his children, and all his
property, in payment of the debt. At that, the servant fell down, did him
homage, and said, 'Be patient with me, and I will pay you back in full.' Moved
with compassion the master of that servant let him go and forgave him the loan.
When that servant had left, he found one of his fellow servants who owed him a
much smaller amount. He seized him and started to choke him, demanding, 'Pay
back what you owe.' Falling to his knees, his fellow servant begged him, 'Be
patient with me, and I will pay you back.' But he refused. Instead, he had him
put in prison until he paid back the debt. Now when his fellow servants saw
what had happened, they were deeply disturbed, and went to their master and
reported the whole affair. His master summoned him and said to him, 'You wicked
servant! I forgave you your entire debt because you begged me to. Should you
not have had pity on your fellow servant, as I had pity on you?' Then in anger
his master handed him over to the torturers until he should pay back the whole
debt. So will my heavenly Father do to you, unless each of you forgives his
brother from his heart."
Copyright © Confraternity of
Christian Doctrine, USCCB
Forgiving our brother with all our
heart
The
first word our Lord spoke on the cross was a prayer for those who were
crucifying him; thus he carried out what Saint Paul wrote: «In the days of his
flesh he offered prayer and sacrifice» (Heb 5:7). It is true that those who
were crucifying our divine Savior did not know him... for if they had known him
they would not have crucified him (1Cor 2:8). Therefore our Lord, seeing the
ignorance and weakness of those torturing him, began to make excuses for them
and offer this sacrifice to his heavenly Father for them – for prayer is a
sacrifice...: «Father, forgive them, for they know not what they do» (Lk
23:34). How great was the flame of love burning in our sweet Savior's heart,
since amidst the strongest of his pains, at the time when the strength of his
sufferings seemed to take from him even the ability to pray for himself, he
came, through the strength of charity, to forget himself but not those he had
created...
By
this he wanted to make us understand the love he bore for us, a love that could
not be lessened by any kind of suffering, and to teach us, too, what our hearts
ought to be with regard to our neighbor...
Now, since this divine Lord had been occupying himself in asking forgiveness for us, it is absolutely certain that his request was granted. For his divine Father honored him too much to refuse him anything he asked.
Now, since this divine Lord had been occupying himself in asking forgiveness for us, it is absolutely certain that his request was granted. For his divine Father honored him too much to refuse him anything he asked.
Daily Gospel.
Suy niệm:
“Tôi
viết cho anh, người bạn vào giây phút cuối của đời tôi… Vâng, tôi cũng xin nói
với bạn tiếng Cám Ơn và lời Vĩnh biệt này… Ước gì chúng ta, những người trộm
lành hạnh phúc, được thấy nhau trên Thiên đàng, nếu Thiên Chúa muốn, Người là
Cha của hai chúng ta.” Đây là những câu cuối trong di chúc của cha Christian de
Chergé, tu viện trưởng của một đan viện khổ tu ở Tibhirine, nước Algérie, châu
Phi. Cha viết những câu này vào cuối năm 1993 cho một người nào đó sẽ giết
mình. Ngày 21-5-1996, cha đã bị nhóm Hồi giáo vũ trang chặt đầu cùng với sáu tu
sĩ khác trong đan viện.
Cha
Christian gọi kẻ sẽ giết mình là bạn, chứ không phải là kẻ thù hay sát nhân. Cha
coi mình cũng là tên trộm lành chẳng khác gì anh ta, cũng cần được tha thứ. Cha
chỉ mong gặp lại anh ta trên thiên đàng, vì cả hai đều là con, cùng được tha vì
được yêu bởi Thiên Chúa.
Dụ
ngôn hôm nay hẳn đã ảnh hưởng đến suy nghĩ của cha Christian. Có hai người mắc
nợ, cả hai đều là đầy tớ của cùng một ông chủ. Một người mắc nợ ông chủ một món
nợ cực lớn, mười ngàn yến vàng. Một người mắc nợ đồng bạn mình một món nợ nhỏ,
một trăm quan tiền, mà người đồng bạn ấy lại chính là người đang mắc nợ ông chủ.
Cả hai đều không trả nổi và năn nỉ xin hoãn. Ông chủ chạnh lòng thương tha luôn
món nợ cho người thứ nhất. Nhưng người này lại dứt khoát không chịu hoãn lại
cho người thứ hai. Anh ta đã tống bạn mình vào ngục.
“Đến
lượt ngươi, ngươi lại không phải thương xót người đầy tớ đồng bạn như chính ta
đã thương xót ngươi sao ?” (c. 33). Lòng thương xót tha thứ của Thiên Chúa như
dòng suối chảy vào đời tôi. Thương xót tha thứ chính là để cho dòng suối ấy chảy
đi, chảy đến với người xúc phạm đến tôi nhiều lần trong ngày. Tôi tha bằng
chính sự tha thứ mà tôi đã nhận được từ Thiên Chúa. Không tha là giữ dòng suối
đó lại, và biến nó thành ao tù. Không tha là đánh mất cả những gì mình đã nhận
được. Người mắc nợ ông chủ nhiều, đã được tha một cách quảng đại bất ngờ, nhưng
sự tha thứ đó đã bị rút lại. Chỉ ai biết cho đi sự tha thứ mới giữ lại được nó
cho mình.
Chúng
ta đều là người mắc nợ và đều là đầy tớ của Thiên Chúa. Tôi nợ Chúa nhiều hơn
anh em tôi nợ tôi gấp bội. Sống với nhau tránh sao khỏi có lúc thấy mình bị xúc
phạm. Chỉ tha thứ mới làm cho tôi đi vào được trái tim của Thiên Chúa nhân hậu.
Chỉ tha thứ mới làm tôi được nhẹ lòng, và người kia được giải thoát.
Lời nguyện:
Lạy
Thiên Chúa, đây lời tôi cầu nguyện: Xin tận diệt, tận diệt trong tim tôi mọi biển
lận tầm thường. Xin cho tôi sức mạnh thản nhiên để gánh chịu mọi buồn vui.
Xin
cho tôi sức mạnh hiên ngang để đem tình yêu gánh vác việc đời.
Xin
cho tôi sức mạnh ngoan cường để chẳng bao giờ khinh rẻ người nghèo khó, hay cúi
đầu khuất phục trước ngạo mạn, quyền uy.
Xin
cho tôi sức mạnh dẻo dai để nâng tâm hồn vươn lên khỏi ti tiện hằng ngày.
Và
cho tôi sức mạnh tràn trề để âu yếm dâng mình theo ý Người muốn.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét