45 Trong số những người
Do-thái đến thăm cô Ma-ri-a và được chứng kiến việc Đức Giê-su làm, có nhiều kẻ
đã tin vào Người.46 Nhưng lại có những người đi gặp nhóm Pha-ri-sêu và kể cho họ
những gì Đức Giê-su đã làm.47 Vậy các thượng tế và các người Pha-ri-sêu triệu tập
Thượng Hội Đồng và nói: “Chúng ta phải làm gì đây? Người này làm nhiều dấu lạ.48
Nếu chúng ta cứ để ông ấy tiếp tục, mọi người sẽ tin vào ông ấy, rồi người
Rô-ma sẽ đến phá huỷ cả nơi thánh của ta lẫn dân tộc ta.”49 Một người trong Thượng
Hội Đồng tên là Cai-pha, làm thượng tế năm ấy, nói rằng: “Các ông không hiểu gì
cả,50 các ông cũng chẳng nghĩ đến điều lợi cho các ông là: thà một người chết
thay cho dân còn hơn là toàn dân bị tiêu diệt.”51 Điều đó, ông không tự mình
nói ra, nhưng vì ông là thượng tế năm ấy, nên đã nói tiên tri là Đức Giê-su sắp
phải chết thay cho dân,52 và không chỉ thay cho dân mà thôi, nhưng còn để quy tụ
con cái Thiên Chúa đang tản mác khắp nơi về một mối.53 Từ ngày đó, họ quyết định
giết Đức Giê-su.54 Vậy Đức Giê-su không đi lại công khai giữa người Do-thái nữa;
nhưng từ nơi ấy, Người đến một vùng gần hoang địa, tới một thành gọi là
Ép-ra-im. Người ở lại đó với các môn đệ. 55 Khi ấy sắp đến lễ Vượt Qua của người
Do-thái. Từ miền quê, nhiều người lên Giê-ru-sa-lem để cử hành các nghi thức
thanh tẩy dọn mình mừng lễ.56 Họ tìm Đức Giê-su và đứng trong Đền Thờ bàn tán với
nhau: “Có thể ông ấy sẽ không lên dự lễ, các ông có nghĩ thế không? “57 Còn các
thượng tế và người Pha-ri-sêu thì ra lệnh: ai biết được ông ấy ở đâu thì phải
báo cho họ đến bắt.
Holy
Gospel of Jesus Christ according to Saint John 11:45-56.
Many of the Jews who
had come to Mary and seen what Jesus had done began to believe in him. But some
of them went to the Pharisees and told them what Jesus had done. So the chief
priests and the Pharisees convened the Sanhedrin and said, "What are we
going to do? This man is performing many signs. If we leave him alone, all will
believe in him, and the Romans will come and take away both our land and our
nation." But one of them, Caiaphas, who was high priest that year, said to
them, "You know nothing, nor do you consider that it is better for you
that one man should die instead of the people, so that the whole nation may not
perish." He did not say this on his own, but since he was high priest for
that year, he prophesied that Jesus was going to die for the nation, and not
only for the nation, but also to gather into one the dispersed children of God.
So from that day on they planned to kill him. So Jesus no longer walked about
in public among the Jews, but he left for the region near the desert, to a town
called Ephraim, and there he remained with his disciples. Now the Passover of
the Jews was near, and many went up from the country to Jerusalem before
Passover to purify themselves. They looked for Jesus and said to one another as
they were in the temple area, "What do you think? That he will not come to
the feast?"
Copyright
© Confraternity of Christian Doctrine, USCCB
"From that day on the Sanhedrin planned to kill
him"
O Lord, everything you
teach us might seem too difficult, too heavy to bear, if you were to speak to
us from another level, but since you teach us more by example than in speech,
you who are “Master and Teacher” (Jn 13:14), how could we venture to contradict
you, we who are servants and pupils. What you say is perfectly true, what you
command is perfectly just: the cross from which you speak is a proof of it.
This blood flowing down in torrents is also its witness: it cries out with all
its might (Gn 4:10). And finally, this death itself: if it could tear apart the
veil of the Temple from a distance and split the hardest of rocks (Mt 27:51),
how could it not do the same – and still more – to the hearts of believers? How
could it not lead them to surrender themselves?
Lord, we would repay
you with love for love, and if our desire to follow you does not as yet come
from our love for you, frail as it is, may it at least come from our love for
your love. If you draw us after you “we will run to the fragrance of your sweet
odors” (Sg 1:4 LXX). Not only do we wish to love and follow you but we are
determined to despise this world... when we see how you, our leader, did not
concern yourself with the enjoyments of this life. We behold you confronting
death, not on your bed but on the wood that renders justice. King though you
were, you wanted no other throne than this gallows... Drawn by the wisdom of
your example as king we repel the call of this world and its pleasures and
taking your cross on our shoulders we determine to follow you alone... Only
grant us the help we need; make us strong enough to follow you.
Daily
Gospel.
Suy
Niệm
Đức Giêsu đã từng nhiều
lần bị tìm bắt, bị ném đá, bị đe dọa. Nhưng đây là lần đầu tiên các thượng tế,
các người Pharisêu và Thượng Hội Đồng của Do-thái giáo quyết định giết Ngài (c.
53). Theo Tin Mừng Gioan, lý do gần nhất đưa đến quyết định đó là việc Đức
Giêsu làm cho anh Lazarô chết bốn ngày sống lại (Ga 11). Sự sống lại của anh đã
khiến cho nhiều kẻ tin vào Đức Giêsu. Các nhà lãnh đạo tôn giáo sợ rằng phong
trào theo Giêsu sẽ tiếp tục bành trướng, mọi người sẽ tin, và quân Rôma sẽ đến
phá hủy đất nước và nơi thờ tự (c. 48).
Caipha là vị thượng tế
đương nhiệm năm ấy. Đứng trước sự lúng túng và lo âu của các thành viên trong
Thượng Hội Đồng, đột nhiên ông phát biểu như không cần suy nghĩ thêm gì nữa: “Thà
một người chết thay cho dân còn hơn là toàn dân bị tiêu diệt” (c. 50). Lời phát
biểu bộc phát như thế, nào ngờ lại là một lời tiên tri thốt ra từ miệng một vị
thượng tế. Caipha chỉ muốn loại trừ Đức Giêsu để bảo đảm an ninh cho đất nước
và Đền Thờ, nhưng ông lại vô tình nói tiên tri về tính cứu độ của cái chết Đức
Giêsu. Cái chết ấy sẽ cứu cả dân tộc Do-thái khỏi bị tiêu diệt, Đức Giêsu chết
thay cho dân của Ngài. Nhưng Caipha không ngờ ảnh hưởng của cái chết ấy còn vượt
xa hơn nhiều. Ngài chết “không chỉ thay cho dân (Do-thái) mà thôi, nhưng còn để
quy tụ con cái Thiên Chúa đang tản mác khắp nơi về một mối.” Cái chết ấy có khả
năng quy tụ mọi kẻ tin vào Đức Giêsu về một đoàn chiên duy nhất, kể cả dân ngoại
(Ga 10, 16). Cái chết ấy có khả năng kéo mọi người lên chẳng trừ ai (Ga 12,
32).
Đức Giêsu đã bị kết án
ngay khi chưa có phiên tòa chính thức. Ngài bị kết án tử vì đã trao ban sự sống
cho một con người. Cái chết của Ngài không ngăn cản được sự sụp đổ của thành
Giêrusalem và sự tan hoang của cả đất nước Do-thái vào năm 70. Nhưng cái chết ấy
đã đem lại ơn cứu độ cho mọi người tin. Hiệu quả của cái chết ấy vẫn còn mãi đến
tận thế. Đức Giêsu đã hiến mạng sống làm giá chuộc cho nhiều người (Mc 10, 45).
Năm 2008 người ta xác
định được 20 nhà truyền giáo bị giết trên thế giới. Họ đã can đảm sống trong những
hoàn cảnh khó khăn, nguy hiểm, và đón nhận cái chết như cái giá phải trả cho
tình yêu muốn phục vụ. Có bao tín hữu vô danh khác vẫn âm thầm nếm cái chết
hàng ngày, chỉ vì muốn theo gương Thầy Giêsu đem sự sống cho anh em.
Lời
Nguyện
Lạy Chúa Giêsu, con
Thiên Chúa, Chúa đã làm người như chúng con, Nên Chúa hiểu gánh nặng của phận
người. Cuộc đời đầy cạm bẫy mời mọc Mà con người lại yếu đuối mong manh. Hạnh
phúc thường được trộn bằng nước mắt, Và giữa ánh sáng, Cũng có những bóng mờ đe
dọa.
Lạy Chúa Giêsu, Nếu có
lúc con mệt mỏi và xao xuyến, Xin nhắc con nhớ rằng trong Vườn Dầu Chúa đã buồn
muốn chết được. Nếu có lúc con thấy bóng tối bủa vây, Xin nhắc con nhớ rằng
trên thập giá Chúa đã thốt lên: Sao Cha bỏ con?
Xin nâng đỡ con, để
con đừng bỏ cuộc. Xin đồng hành với con, để con không cô đơn. Xin cho con yêu đời
luôn Dù đời chẳng luôn đáng yêu. Xin cho con can đảm Đối diện với những thách đố
Vì biết rằng cuối cùng Chiến thắng thuộc về người Có niềm hy vọng lớn hơn. Amen
Lm.
Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét