LỜI
CHÚA: (Mc 12,28b-34)
Có một người trong
các kinh sư đã nghe Ðức Giêsu và những người thuộc nhóm Xađốc tranh luận với
nhau. Thấy Ðức Giêsu đối đáp hay, ông đến gần Người và hỏi: “Thưa Thầy, trong mọi
điều răn, điều răn nào đứng đầu?” 29 Ðức Giêsu trả lời: “Ðiều răn đứng đầu là:
Nghe đấy, hỡi Ítraen, Ðức Chúa, Thiên Chúa chúng ta, là Ðức Chúa duy nhất. 30
Ngươi phải yêu mến Ðức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn, hết
trí khôn và hết sức lực ngươi. 31 Ðiều răn thứ hai là: Ngươi phải yêu người
thân cận như chính mình. Chẳng có điều răn nào khác lớn hơn các điều răn đó”.
32 Ông kinh sư nói với Ðức Giêsu: “Thưa Thầy, hay lắm, Thầy nói rất đúng. Thiên
Chúa là Ðấng duy nhất, ngoài Người ra không có Ðấng nào khác. 33 Yêu mến Thiên
Chúa hết lòng, hết trí khôn, hết sức lực, và yêu người thân cận như chính mình,
là điều quý hơn mọi lễ toàn thiêu và hy lễ”. 34 Ðức Giêsu thấy ông ta trả lời
khôn ngoan như vậy, thì bảo: “Ông không còn xa Nước Thiên Chúa đâu!” Sau đó,
không ai dám chất vấn Người nữa.
SUY
NIỆM
Ðối với một số bạn trẻ,
yêu chẳng có gì khó. Yêu là gặp nhau, quen nhau, nhớ nhau. Yêu là hẹn hò, viết
thư, tặng quà sinh nhật. Nhưng dần dần quan niệm về tình yêu trở nên sâu xa
hơn. Các bạn nhận ra yêu là trao hiến bản thân, là hy sinh chính mình để sống
cho người khác. Tình yêu đích thực không dễ như nhiều người lầm tưởng. Vào ngày
tận thế, chúng ta sẽ bị xét xử về tình yêu.
Một vị kinh sư tốt
lành hỏi Ðức Giêsu về điều răn đứng đầu trong số 613 khoản luật. Ngài trích Ngũ
Thư để tóm lại trong hai điều răn chính: yêu Thiên Chúa hết lòng và yêu tha
nhân như chính mình. Tất cả lề luật cô đọng trong một thái độ là yêu mến. Giữ
luật mà quên yêu mến có thể dẫn đến óc nệ luật. Giữ luật phải trở nên phương thế
để bày tỏ tình yêu. “Yêu mến là chu toàn lề luật” (Rm 13,10).
Thánh Âu-tinh phàn nàn
là mình đã yêu Chúa quá muộn. Còn chúng ta lại thấy mình yêu Chúa quá ít và hời
hợt. Khi nghe Ðức Giêsu nhắc lại lời kinh của người Do Thái: “Ngươi phải yêu mến
Ðức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, với trọn cả trái tim ngươi, với trọn cả linh hồn
ngươi, với trọn cả trí khôn ngươi, với trọn cả sức lực ngươi…”, ta mới thấy đòi
hỏi quyết liệt của Thiên Chúa. Ngài muốn ta yêu Ngài bằng tất cả con người
mình. Cụm từ “với trọn cả” được lặp lại nhiều lần như nhắc ta chẳng nên giữ điều
gì lại.
Sống điều răn thứ nhất
là đặt Chúa lên trên hết, là dành ưu tiên một cho Chúa giữa những ưu tiên. Coi
Chúa là tất cả, mãn nguyện vì có Chúa. Dành cho Chúa tất cả, để Chúa chiếm trọn
mình. Ðiều răn thứ hai bắt nguồn từ điều răn thứ nhất: yêu người thân cận như
chính mình. Người thân cận là mọi người chẳng trừ ai. Chỉ trong Chúa tôi mới có
thể yêu thương đến vô cùng. Trong Chúa, tôi nhận ra tha nhân là anh em, con một
Cha, là hình ảnh của Ðức Kitô đang cần tôi giúp đỡ. Trong Chúa, tôi cảm nhận phẩm
giá đích thực của một người, dù đó là một thai nhi, một phạm nhân hay người mất
trí. Tình yêu thực sự với Thiên Chúa đưa tôi về với anh em. Tình yêu anh em đòi
tôi gặp gỡ Thiên Chúa để múc lấy nơi Ngài sức mạnh hầu tiếp tục hiến trao. Ðó
là nhịp đập bình thường của trái tim người Kitô hữu, cứ đong đưa giữa hai tình
yêu. Hay đúng hơn chỉ có một tình yêu: tôi yêu tha nhân trong Chúa và tôi yêu
Chúa nơi tha nhân.
Ðức Giêsu đã sống đến
cùng hai điều răn Ngài dạy. Ngài sống để yêu và chết vì yêu. Tình yêu của Ngài
là lễ toàn thiêu và hy tế. Mỗi tối tôi lại xét mình về tình yêu để thấy mình
còn yêu quá ít.
CẦU
NGUYỆN
Lạy Chúa Giêsu, trước
khi con tìm Chúa, Chúa đã đi tìm con. Trước khi con thấy Chúa, Chúa đã nhìn thấy
con. Trước khi con theo Chúa, Chúa đã đi theo con. Trước khi con yêu Chúa, Chúa
đã mến yêu con. Trước khi con thuộc về Chúa, Chúa đã thuộc về con. Trước khi
con phụng sự Chúa, Chúa đã phục vụ con. Trước khi con từ bỏ mình vì Chúa, Chúa
đã nộp mình vì con. Trước khi con sống và chết cho Chúa, Chúa đã sống và chết
cho con. Trước khi con đặt Chúa lên trên hết, Chúa đã coi con là hạnh phúc tuyệt
vời của Chúa.
Lạy Chúa Giêsu là Thầy
của con, Chúa luôn đi trước con. Chúa làm trước khi Chúa dạy. Con hiểu rằng mọi
điều Chúa đòi hỏi nơi con đều chỉ vì lợi ích vĩnh cửu của con mà thôi. Xin cho
con đón nhận những cắt tỉa của Chúa với lòng biết ơn và rất nhiều tình yêu.
Amen.
Lm.
Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.
Holy
Gospel of Jesus Christ according to Saint Mark 12, 28b-34.
One of the scribes
came to Jesus and asked him, "Which is the first of all the
commandments?" Jesus replied, "The first is this: 'Hear, O Israel!
The Lord our God is Lord alone! You shall love the Lord your God with all your
heart, with all your soul, with all your mind, and with all your strength.' The
second is this: 'You shall love your neighbor as yourself.' There is no other
commandment greater than these." The scribe said to him, "Well said,
teacher. You are right in saying, 'He is One and there is no other than he.' And
'to love him with all your heart, with all your understanding, with all your
strength, and to love your neighbor as yourself' is worth more than all burnt
offerings and sacrifices." And when Jesus saw that (he) answered with
understanding, he said to him, "You are not far from the kingdom of
God." And no one dared to ask him any more questions.
Copyright
© Confraternity of Christian Doctrine, USCCB
The love of God produces love of our neighbor
As God created man to
his own image and likeness (Gn 1:26), so did he appoint for man a love after
the image and resemblance of the love which is due to his own divinity. He
said: "You shall love the Lord, your God, with all your heart; this is the
greatest and the first commandment. The second is like it: You shall love your
neighbor as yourself." Why do we love God? "The cause for which we
love God," says S. Bernard, "is God Himself;" as though he had
said: we love God because he is the most sovereign and infinite goodness. And
why do we love ourselves in charity? Surely because we are the image and
likeness of God; and whereas all men are endowed with the same dignity, we love
them also as ourselves, that is, as being holy and living images of the
divinity.
For it is on that
account… that he makes no difficulty about calling himself our father and us
his children; it is on that account that we are capable of being united to his
divine essence by the fruition of his sovereign goodness and felicity; it is on
that account that we receive his grace, that our spirits are associated to his
most Holy Spirit and made, after a fashion, a participant of his divine nature
(2P 1:4)... And therefore the same charity which produces the acts of the love
of God produces at the same time those of the love of our neighbour. And even
as Jacob saw that one same ladder which touched heaven and earth serving the
angels both for descending and ascending (Gn 28:12), so we know that one same
charity extends itself to both the love of God and our neighbor.
Daily
Gospel.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét