LỜI
CHÚA: Lc 15, 1-10
Các người thu thuế
và các người tội lỗi đều lui tới với Đức Giê-su để nghe Người giảng.2 Những người
Pha-ri-sêu và các kinh sư bèn xầm xì với nhau: “Ông này đón tiếp phường tội lỗi
và ăn uống với chúng.”3 Đức Giê-su mới kể cho họ dụ ngôn này: 4 “Người nào
trong các ông có một trăm con chiên mà bị mất một con, lại không để chín mươi
chín con kia ngoài đồng hoang, để đi tìm cho kỳ được con chiên bị mất?5 Tìm được
rồi, người ấy mừng rỡ vác lên vai.6 Về đến nhà, người ấy mời bạn bè, hàng xóm lại,
và nói: “Xin chung vui với tôi, vì tôi đã tìm được con chiên của tôi, con chiên
bị mất đó.7 Vậy, tôi nói cho các ông hay: trên trời cũng thế, ai nấy sẽ vui mừng
vì một người tội lỗi ăn năn sám hối, hơn là vì chín mươi chín người công chính
không cần phải sám hối ăn năn.8 “Hoặc người phụ nữ nào có mười đồng quan, mà chẳng
may đánh mất một đồng, lại không thắp đèn, rồi quét nhà, moi móc tìm cho kỳ được?9
Tìm được rồi, bà ấy mời bạn bè, hàng xóm lại, và nói: “Xin chung vui với tôi,
vì tôi đã tìm được đồng quan tôi đã đánh mất.10 Cũng thế, tôi nói cho các ông
hay: giữa triều thần Thiên Chúa, ai nấy sẽ vui mừng vì một người tội lỗi ăn năn
sám hối.”
SUY
NIỆM
Nhiều người nghĩ rằng
Thiên Chúa là Đấng cao cả, nhưng lại xa lạ và lạnh lùng với con người, vì con
người có là gì đâu trước mặt Thiên Chúa. Thật ra con người là mối bận tâm lớn của
Ba Ngôi, đến độ ta dám nói rằng con người chiếm chỗ trong tâm trí Thiên Chúa. Trước
khi con người hướng về Thiên Chúa thì Thiên Chúa đã đưa tay ra, hướng về con
người. “Vì loài người chúng tôi và để cứu rỗi chúng tôi.” Đó là điều chúng ta
tuyên xưng trong Kinh Tin Kính. Thiên Chúa Ba Ngôi sống cho nhau, nhưng cũng sống
vì con người và cho con người.
Hai dụ ngôn hôm nay
cho thấy Thiên Chúa quý con người. Mà con người ở đây lại không phải là những
người thánh thiện. Có những động từ được nhắc đến trong cả hai dụ ngôn: có, mất,
tìm, tìm được, chung vui, vui mừng. Những động từ này nói lên tất cả tình cảm của
Thiên Chúa. Dụ ngôn về người đàn ông hay người phụ nữ có một trăm con chiên hay
mười đồng quan. Vì lý do nào đó, một con chiên hay một đồng quan bị mất. Sự mất
mát này lớn lao đến nỗi người ta muốn tìm cho kỳ được. Tìm cho kỳ được là tìm đến
khi thấy mới thôi (cc. 4. 8). Việc tìm kiếm này đòi phải hành động quyết liệt. Người
chăn chiên để chín mươi chín con ngoài đồng hoang, người phụ nữ thắp đèn, quét
nhà, moi móc mọi ngõ ngách. Trong lo âu, người tìm kiếm chỉ nghĩ đến chuyện làm
sao tìm lại được. Chính vì thế niềm vui bùng lên khi tìm thấy điều đã mất. Niềm
vui không giữ lại cho riêng mình trong lòng. Niềm vui đòi chia sẻ với bạn bè, với
bà con lối xóm. “Xin ông bà anh chị chung vui với tôi, vì tôi tìm thấy rồi”
(cc. 5. 9).
Thiên đàng không cắt đứt
với trần thế. Các thiên thần của Thiên Chúa vui vì một người tội lỗi hối cải
(c. 10). Thiên Chúa mừng vui vì Ngài đã từng lo âu, đau khổ, tìm kiếm. Mỗi tội
nhân hoán cải là một thành tựu của Thiên Chúa. Ngài quý từng con người được dựng
nên theo hình ảnh Ngài. Thái độ của Đức Giêsu đối với tội nhân cho thấy trái
tim Thiên Chúa. Trái tim ấy nghiêng chiều về những con người đã lạc đường. Đồng
quan không thể tự ý trốn đi, nhưng con người có tự do quay lưng. Thiên Chúa đi
tìm con người quay lưng ấy. Với sự khiêm hạ, Ngài chinh phục trái tim con người.
Hãy để Ngài đi tìm bạn,
và cho Ngài niềm vui khi tìm thấy người đã mất. Nói cho cùng, Thiên Chúa đi tìm
ta suốt đời, trong một cuộc chơi năm mười kéo dài mà ta chủ yếu là người đi trốn.
Hãy cảm được sự tế nhị của Ngài khi cố tìm ta mà vẫn tôn trọng tự do. Nếu ta chịu
để Ngài tìm thấy, ta sẽ nếm được ngay niềm vui thiên đàng.
CẦU
NGUYỆN
Lạy Chúa Giêsu, xin
đánh thức con. Xin đưa con ra khỏi cơn mê mà tự sức con không sao thoát ra được.
Xin đừng ngại đánh thức con bằng những biến cố đôi khi mạnh mẽ, nhưng xin cho
con thấy bàn tay Chúa nhân từ đang cắt tỉa con vì yêu con. Ước gì con được tỉnh
táo để nhìn lại vẻ đẹp từng làm con say mê, những chỗ dựa mà con tưởng là tuyệt
đối.
Như ngọn đèn chầu
trong nhà nguyện, xin cho con thức luôn và sáng luôn, trước nhan Chúa.
Lm.
Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.
Holy
Gospel of Jesus Christ according to Saint Luke 15, 1-10.
Tax collectors and
sinners were all drawing near to listen to Jesus, but the Pharisees and scribes
began to complain, saying, "This man welcomes sinners and eats with
them." So to them he addressed this parable. "What man among you
having a hundred sheep and losing one of them would not leave the ninety-nine
in the desert and go after the lost one until he finds it? And when he does
find it, he sets it on his shoulders with great joy and, upon his arrival home,
he calls together his friends and neighbors and says to them, 'Rejoice with me
because I have found my lost sheep.' I tell you, in just the same way there
will be more joy in heaven over one sinner who repents than over ninety-nine
righteous people who have no need of repentance." Or what woman having ten
coins and losing one would not light a lamp and sweep the house, searching
carefully until she finds it? And when she does find it, she calls together her
friends and neighbors and says to them, 'Rejoice with me because I have found
the coin that I lost.' In just the same way, I tell you, there will be
rejoicing among the angels of God over one sinner who repents."
Copyright
© Confraternity of Christian Doctrine, USCCB.
God goes in search of the one sheep for the sake of the salvation of all
The fact of re-finding
something we had lost always fills us anew with joy. And this joy is greater
than that we felt before losing it, when the thing was safely kept. But the
parable of the lost sheep speaks more of God’s tenderness than of the way in
which people usually behave. It expresses a profound truth. To leave behind
something of importance for love of what is more humble is characteristic of
divine power, not of human possessiveness. For God even brings into existence
what is not: he sets out in search of what is lost while still keeping what he
had left in place, and he finds what had strayed without losing what he has
under his protection.
That is why this
shepherd is not of earth but of heaven. The parable is not in any respect a
representation of human achievements but it conceals divine mysteries, as the
numbers it mentions immediately show: “What man among you,” says the Lord,
“having a hundred sheep and losing one of them…” As you see, the loss of a
single sheep has sorely tried this shepherd, as though the whole flock,
deprived of his protection, had set out along a treacherous path. This is why,
leaving the ninety-nine others there, he sets out in search of the one. He
attends to one alone so that, in that one, all may be found and saved.
Daily
Gospel.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét