LỜI
CHÚA: Lc 18, 35-43
Khi Đức Giê-su gần
đến Giê-ri-khô, có một người mù đang ngồi ăn xin ở vệ đường.36 Nghe thấy đám
đông đi qua, anh ta hỏi xem có chuyện gì.37 Họ báo cho anh biết là Đức Giê-su
Na-da-rét đang đi qua đó.38 Anh liền kêu lên rằng: “Lạy ông Giê-su, Con vua Đa-vít,
xin dủ lòng thương tôi! “39 Những người đi đầu quát nạt, bảo anh ta im đi;
nhưng anh càng kêu lớn tiếng: “Lạy Con vua Đa-vít, xin dủ lòng thương tôi! “40
Đức Giê-su dừng lại, truyền dẫn anh ta đến. Khi anh đã đến gần, Người hỏi:41
“Anh muốn tôi làm gì cho anh? ” Anh ta đáp: “Lạy Ngài, xin cho tôi nhìn thấy được.”42
Đức Giê-su nói: “Anh nhìn thấy đi! Lòng tin của anh đã cứu chữa anh.”43 Lập tức,
anh ta nhìn thấy được và theo Người, vừa đi vừa tôn vinh Thiên Chúa. Thấy vậy,
toàn dân cất tiếng ngợi khen Thiên Chúa.
SUY
NIỆM:
Trong những năm hành đạo,
Đức Giêsu đã chữa một số người mù. Vào những ngày cuối đời, khi trên đường lên
Giêrusalem lần cuối, Ngài đã chữa cho anh mù ở Giêricô. Giêricô được coi là
thành phố cổ xưa nhất, không xa Giêrusalem, nằm ở hạ lưu sông Giođan, thấp hơn
mực nước biển 300 mét. Anh mù ở Giêricô kiếm sống bằng cách ngồi bên vệ đường
ăn xin. Anh vừa bị tách biệt với người khác, vừa bị lệ thuộc vào người khác.
Mất khả năng nhìn,
nhưng anh vẫn còn khả năng nghe và nói. Để gặp được Đức Giêsu, anh đã tận dụng
mọi khả năng còn lại. Anh nghe tiếng đám đông đi qua, tiếng chân người rộn ràng
(c. 36). Anh tò mò hỏi xem chuyện gì vậy. Khi biết là Đức Giêsu Nadarét đang đi
ngang qua, anh thấy ngay điều mình chờ đợi từ lâu, nay đã đến. Vị ngôn sứ nổi
tiếng này anh nghe đồn đã làm bao phép lạ lẫy lừng. Ngay cả người mù bẩm sinh
cũng được Ngài làm cho sáng mắt. Cơ hội ngàn năm một thuở đã đến rồi. Anh tự nhủ
mình không thể nào để vuột mất. Nhưng làm thế nào để Đức Giêsu lưu tâm đến anh?
Làm thế nào để cho Ngài dừng lại?
Vũ khí mạnh nhất và gần
như duy nhất của anh, là tiếng kêu. Chỉ tiếng kêu của anh mới lôi kéo được sự
chú ý của Ngài, và báo hiệu cho Ngài về sự hiện diện của anh. Anh kêu thật to
tên Ngài dù không biết Ngài ở đâu. “Lạy ông Giêsu, Con vua Đavít, xin dủ lòng
thương tôi” (c. 38). Hãy nghe tiếng kêu của anh giữa tiếng đám đông ồn ào cười
nói. Anh kêu tiếng kêu của trái tim, đầy tin tưởng, hy vọng, tha thiết. Nhưng tiếng
kêu ấy lại bị bắt phải im đi, có thể vì sợ gây phiền hà. Anh mù chẳng những đã
không vâng lời, lại còn kêu to hơn nữa. Rồi tiếng kêu của anh cũng đến tai Đức
Giêsu, khiến Ngài dừng chân. Đức Giêsu muốn gặp người đã gọi tên mình để xin
thương xót (c. 40). Cuộc hạnh ngộ bắt đầu bằng câu hỏi anh mong từ lâu: “Anh muốn
tôi làm gì cho anh?” (c. 41). Câu trả lời quá hiển nhiên: “Lạy Ngài, xin cho
tôi được thấy.” Khi được sáng mắt, anh không phải ngồi bên vệ đường như trước
đây. Anh đã nhập vào đám đông những người theo Chúa và đi trên đường.
Nếu hôm nay Chúa hỏi
tôi: “Anh chị muốn tôi làm gì cho anh chị?”, tôi sẽ trả lời Ngài ra sao? tôi sẽ
xin Ngài điều gì? Ơn biết mình mù và muốn thấy rõ chính mình, là một ơn lớn. Có
người mù, không biết mình mù, nên vẫn thản nhiên ở lại trong cảnh mù. Người ấy
có thể vô tội, nhưng có nguy cơ gây hại cho tha nhân (Mt 15, 14). Lại có người
cố ý không muốn thấy, cố ý mù để khỏi phải thay đổi. Họ không thấy được cái xà
trong mắt mình (Mt 7, 3). Xin Chúa giúp chúng ta xóa những nguyên nhân gây mù, đó
là dục vọng của đôi mắt (1 Ga 2, 16), là thành kiến về người khác. Xin Chúa
giúp chúng ta nhờ đối thoại mà ra khỏi tình trạng mù xem voi, và được Thánh Thần
đưa vào sự thật trọn vẹn (Ga 16, 13). Ước
gì chúng ta khiêm tốn đến với Chúa Giêsu mà “mua thuốc xức mắt để thấy được”
(Kh 3, 18).
CẦU
NGUYỆN:
Như người mù ngồi bên
vệ đường xin Chúa dủ lòng thương cho con được thấy.
Xin cho con được thấy
bản thân với những yếu đuối và khuyết điểm, những giả hình và che đậy.
Cho con được thấy Chúa
hiện diện bên con cả những khi con không cảm nghiệm được.
Xin cho con thực sự muốn
thấy, thực sự muốn để cho ánh sáng Chúa chiếu giãi vào bóng tối của con.
Như người mù ngồi bên
vệ đường xin Chúa dủ lòng thương cho con được thấy.
Lm.
Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.
Holy
Gospel of Jesus Christ according to Saint Luke 18, 35-43.
As Jesus approached
Jericho a blind man was sitting by the roadside begging, and hearing a crowd
going by, he inquired what was happening. They told him, "Jesus of
Nazareth is passing by." He shouted, "Jesus, Son of David, have pity
on me!" The people walking in front rebuked him, telling him to be silent,
but he kept calling out all the more, "Son of David, have pity on
me!" Then Jesus stopped and ordered that he be brought to him; and when he
came near, Jesus asked him, What do you want me to do for you? He replied,
"Lord, please let me see." Jesus told him, "Have sight; your
faith has saved you." He immediately received his sight and followed him,
giving glory to God. When they saw this, all the people gave praise to God.
Copyright
© Confraternity of Christian Doctrine, USCCB
«Your faith has saved you»
Fr. Antoni CAROL i Hostench
(Sant Cugat del Vallès, Barcelona, Spain)
(Sant Cugat del Vallès, Barcelona, Spain)
Today, the blind
beggar Bartimaeus (cf. Mk 10:46) gives us a complete lesson about faith,
expressed with total simplicity in front of Christ. It would be good for us to
repeat, every now and then, Bartimaeus' prayer: «Jesus, Son of David, have
mercy on me!» (Lk 18:37). It is so profitable for our soul to feel destitute!
Because we certainly are so though, unfortunately, very seldom are we willing
to admit it. And..., consequently, we make fools of ourselves. It is for that
reason St. Paul reproaches us, when he says: «For who makes you different? And
what do you have that you didn't receive? But if you did receive it, why do you
boast as if you had not received it?» (1Cor 4:7).
Bartimaeus is not
ashamed of feeling like that. Quite often, our society, the culture of the
“politically correct”, will try to shut us up: with Bartimaeus they were not
able to. He did not shrink back. Despite «people (…) scolded him, ‘Be quiet!’,
he cried out all the more, ‘Jesus, Son of David, have mercy on me!’» (Lk
18:39). What a wonderful thing! We feel like saying: —Thank you, Bartimaeus,
for this example.
And it does pay to do
like him, because Jesus does listen. He always listens!, no matter how much
noise some may make around us. Bartimaeus' simple but complete trust —uncomplicated—
disarmed Jesus and got to his heart: «and ordered the blind man to be brought
to him, [and] (...) He asked him, ‘What do you want me to do for you?’» (Lk
18:40-41). Before so much faith, Jesus does not waste his time! And... neither
does Bartimaeus: «Lord, that I may see!» (Lk 18:41). And, no sooner said than
done: «Receive your sight, your faith has saved you» (Lk 18:42). Because, if
«our faith is solid as a rock, it will also defend our home» (St. Ambrose),
that is, it will overcome everything.
He is everything, He
gives us everything. What else can we, then, do in his presence but give him a
reply of faith? And this “reply of faith” is equivalent to “let him find us”,
this God that —because of his affection for the Father— is looking for us from
the very beginning. God does not impose himself against our power of choice,
but often enough He comes by close enough: let us, then, learn Bartimaeus'
lesson and... let us not miss him!
Evangeli.net
0 nhận xét:
Đăng nhận xét