Thứ Sáu, 6 tháng 4, 2018

Vẫn không tin – 07/04, Thứ Bảy trong Tuần Bát nhật Phục sinh.


LỜI CHÚA: Mc 16, 9-15
Sau khi sống lại vào lúc tảng sáng ngày thứ nhất trong tuần, Đức Giêsu hiện ra trước tiên với bà Maria Mácđala, là kẻ đã được Người trừ cho khỏi bảy quỷ. Bà đi báo tin cho những kẻ đã từng sống với Người mà nay đang buồn bã khóc lóc. Nghe bà nói Người đang sống và bà đã thấy Người, các ông vẫn không tin. Sau đó, Người tỏ mình ra dưới một hình dạng khác cho hai người trong nhóm các ông, khi họ đang trên đường đi về quê. Họ trở về báo tin cho các ông khác, nhưng các ông ấy cũng không tin hai người này. Sau cùng, Người tỏ mình ra cho chính Nhóm Mười Một đang khi các ông dùng bữa. Người khiển trách các ông không tin và cứng lòng, bởi lẽ các ông không chịu tin những kẻ đã được thấy Người sau khi Người trỗi dậy. Người nói với các ông: “Anh em hãy đi khắp tứ phương thiên hạ, loan báo Tin Mừng cho mọi loài thụ tạo.”
Holy Gospel of Jesus Christ according to Saint Mark 16:9-15.
When Jesus had risen, early on the first day of the week, he appeared first to Mary Magdalene, out of whom he had driven seven demons. She went and told his companions who were mourning and weeping. When they heard that he was alive and had been seen by her, they did not believe. After this he appeared in another form to two of them walking along on their way to the country. They returned and told the others; but they did not believe them either. (But) later, as the eleven were at table, he appeared to them and rebuked them for their unbelief and hardness of heart because they had not believed those who saw him after he had been raised. He said to them, "Go into the whole world and proclaim the gospel to every creature."
Copyright © Confraternity of Christian Doctrine, USCCB.
"Proclaim the gospel to every creature"
"I say to my saints, once for all: Go out to the whole world and make disciples of nations and kingdoms. For all things have been handed over to me by the One who begot me (Mt 28:18-19), the world above as well as the world beneath, whose Lord I was before ever I took flesh. Now I have taken possession of my kingship over the whole world and I, who alone know the depths of the heart, have a council of sacred ministers in you.
"Go to all nations. Having cast the seed of repentance on the earth, water it with your teaching." When they heard these words the apostles looked at one another, shaking their heads: "Where shall we get the speech and language to speak to all of these? Who will give us the strength, we who have neither learning nor sophistication, who are but humble fishermen, to struggle with peoples and nations as you have given us command, you who alone know the depths of the heart?"
"Do not be anxious in your hearts any more; do not allow the Foe to trouble your spirit. Do not think like children any more... I do not want to overcome by strength; it is with the weak that I carry away the victory. I am not looking for those who philosophise: I have chosen "what this world counts folly" (1Cor 1:27), I who know the depths of the heart.
"Therefore, go out to all creation. Water the seed of repentance you have sown with your teaching. Take care that not a single repentant soul remains outside your net. I delight in those who come back to me as you yourselves well know. Ah! If only the man who betrayed me had come back to me after he had sold me! Wiping away his sin, I would have restored him to you, I who alone know the depths of the heart...
"Say that I am God and that I, the unutterable One, "have assumed the condition of a slave" (Phil 2:7). Show them how I made my own the wounds of the flesh... Buried because I had been condemned, I sacked hell because I am Lord..." Strengthened by these words, the apostles said to the Creator: "You are the God who existed before the ages began and you will have no end... We will preach you as you have commanded. Be with us; be our protector, you who alone know the depths of the heart."

Daily Gospel.
SUY NIỆM: 
Theo các nhà chú giải, sách Tin Mừng Máccô kết thúc ở chương 16, câu 8, với việc các phụ nữ sợ hãi, chạy trốn, không dám nói gì với các môn đệ. Sách này cũng không nói đến việc Đức Giêsu phục sinh hiện ra gặp các ông. Kết thúc khác thường này của Máccô làm chúng ta ngày nay chưng hửng. Cả các Kitô hữu thế kỷ thứ hai cũng bị ngỡ ngàng, vì vào thời đó họ đã có trong tay các sách Tin Mừng khác. Các sách này đều kể chuyện các phụ nữ đã đi gặp các môn đệ, chuyện Đức Giêsu phục sinh hiện ra gặp các bà trước tiên; rồi sau đó, Ngài đã hiện ra với các môn đệ và sai các ông đi loan báo Tin Mừng (Mt 28,19-20; Lc 24, 46-48; Ga 20, 21).
Để giải quyết khó khăn do phần kết của sách Tin Mừng Máccô đặt ra, một tác giả được ơn linh hứng đã viết thêm phần phụ lục (Mc 16, 9-20), dựa trên các sách Tin Mừng khác và sách Công vụ Tông đồ. Năm 1546, phần này đã được Công đồng Trentô nhìn nhận là Lời Chúa. Bài Tin Mừng hôm nay nhấn mạnh đến thái độ không tin của các môn đệ.
Đức Giêsu phục sinh hiện ra trước tiên cho bà Maria Mácđala. Bà đi báo tin Thầy sống lại cho những môn đệ đang buồn bã khóc lóc, nhưng họ không tin (cc. 9-11). Lần thứ hai, Đức Giêsu tỏ mình cho hai môn đệ khi họ trên đường về quê. Khi hai ông này báo tin cho những môn đệ khác, thì họ cũng không tin (cc. 12-13). Lần thứ ba, Đức Giêsu đích thân tỏ mình cho nhóm Mười Một. Ngài khiển trách họ về tội không tin những kẻ đã thấy Ngài phục sinh (c. 14).
Xem ra tin Thầy Giêsu phục sinh không phải là chuyện dễ, ngay cả đối với các môn đệ, dù họ đã được nghe Thầy báo trước nhiều lần khi còn sống bên Thầy, dù có những người trong nhóm làm chứng mình đã thấy Thầy sống lại. Ở lại trong nỗi thất vọng, buồn phiền thì dễ hơn sống lạc quan vui tươi. Các môn đệ không ra khỏi được nỗi đau do cái chết của Thầy. Có những nỗi đau làm con người khép kín và khoanh tay bất động. Nhưng Đức Giêsu phục sinh vẫn không bỏ rơi các học trò cứng cỏi của mình. Ngài kiên trì chinh phục họ bằng cách đến với họ và dùng bữa. Ngài đưa họ ra khỏi thế giới nhỏ bé của họ và giao cho họ một sứ mạng lớn lao. “Hãy đi khắp tứ phương thiên hạ, loan báo Tin Mừng cho mọi loài thụ tạo” (c. 15).
Tin Đức Giêsu phục sinh cũng không dễ đối với chúng ta hôm nay. Nếu thực sự tin vào sự phục sinh ở đời sau, chắc chúng ta sẽ sống khác. Thanh thoát hơn, nhẹ nhàng hơn, quảng đại hơn, vui tươi hơn… Nhiều khi chúng ta vẫn loan báo Tin Mừng với vẻ mặt buồn bã, vẫn nói về đời sau mà lòng còn quá nặng với vinh hoa đời này. Chỉ mong chúng ta được thực sự phục sinh như Thầy Giêsu, để làm tròn sứ mạng Thầy trao phó.

CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa phục sinh, vì Chúa đã phục sinh nên con thấy mình chẳng còn gì phải sợ.
Vì Chúa đã phục sinh nên con được tự do bay cao, không bị nỗi sợ hãi của phận người chi phối, sợ thất bại, sợ khổ đau, sợ nhục nhã và cái chết lúc tuổi đời dang dở.
Vì Chúa đã phục sinh nên con hiểu cái liều của người Kitô hữu là cái liều chín chắn và có cơ sở. Cái liều của những nữ tu phục vụ ở trại phong. Cái liều của cha Kolbê chết thay cho người khác. Cái liều của bậc cha ông đã hiến mình vì Đạo.
Sự Phục Sinh của Chúa là một lời mời gọi mang một sức thu hút mãnh liệt khiến con đổi cái nhìn về cuộc đời: nhìn tất cả từ trên cao để nhận ra giá trị thực sự của từng thụ tạo.
Sự Phục Sinh của Chúa giúp con dám sống tận tình hơn với Chúa và với mọi người. Và con hiểu mình chẳng mất gì, nhưng lại được tất cả.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.



Share:

0 nhận xét:

Đăng nhận xét