LỜI CHÚA:
Lc 24, 35-48
Hai môn đệ từ Emmau trở về, thuật lại
cho Nhóm Mười Một và các bạn hữu những việc đã xảy ra dọc đường và mình đã nhận
ra Chúa thế nào khi Người bẻ bánh. Các ông còn đang nói, thì chính Ðức Giêsu đứng
giữa các ông và bảo: “Bình an cho anh em!” Các ông kinh hồn bạt vía, tưởng là
thấy ma. Nhưng Người nói: “Sao anh em lại hoảng hốt? Sao còn ngờ vực trong
lòng? Nhìn chân tay Thầy coi, chính Thầy đây mà! Cứ rờ xem, ma đâu có xương có
thịt như anh em thấy Thầy có đây?” Nói xong, Người đưa tay chân ra cho các ông
xem. Vì mừng quá, các ông vẫn chưa tin và còn đang ngỡ ngàng, thì Người hỏi: “Ở
đây anh em có gì ăn không?” Các ông đưa cho Người một khúc cá nướng. Người cầm
lấy và ăn trước mặt các ông. Rồi Người bảo: “Khi còn ở với anh em, Thầy đã từng
nói với anh em rằng tất cả những gì sách Luật Môsê, các Sách Ngôn Sứ và các
Thánh Vịnh đã chép về Thầy đều phải được ứng nghiệm.”
Bấy giờ Người mở trí cho các ông hiểu
Kinh Thánh và bảo: “Có lời Kinh Thánh chép rằng: Ðấng Kitô phải chịu khổ hình,
rồi ngày thứ ba, từ cõi chết sống lại, và phải nhân danh Người mà rao giảng cho
muôn dân, bắt đầu từ Giêrusalem, kêu gọi họ sám hối để được ơn tha tội. Chính
anh em là chứng nhân của những điều này”.
Holy Gospel
of Jesus Christ according to Saint Luke 24:35-48.
The disciples of Jesus recounted
what had taken place along the way, and how Jesus was made known to them in the
breaking of bread. While they were still speaking about this, he stood in their
midst and said to them, "Peace be with you." But they were startled
and terrified and thought that they were seeing a ghost. Then he said to them,
"Why are you troubled? And why do questions arise in your hearts? Look at
my hands and my feet, that it is I myself. Touch me and see, because a ghost
does not have flesh and bones as you can see I have." And as he said this,
he showed them his hands and his feet. While they were still incredulous for
joy and were amazed, he asked them, "Have you anything here to eat?" They
gave him a piece of baked fish; he took it and ate it in front of them. He said
to them, "These are my words that I spoke to you while I was still with
you, that everything written about me in the law of Moses and in the prophets
and psalms must be fulfilled."
Then he opened their minds to
understand the scriptures. And he said to them, "Thus it is written that
the Messiah would suffer and rise from the dead on the third day and that
repentance, for the forgiveness of sins, would be preached in his name to all
the nations, beginning from Jerusalem. You are witnesses of these things."
Copyright ©
Confraternity of Christian Doctrine, USCCB.
“Peace be with you”
Our Lord’s apostles and disciples
having withdrawn inside a house for fear, like children without a father or
soldiers without a captain, the Lord appeared to them to console them in their
affliction and said: “Peace be with you.” As though he wanted to say: “Why are
you so fearful and afflicted? If it is doubt that what I promised you
concerning my resurrection would not happen: peace be with you, rest in peace,
may peace be formed within you, for I am risen. See my hands, touch my wounds;
it is I indeed, no longer be afraid, may peace be in you”…
As though he wanted to say: “What
is the matter with you? I can well see, my apostles, that you are all fearful
and afraid; but from now on you no longer have any cause since I have won the
peace for you which I am giving you. Not only does my Father owe it to me
because I am his Son, but still more because I bought it at the price of my
blood and of these wounds I show you. From now on no longer be cowardly or
fearful because the war is over. These past days you had good reason to be
afraid when you saw me whipped… beaten, crowned with thorns, wounded from head
to foot and bound to the cross. I suffered all kinds of disgrace, dereliction,
ignominy… Now, however, do not be afraid anymore; peace be in your hearts; for
I am victorious and have struck down all my adversaries: I have overcome the
devil, the world, the flesh… Up until now I have frequently given you my peace;
now I am showing you how I gained it for you… Peace is everything that I give
to those who are dearest to me and so: peace be with you and all those who will
believe in me.”
Daily
Gospel.
SUY NIỆM:
Sợ ma không phải chỉ là chuyện của
trẻ con. Cả người lớn như các tông đồ cũng sợ ma. Có lần Ðức Giêsu đi trên mặt
nước mà đến với họ, nhưng họ kinh hoàng tưởng Thầy là ma. Khi Ðức Giêsu phục
sinh hiện ra với các môn đệ, họ cũng hoảng hốt tưởng là thấy ma. Ðấng sống lại
đã kiên nhẫn làm hết cách để đưa các môn đệ ra khỏi nỗi ám ảnh kinh khủng. Ngài
mời họ xem và đụng đến tay chân Ngài để thấy Ngài là người bằng xương bằng thịt.
Ngài còn ăn một miếng cá nướng để cho họ thấy Ngài không phải là một bóng ma. Khi
các môn đệ yếu đức tin, họ coi Ðức Giêsu phục sinh chỉ là bóng ma. Nhưng khi đức
tin của họ được củng cố, họ mới thấy Ngài có thực. Lắm khi chúng ta vẫn tưởng
Chúa là bóng ma đe dọa, vì Chúa đến gặp ta một cách quá bất ngờ, giữa lúc con
thuyền đời ta chòng chành vì gió ngược, hay lúc căn nhà lòng ta khép kín vì nỗi
buồn đau. Chúa vẫn đến lúc ta tưởng Ngài không thể đến. Ngài mời gọi ta làm chứng
nhân cho Ngài.
Kitô hữu là chứng nhân của niềm hy
vọng. Ðức Giêsu bị đóng đinh đã sống lại ra khỏi mồ. Bạo lực, bất công, dối
trá, hận thù bị thảm bại. Quyền lực của bóng tối chỉ là tạm thời. Chiến thắng
cuối cùng thuộc về Tình Yêu và Ánh Sáng. Bởi thế người Kitô hữu vẫn hy vọng
không ngơi ngay giữa lúc sự dữ có vẻ thắng thế.
Kitô hữu là chứng nhân của sự sống.
Thế giới hôm nay bị mê hoặc bởi sự chết. Những cuộc chiến tranh, xung đột, ám
sát, bạo động. Những loại ma tuý khiến người ta chết không ra người. Những vụ
phá thai quá dễ dàng nơi các cô gái trẻ. Những vụ tự tử chỉ vì những lý do
không đâu.
Kitô hữu phải làm cho sự sống có mặt,
và hấp dẫn gấp ngàn lần sự chết. Họ phải là nguồn sống dồi dào, sống đơn sơ,
thanh bạch, nhưng hạnh phúc.
Kitô hữu là chứng nhân của niềm
vui. Bao trẻ thơ buồn vì thiếu thầy cô, thiếu trường học. Bao bệnh nhân ở xa
thành phố, cần đến thầy thuốc. Bao người nghèo khổ sống trong nỗi muộn phiền. Nếu
chúng ta thực sự có niềm vui của Chúa, nếu chúng ta đã ra khỏi nỗi âu lo về
mình, chắc chúng ta sẽ ra đi công bố Tin Mừng Phục Sinh, bằng việc đem lại nụ
cười cho những người bất hạnh.
Chuyện Ðức Giêsu phục sinh là chuyện
khó tin. Nhưng nếu chúng ta sống quên mình phục vụ thì người ta có thể gặp đươc
Ðấng đang sống.
CẦU NGUYỆN:
Giữa một thế giới chạy theo tiện
nghi, hưởng thụ, xin cho con biết bằng lòng với cuộc sống đơn sơ.
Giữa một thế giới còn nhiều người
đói nghèo, xin cho con đừng thu tích của cải.
Giữa một thế giới mà sự sống bị chà
đạp, xin cho con biết quý trọng phẩm giá từng người.
Giữa một thế giới không tìm thấy hướng
sống, xin cho con biết xây lại niềm tin.
Lạy Chúa Giêsu xin cho con cảm được
cơn đói đang giày vò bao người, xin cho con nghe được lời mời của Chúa: “Các con
hãy cho họ ăn đi.”
Ước gì chúng con dám trao tất cả những
gì chúng con có cho Chúa, để Chúa trao tất cả những gì Chúa có cho chúng con và
cho cả nhân loại.
Lm Antôn
Nguyễn Cao Siêu, SJ
0 nhận xét:
Đăng nhận xét