Chủ Nhật, 8 tháng 4, 2018

Vui mừng vì thấy Chúa – 08/04, Chúa nhật 2 Phục sinh, Năm B.


LỜI CHÚA: (Ga 20, 19-31)
19 Chiều ngày thứ nhất trong tuần, nơi các môn đệ ở, các cửa đều đóng kín, vì các ông sợ người Dothái. Ðức Giêsu đến, đứng giữa các ông và nói: “Chúc anh em được bình an!” 20 Nói xong, Người cho các ông xem tay và cạnh sườn. Các môn đệ vui mừng vì được thấy Chúa. 21 Người lại nói với các ông: “Chúc anh em được bình an! như Chúa Cha đã sai Thầy, thì Thầy cũng sai anh em”. 22 Nói xong, Người thổi hơi vào các ông và bảo: “Anh em hãy nhận lấy Thánh Thần. 23 Anh em tha tội cho ai, thì người ấy được tha; anh em cầm giữ ai, thì người ấy bị cầm giữ”.
24 Một người trong Nhóm Mười Hai, tên là Tôma, cũng gọi là Ðiđymô, không ở với các ông khi Ðức Giêsu đến. 25 các môn đệ khác nói với ông: “Chúng tôi đã được thấy Chúa!” Ông Tôma đáp: “Nêu tôi không thấy dấu đinh ở tay Người, nếu tôi không xỏ ngón tay vào lỗ đinh và không đặt bàn tay vào cạnh sườn Người, tôi chẳng có tin”.
26 Tám ngày sau, các môn đệ Ðức Giêsu lại có mặt trong nhà, có cả ông Tôma ở đó với các ông. Các cửa đều đóng kín. Ðức Giêsu đến, đứng giữa các ông và nói: “Chúc anh em được bình an” 27 Rồi Người bảo Tôma: “Ðặt ngón tay vào đây, và hãy nhìn xem tay Thầy. Ðưa tay ra mà đặt vào cạnh sườn Thầy. Ðừng cứng lòng nữa, nhưng hãy tin”. 28 Ông Tôma thưa Người: “Lạy Chúa của con, lạy Thiên Chúa của con!” 29 Ðức Giêsu bảo:”Vì đã thấy Thầy, nên anh tin. Phúc thay những người không thấy mà tin!”
30 Ðức Giêsu đã làm nhiều dấu lạ khác nữa trước mặt các môn đệ; nhưng những dấu lạ đó không được ghi chép trong sách này. 31 Còn những điều đã được chép ở đây là để anh em tin rằng Ðức Giêsu là Ðấng Kitô, Con Thiên Chúa, và để anh em tin mà được sự sống nhờ danh Người.
Holy Gospel of Jesus Christ according to Saint John 20:19-31.
On the evening of that first day of the week, when the doors were locked, where the disciples were, for fear of the Jews, Jesus came and stood in their midst and said to them, «Peace be with you.» When he had said this, he showed them his hands and his side. The disciples rejoiced when they saw the Lord. (Jesus) said to them again, "Peace be with you. As the Father has sent me, so I send you." And when he had said this, he breathed on them and said to them, "Receive the holy Spirit.Whose sins you forgive are forgiven them, and whose sins you retain are retained."
Thomas, called Didymus, one of the Twelve, was not with them when Jesus came. So the other disciples said to him, "We have seen the Lord." But he said to them, "Unless I see the mark of the nails in his hands and put my finger into the nailmarks and put my hand into his side, I will not believe."
Now a week later his disciples were again inside and Thomas was with them. Jesus came, although the doors were locked, and stood in their midst and said, "Peace be with you."
Then he said to Thomas, "Put your finger here and see my hands, and bring your hand and put it into my side, and do not be unbelieving, but believe." Thomas answered and said to him, "My Lord and my God!" Jesus said to him, "Have you come to believe because you have seen me? Blessed are those who have not seen and have believed." Now Jesus did many other signs in the presence of (his) disciples that are not written in this book. But these are written that you may (come to) believe that Jesus is the Messiah, the Son of God, and that through this belief you may have life in his name.
Copyright © Confraternity of Christian Doctrine, USCCB.
“And God said: ‘Let there be light’” (Gn 1:3)
“This is the day the Lord has made” (Ps 118[117]:24). Call to mind what the world was like in the beginning: “Darkness covered the abyss while God’s Spirit swept over the waters. Then God said: ‘Let there be light,’ and there was light. God then separated the light from the darkness. God called the light ‘day’ and the darkness he called ‘night’” (Gn 1:2f.)… “This is the day the Lord has made.” It is the day the apostle Paul spoke about: “You were once darkness, but now you are light in the Lord” (Eph 5:8)…
Isn’t it true to say that Thomas was a man, one of the disciples, one of the crowd so to speak? His brethren said to him: “We have seen the Lord”. But he said: “Unless I touch him, unless I put my hand into his side, I will not believe.” The evangelists bring you the news and you don’t believe it? The world believed but a disciple did not believe?… The day the Lord has made had not yet happened; darkness still covered the abyss, the depths of darkness of the human heart. Let him come who is the sign of day, let him come and, without anger, let him who brings healing patiently, gently say: “Come. Come, touch and believe. You declared that: ‘Unless I touch him, unless I put my hand into his side, I will not believe.’ Come, touch, put in your hand and do not be unbelieving but believe. I understand your wounds; it is for you I have kept my scars.”
In putting out his hand this disciples is able to bring his faith to full completion. Indeed, what is faith’s completion? Not to believe that Christ is only man, not even to believe that Christ is only God, but to believe that he is man and God… And so the disciple whom the Saviour granted to touch his bodily members and scars, cried out: “My Lord and my God.” He touched the man, he recognised the God. He touched the flesh, he turned towards the Word, for “the Word became flesh and made his dwelling among us” (Jn 1:14). The Word permitted his flesh to be hung on the wood…; the Word permitted his flesh to be placed in the tomb. The Word raised up his flesh, showed it to the disciples’ face, offered it to their touch. They touched, they cried out: “My Lord and my God!”
This is the day the Lord has made!
Daily Gospel.
SUY NIỆM
“Chúng tôi đã được thấy Chúa” Ðó là tiếng reo vui ngây ngất của các môn đệ. Thầy Giêsu, người đã bị đóng đinh, chết và chôn cất, nay bất ngờ hiện đến, đứng giữa họ thật gần gũi. Ðộng từ “thấy” được nhắc đến 6 lần trong bài Tin Mừng này. Thấy Thầy vẫn như xưa, với những dấu đinh và vết đâm. Nhưng Thầy cũng khác xưa, nên không dễ nhận ra ngay. Maria Macđala cứ tưởng Thầy là người làm vườn. Ðể thấy được Chúa phục sinh, cần có đức tin. Ai tin mới thấy, và thấy để rồi tin hơn.
“Phúc cho ai không thấy mà tin” Chúng ta vẫn tin bao điều mình không thấy. Các bạn trẻ vẫn tin vào tình yêu, tình bạn. Các đôi vợ chồng vẫn tin vào sự chung thủy của nhau, dù chẳng ai thấy rõ hết lòng dạ con người. Tin không phải là một hành vi mù quáng, phi lý. Tin chẳng hề làm hạ giá con người. Trái lại, chỉ con người mới biết tin và dám tin. Nhờ tin, tôi không còn bị giam trong thế giới chật hẹp của cân đo đong đếm, của vật chất khả giác, nhưng được đưa vào một thế giới phong phú hơn nhiều: thế giới của những ngôi vị tự do, của chính Thiên Chúa. Tin là chấp nhận bấp bênh, là có thể bị lừa. Nhưng nếu không tin thì không thể sống được. Vấn đề là tôi phải biết tôi đã tin vào ai.
Khủng hoảng lớn nhất là khủng hoảng niềm tin: niềm tin vào Thiên Chúa và niềm tin vào con người. Cả hai niềm tin nâng đỡ nhau và cho tôi hạnh phúc. Ông Tôma không tin vào lời chứng của các bạn, nên ông chậm tin vào việc Chúa phục sinh. Khi Chúa giúp ông lấy lại niềm tin vào Chúa, ông sẽ gắn bó hơn nhiều với cả tập thể.
Chúng ta là những kẻ không thấy mà tin. Không thấy bằng mắt thường, nhưng vẫn thấy bằng con mắt đức tin. Tin là một cách thấy nghiêm túc. Người tin là người thấy bằng trái tim. Họ thấy được Ðấng Vô Hình rõ hơn cả cái hữu hình. Kitô hữu là người tin Chúa, nên cũng là người thấy Chúa. Thấy Thiên Chúa hiện diện như người Cha nhân từ. Thấy Ðức Giêsu là Con Thiên Chúa làm người trên trái đất, sống chết chỉ vì say mê Cha và say mê con người và đã sống lại để cho cuộc đời một ý nghĩa mới. Thấy mọi người là con cái Cha và là anh em của nhau.
Dù những điều chúng ta tin thật là mầu nhiệm, nhưng đó không phải là chuyện mơ hồ, viễn vông. Thế giới hôm nay chỉ tin vào những người đã thấy. Ước gì chúng ta dám mạnh dạn tin Chúa hơn, để có thể thấy Chúa tỏ tường hơn và giúp người khác thấy điều mình đã thấy.

CẦU NGUYỆN
Lạy Chúa Giêsu phục sinh, lúc chúng con tìm kiếm Ngài trong nước mắt, xin hãy gọi tên chúng con như Chúa đã gọi tên chị Maria đứng khóc lóc bên mộ.
Lúc chúng con chán nản và bỏ cuộc, xin hãy đi với chúng con trên dặm đường dài như Chúa đã đi với hai môn đệ Emmau.
Lúc chúng con đóng cửa vì sợ hãi, xin hãy đến và đứng giữa chúng con như Chúa đã đến đem bình an cho các môn đệ.
Lúc chúng con cố chấp và xa cách anh em, xin hãy kiên nhẫn và khoan dung với chúng con như Chúa đã không bỏ rơi ông Tôma cứng cỏi.
Lúc chúng con vất vả suốt đêm mà không được gì, xin hãy dọn bữa sáng cho chúng con ăn, như Chúa đã nướng bánh và cá cho bảy môn đệ.
Lạy Chúa Giêsu phục sinh, xin tỏ mình ra cho chúng con thấy Ngài mỗi ngày, để chúng con tin là Ngài đang sống, đang đến, và đang ở thật gần bên chúng con. Amen.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.



Share:

0 nhận xét:

Đăng nhận xét