Anh em đừng xao xuyến!
Hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thầy.2 Trong nhà Cha Thầy, có nhiều chỗ ở; nếu
không, Thầy đã nói với anh em rồi, vì Thầy đi dọn chỗ cho anh em.3 Nếu Thầy đi
dọn chỗ cho anh em, thì Thầy lại đến và đem anh em về với Thầy, để Thầy ở đâu,
anh em cũng ở đó.4 Và Thầy đi đâu, thì anh em biết đường rồi.” 5 Ông Tô-ma nói
với Đức Giê-su: “Thưa Thầy, chúng con không biết Thầy đi đâu, làm sao chúng con
biết được đường? “6 Đức Giê-su đáp: “Chính Thầy là con đường, là sự thật và là
sự sống. Không ai đến với Chúa Cha mà không qua Thầy.
SUY
NIỆM
Sách Công vụ Tông đồ
có một lối nói đặc biệt để chỉ kitô giáo. Tôn giáo mới này được gọi Đường của
Chúa (Cv 18, 25-26), hay thường xuyên hơn, được gọi là Đường (Cv 19, 9. 23; 22,
4; 24, 14. 22). Sách Công vụ cũng có lối nói đặc biệt để chỉ các kitô hữu. Họ
được gọi là những người thuộc về Đường (Cv 9, 2), và họ đã chịu bách hại vì
theo con đường này, theo Đạo này.
Trong bài Tin Mừng hôm
nay, chúng ta nghe Đức Giêsu nói : “Chính Tôi là Đường” (c. 6). Phải chăng vì
thế kitô giáo được sách Công vụ gọi là Đường của Chúa, và các kitô hữu đầu tiên
được gọi là những người thuộc về Đường ? Đối với kitô hữu, theo đạo chính là
theo một Con Đường. Con Đường ấy không phải chỉ là một số lễ nghi hay giáo lý
phải giữ, cũng không phải là những minh triết khôn ngoan phải theo. Con Đường ấy
hiện thân nơi một con người. Theo đạo chính là theo Con Đường mang tên Giêsu, là
gắn bó sống chết với Giêsu, chia sẻ sứ mạng của Giêsu, Con Thiên Chúa làm người
bằng xương bằng thịt.
Đức Giêsu không chỉ là
người dẫn đường. Chính Ngài là Đường, là Đạo. Hơn thế nữa, Ngài là Con Đường
duy nhất dẫn ta đến với Chúa Cha. “Không ai đến với Chúa Cha mà không qua Thầy”
(c. 6). Phải qua Con Đường Giêsu chúng ta mới vào được thế giới của Thiên Chúa,
bởi lẽ chỉ Đấng từ trời xuống mới có thể đưa chúng ta lên trời. Ngày nay người
ta nói đến nhiều con đường khác để được cứu độ. Nhưng con đường nào cũng phải
đi qua Con Đường Giêsu. Nơi Con Đường này chúng ta gặp được Sự Thật trọn vẹn về
Thiên Chúa. Nơi đây chúng ta gặp được Sự Sống viên mãn của chính Thiên Chúa.
Khi các môn đệ xao xuyến
vì đến giờ chia tay, Thầy Giêsu cho biết Ngài đi về với Cha để dọn chỗ cho họ
(c. 2). Chỗ ở vĩnh viễn của họ là nơi Thầy trò được ở với nhau mãi mãi. “Thầy lại
đến và đem anh em về với Thầy, để Thầy ở đâu, anh em cũng ở đó” (Ga 14, 3; x.
12, 26; 17, 24). Thiên đàng là nơi Thầy trò được ở bên nhau, không gì ngăn cách
nổi. Tình Thầy trò đã bắt đầu ở đời này và sẽ kéo dài đến vĩnh cửu.
Là người theo Đạo
Giêsu, chúng ta biết mình từ đâu đến và sẽ đi đâu. Chúng ta không đi loanh
quanh cho đời mỏi mệt. Chúng ta biết hạnh phúc đang chờ mình ở cuối đường. Nhưng
nếu chúng ta không có tình bạn thiết thân với Giêsu ở đời này thì vào thiên
đàng để làm gì ?
LỜI
NGUYỆN
Con đã yêu Chúa quá muộn
màng! Ôi lạy Chúa là vẻ đẹp vừa cổ kính, vừa luôn mới mẻ, con đã yêu Chúa quá
muộn màng! Bấy giờ Chúa ở trong con mà con thì ở ngoài, con cứ chạy đi tìm Chúa
ở ngoài.
Con thật hư hỏng, khi
chạy theo các thụ tạo xinh đẹp. Bởi thế, bấy giờ Chúa ở với con mà con lại
không ở với Chúa. Các thụ tạo xinh đẹp kia cứ giữ con ở xa Chúa, trong khi
chúng hiện hữu được là nhờ Chúa.
Chúa đã gọi con, đã gọi
to và phá tan sự điếc lác của con. Chúa đã soi sang và xua đi sự mù lòa của
con. Chúa đã tỏa hương thơm ngát để con được thưởng thức, và giờ đây hối hả
quay về với Chúa. Con đã nếm thử Chúa và giờ đây con đói khát Người. Chúa đã chạm
đến con, nên giờ đây con nóng long chạy đi tìm anh bình nơi Chúa.
Thánh Âu Tinh
Lm.
Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.
Holy
Gospel of Jesus Christ according to Saint John 14:1-6.
Jesus said to his
disciples: “Do not let your hearts be troubled. You have faith in God; have
faith also in me. In my Father’s house there are many dwelling places. If there
were not, would I have told you that I am going to prepare a place for you? And
if I go and prepare a place for you, I will come back again and take you to
myself, so that where I am you also may be. Where I am going you know the way.”
Thomas said to him, “Master, we do not know where you are going; how can we
know the way?” Jesus said to him, “I am the way and the truth and the life. No
one comes to the Father except through me.”
Copyright
© Confraternity of Christian Doctrine, USCCB.
Christ, the Way, the Truth and the Life, is the light of the
conscience
The conscience is
man’s most interior and intimate core. That is where he takes refuge with his
spiritual faculties in complete solitude: alone with himself or, rather, alone
with God whose voice is to be heard in the conscience. That is where he decides
good or evil, that is where he chooses the path of victory or defeat. Even if
he wanted to, man could not succeed in getting rid of it. With it, whether it
approves or whether it condemns, he makes his way along the entire path of
life, and again, with it, the truthful and incorruptible witness, he presents
himself before the judgment seat of God.
Thus conscience is a
sanctuary on the threshold of which everyone must halt, everyone, even fathers
or mothers in the case of a child. Priests alone enter there as physicians of
souls, but the conscience does not cease to be a jealously guarded sanctuary
for all that, of which God Himself desires the privacy should be preserved
under the seal of the most sacred of silences. In what sense can one speak of
the education of conscience? Our divine Savior has brought his truth and his
grace to ignorant and weak mankind: truth to show him the way that leads to his
goal; grace to confer on him the strength for being able to attain it. Christ
is the Way, the Truth and the Life, not just for everyone taken together but
for each one individually.
Daily
Gospel.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét