Khi ấy, các bà vội vã rời khỏi mộ,
tuy sợ hãi nhưng cũng rất đỗi vui mừng, chạy về báo tin cho môn đệ Đức Giêsu
hay. Bỗng Đức Giêsu đón gặp các bà và nói: “Chào chị em!” Các bà tiến lại gần
Người, ôm lấy chân, và bái lạy Người. Bấy giờ, Đức Giêsu nói với các bà: “Chị
em đừng sợ! Về báo cho anh em của Thầy để họ đến Galilê. Họ sẽ được thấy Thầy ở
đó.” Các bà đang đi, thì có mấy người trong đội lính canh mồ vào thành báo cho
các thượng tế biết mọi việc đã xảy ra. Các thượng tế liền họp với các kỳ mục;
sau khi bàn bạc, họ cho lính một số tiền lớn, và bảo: “Các anh hãy nói như thế
này: Ban đêm đang lúc chúng tôi ngủ, các môn đệ của hắn đã đến lấy trộm xác. Nếu
sự việc này đến tai quan tổng trấn, chính chúng tôi sẽ dàn xếp với quan và lo
cho các anh được vô sự.” Lính đã nhận tiền và làm theo lời họ dạy. Câu chuyện
này được phổ biến giữa người Do thái cho đến ngày nay.
Holy Gospel
of Jesus Christ according to Saint Matthew 28:8-15.
Mary Magdalene and the other Mary
went away quickly from the tomb, fearful yet overjoyed, and ran to announce the
news to his disciples. And behold, Jesus met them on their way and greeted
them. They approached, embraced his feet, and did him homage. Then Jesus said
to them, "Do not be afraid. Go tell my brothers to go to Galilee, and
there they will see me." While they were going, some of the guard went
into the city and told the chief priests all that had happened. They assembled
with the elders and took counsel; then they gave a large sum of money to the
soldiers, telling them, "You are to say, 'His disciples came by night and
stole him while we were asleep.' And if this gets to the ears of the governor,
we will satisfy (him) and keep you out of trouble." The soldiers took the
money and did as they were instructed. And this story has circulated among the
Jews to the present (day).
Copyright ©
Confraternity of Christian Doctrine, USCCB.
"Behold, Jesus met them on their way "
Many believe in Christ’s
resurrection but few see it clearly. How is it, then, that those who have not
seen him are able to adore Christ Jesus as the Holy One, the Lord? As it is
written: “No one can say, ‘Jesus is Lord,’ except by the Holy Spirit” (1Cor
12:3), and again: “God is Spirit, and those who worship him must worship in
Spirit and truth” (Jn 4:24). How is it, then, that the Holy Spirit presses us
to say today [in the liturgy]: “We have seen the resurrection of Christ. Let us
adore the Holy one, the Lord Jesus, who alone is without sin”? How is it that
it invites us to claim him as though we had seen him? Christ was raised once
and for all a thousand years ago, and even then no one saw him rise. Does Holy
Scripture mean us to lie?
Not on your life! To the contrary,
it exhorts us to bear witness to the truth, that truth which reproduces
Christ’s resurrection in each one of us, his faithful people, not just once but
when, so to speak, the Master in person, Christ, rises within us, clothed in
white and shining with the lightning flashes of incorruptibility and divinity.
For the luminous coming of the Spirit makes us catch a glimpse, as in his
morning, of the Master’s resurrection. Or rather, it grants us the favor of
seeing him in person, he, the risen one. That is why we sing: “The Lord is God
and has appeared to us” (cf. Ps 118[117]:27) and, alluding to his second
coming, we add: “Blessed is he who comes in the name of the Lord” (v.26)… It is
thus spiritually, for their spiritual perception, that he shows himself and
lets himself be seen. And when that is brought about in us by the Holy Spirit,
he raises us from the dead, he brings us to life and grants that we may see him
wholly, living within us, he, the immortal and imperishable one. He grants us
the grace of knowing him clearly, he who raises us up with him and makes us
enter with him into his glory.
Daily
Gospel.
SUY NIỆM:
Trong bốn sách Tin Mừng, các phụ nữ
luôn được kể là người ra viếng mộ trước tiên. Trong Tin Mừng Mátthêu, đó là hai
bà có cùng tên Maria. Sau khi được thiên thần giao nhiệm vụ loan báo gấp cho
các môn đệ về sự phục sinh và cuộc hẹn gặp của Thầy ở Galilê (28, 7), các bà đã
mau mắn lên đường, vội vã rời bỏ ngôi mộ trống. Ngôi mộ này là nơi các bà đặt
tình cảm thân thương, vì đây là nơi đặt xác của người Thầy yêu dấu Bây giờ ngôi
mộ không còn xác Thầy nữa, Thầy đã được trỗi dậy rồi, nên ngôi mộ chẳng phải là
nơi các bà dừng lại mà khóc lóc than van. Nó trở nên một bằng chứng về sự sống
lại của Thầỵ Ngôi mộ trống thực sự đã đem lại một niềm vui vô bờ bến. Chính những
mất mát lại là dấu hiệu cho một sự hiện diện viên mãn hơn. Vì thế vừa sợ hãi lại
vừa hết sức vui mừng, các bà chạy đi loan báo cho các môn đệ điều mình vừa nghe
nói.
Trên con đường hối hả đi gặp các
môn đệ, các bà không ngờ mình lại là người đầu tiên được gặp Chúa phục sinh. Điều
mới nghe thiên thần nói, bây giờ được thấy tận mắt. Thánh Mátthêu chỉ nói một
cách đơn sơ: “Đức Giêsu gặp các bà” (c. 9). Không thấy mô tả Đức Giêsu oai
phong rực rỡ như thế nào. Có vẻ Ngài gặp các bà lần này như Ngài đã từng gặp
bao lần trong quá khứ. Các bà nhận ra ngay vị Thầy được sống lại cũng là vị Thầy
chịu đóng đinh mà mình đã đi theo từ Galilê. Chính Đức Giêsu ngỏ lời chào trước:
“Chị em hãy vui lên.” Lời chào này cũng là lời chào bình thường hằng ngày vào
thời đó. Vì thế các bà đã bạo dạn tiến lại gần, ôm chân và bái lạy Thầỵ Như vậy
các bà có thẻ thấy được và đụng chạm được Đấng phục sinh. Các bà còn có thể
nghe được lời dặn dò của Ngài. Lời này giống lời thiên thần, chỉ có điều Ngài gọi
các môn đệ là anh em: “Hãy đi và báo cho anh em của Thầy…” (c. 10). Các môn đệ
vẫn được gọi là anh em ngay cả khi họ đã bỏ rơi Ngài. Khi gọi họ là anh em, Đức
Giêsu đã muốn tha thứ mọi vấp ngã của họ.
Đức Giêsu phục sinh đã hiện ra cho
các phụ nữ trước tiên. Nhìn thấy ngôi mộ trống chưa đủ, còn cần gặp chính Đấng
phục sinh. Khi trở về gặp các môn đệ, các bà sẽ là những người làm chứng tuyệt
vời. Không chỉ là ngôi mộ trống với lời chứng của thiên thần, mà còn là lời chứng
của chính họ, của người đã chứng kiến tận mắt và đụng chạm. Đức Giêsu phục sinh
dám nhờ các phụ nữ làm chứng, dám nhờ các phụ nữ đi loan Tin Mừng cho các môn đệ
của mình, dù thời của Ngài người ta không tin lời chứng của phụ nữ. Chúng ta
không quên những đóng góp của các phụ nữ cho Giáo Hội từ thời đầu. Mong vai trò
ấy vẫn được đề cao và tôn trọng.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa Giêsu phục sinh lúc chúng
con tìm kiếm Ngài trong nước mắt, xin hãy gọi tên chúng con như Chúa đã gọi tên
chị Maria đứng khóc lóc bên mộ.
Lúc chúng con chán nản và bỏ cuộc, xin
hãy đi với chúng con trên dặm đường dài như Chúa đã đi với hai môn đệ Emmau.
Lúc chúng con đóng cửa vì sợ hãi, xin
hãy đến và đứng giữa chúng con như Chúa đã đến đem bình an cho các môn đệ.
Lúc chúng con cố chấp và xa cách
anh em, xin hãy kiên nhẫn và khoan dung với chúng con như Chúa đã không bỏ rơi
ông Tôma cứng cỏi.
Lúc chúng con vất vả suốt đêm mà
không được gì, xin hãy dọn bữa sáng cho chúng con ăn, như Chúa đã nướng bánh và
cá cho bảy môn đệ.
Lạy Chúa Giêsu phục sinh, xin tỏ
mình ra cho chúng con thấy Ngài mỗi ngày, để chúng con tin là Ngài đang sống,
đang đến, và đang ở thật gần bên chúng con. Amen.
Lm Antôn
Nguyễn Cao Siêu, SJ
0 nhận xét:
Đăng nhận xét