LỜI CHÚA:
Ga 21,1-14
Khi ấy, Ðức Giêsu lại tỏ mình ra
cho các môn đệ ở Biển Hồ Tibêria. Người tỏ mình ra như thế này. Ông Simon
Phêrô, ông Tôma gọi là Ðiđymô, ông Nathanaen người Cana miền Galilê, các người
con ông Dêbêđê và hai môn đệ khác nữa, tất cả đang ở với nhau. Ông Simon nói với
các ông: “Tôi đi đánh cá đây.” Các ông đáp: “Chúng tôi cùng đi với anh.” Rồi mọi
người ra đi, lên thuyền, nhưng đêm ấy họ không bắt được gì cả.
Khi trời đã sáng, Ðức Giêsu đứng
trên bãi biển, nhưng các môn đệ không nhận ra đó chính là Ðức Giêsu. Người nói
với các ông: “Này các chú, không có gì ăn ư?” Các ông trả lời: “Thưa không.”
Người bảo các ông: “Cứ thả lưới xuống bên phải mạn thuyền đi, anh em sẽ bắt được
cá.” Các ông thả lưới xuống, nhưng không sao kéo lên nổi, vì lưới đầy những cá.
Người môn đệ được Ðức Giêsu thương mến nói với Phêrô: “Chúa đó!” Vừa nghe nói
“Chúa đó!”, ông Simon Phêrô vội khoác áo vào vì đang ở trần, rồi nhảy xuống biển.
Các môn đệ khác chèo thuyền vào bờ kéo theo lưới đầy cá, vì các ông không xa bờ
lắm, chỉ cách vào khoảng gần một trăm thước. Bước lên bờ, các ông nhìn thấy có
sẵn than hồng với cá đặt ở trên, và có cả bánh nữa. Ðức Giêsu bảo các ông: “Ðem
ít cá mới bắt được tới đây!” Ông Simon Phêrô lên thuyền, rồi kéo lưới vào bờ.
Lưới đầy những cá lớn, đếm được một trăm năm mươi ba con. Cá nhiều như vậy mà
lưới không bị rách. Ðức Giêsu nói: “Anh em đến mà ăn!” Không ai trong các môn đệ
dám hỏi “ông là ai?”, vì các ông biết rằng đó là Chúa. Ðức Giêsu đến, cầm lấy
bánh trao cho các ông; rồi cá, Người cũng làm như vậy. Ðó là lần thứ ba Ðức
Giêsu tỏ mình ra cho các môn đệ, sau khi trỗi dậy từ cõi chết.
Holy Gospel
of Jesus Christ according to Saint John 21:1-14.
Jesus revealed himself again to his
disciples at the Sea of Tiberias. He revealed himself in this way. Together
were Simon Peter, Thomas called Didymus, Nathanael from Cana in Galilee,
Zebedee's sons, and two others of his disciples. Simon Peter said to them,
"I am going fishing." They said to him, "We also will come with
you." So they went out and got into the boat, but that night they caught
nothing.
When it was already dawn, Jesus was
standing on the shore; but the disciples did not realize that it was Jesus. Jesus
said to them, "Children, have you caught anything to eat?" They
answered him, "No." So he said to them, "Cast the net over the
right side of the boat and you will find something." So they cast it, and
were not able to pull it in because of the number of fish. So the disciple whom
Jesus loved said to Peter, "It is the Lord." When Simon Peter heard
that it was the Lord, he tucked in his garment, for he was lightly clad, and
jumped into the sea. The other disciples came in the boat, for they were not
far from shore, only about a hundred yards, dragging the net with the fish. When
they climbed out on shore, they saw a charcoal fire with fish on it and bread. Jesus
said to them, "Bring some of the fish you just caught." So Simon
Peter went over and dragged the net ashore full of one hundred fifty-three
large fish. Even though there were so many, the net was not torn. Jesus said to
them, "Come, have breakfast." And none of the disciples dared to ask
him, "Who are you?" because they realized it was the Lord. Jesus came
over and took the bread and gave it to them, and in like manner the fish. This
was now the third time Jesus was revealed to his disciples after being raised
from the dead.
Copyright ©
Confraternity of Christian Doctrine, USCCB.
“It is the Lord!”
We are slow to master the great
truth, that Christ is, as it were, walking among us, and by His hand, or eye,
or voice, bidding us follow Him. We do not understand that His call is a thing
which takes place now. We think it took place in the Apostles' days; but we do
not believe in it, we do not look out for it in our own case. We have not eyes
to see the Lord; far different from the beloved Apostle, who knew Christ even
when the rest of the disciples knew Him not. When He stood on the shore after
His resurrection, and bade them cast the net into the sea, "that disciple
whom Jesus loved saith unto Peter, It is the Lord." [John 21:7.]
Now what I mean is this: that they
who are living religiously, have from time to time truths they did not know
before, or had no need to consider, brought before them forcibly; truths which
involve duties, which are in fact precepts, and claim obedience. In this and
such-like ways Christ calls us now. There is nothing miraculous or
extraordinary in His dealings with us. He works through our natural faculties
and circumstances of life.
Daily
Gospel.
SUY NIỆM:
Bảy môn đệ trở về với nghề xưa, trở
về Biển Hồ quen thuộc đầy ắp kỷ niệm thầy trò. Dù đã chối Chúa, Phêrô vẫn được
coi là thủ lĩnh. Ông không ra lệnh, nhưng đưa ra lời mời kín đáo: “Tôi đi đánh
cá đây.” Các bạn khác hiểu ngay và mau mắn đáp lại: “Chúng tôi cùng đi với
anh.” Có một bầu khí dễ chịu, đầm ấm trong nhóm. Ðây quả thực là một nhóm bạn
lý tưởng. Họ ở với nhau, làm việc với nhau cả đêm, và lặng lẽ cùng nhau chia sẻ
một thất bại. Tuy nhiên, họ cũng là những người có tính tình khác nhau. Người
môn đệ được Ðức Giêsu thương mến thì nhạy cảm hơn, nhận ra Chúa Phục Sinh đứng
trên bờ. Nhưng sau đó, ông cứ điềm nhiên ngồi lại trong thuyền. Còn Phêrô thì nồng
nhiệt hơn, vội vã mặc áo, nhảy tùm xuống nước bơi vào, vì nóng lòng muốn gặp
Chúa. Hai phản ứng khác nhau nhưng cùng diễn tả một tình yêu. Có thể coi nhóm
môn đệ trên là hình ảnh của Hội Thánh. Hội Thánh hiệp nhất ngay giữa những khác
biệt. Sự hiệp nhất lại làm nổi bật bản sắc mỗi người.
Ðây không phải là một nhóm bạn khép
kín, nhưng là nhóm bạn được Chúa Phục Sinh sai ra khơi. Chính sự hiện diện và lệnh
truyền của Ngài là bảo đảm cho thành công của những lần buông lưới. Hội Thánh
là một nhóm nhỏ được sai vào thế giới. “Không có Thầy anh em chẳng làm gì được.”
(Ga 15,5). Nhưng có Thầy, anh em sẽ được những mẻ cá lớn.
Nhóm bạn được sai đi cũng là nhóm bạn
được quy tụ, được sai đi bởi Chúa và được quy tụ bên Chúa. Chúa Phục Sinh trở
thành người dọn bữa ăn sáng. Ngài cầm lấy bánh trao cho các ông. Cử chỉ này gợi
cho ta về những thánh lễ. Chúng ta thường quên thánh lễ là một bữa ăn. qua đó
Chúa Phục Sinh nuôi ta bằng con người Ngài. Chúng ta được mời dùng bữa trong niềm
hân hoan vui sướng. Hội Thánh truyền giáo phải được nuôi bằng Thánh Thể. Hội
Thánh vừa lan rộng khắp nơi, vừa tập trung nơi thánh lễ. Ðó là nhịp thở đều đặn
và cần thiết cho Hội Thánh.
Ngài cầm lấy bánh trao cho các ông
và nói: “Anh em đến mà ăn” (c.12). Chúa phục sinh vẫn đến với chúng ta giữa đời thường, giữa những vất vả lo âu, giữa những
thất bại trống vắng. Chúa vẫn đứng trên bờ mà ta cứ tưởng người xa lạ. Ngài vẫn
nhẹ nhàng chạm đến nỗi đau của ta: “Các con không có gì ăn ư?” Ngài vẫn mời ta
bắt đầu lại dù mệt nhọc và thất vọng: “Hãy thả lưới bên phải mạn thuyền.” Chúa
phục sinh quyền năng vẫn phục vụ như xưa. Bàn tay mang dấu đinh là bàn tay bây
giờ nhen lửa và nướng cá. Bàn tay trao tấm bánh đời mình trong bữa Tiệc Ly bây
giờ trao tấm bánh mình mới nướng cho môn đệ.
Hãy nếm bầu khí huynh đệ của buổi
sáng hôm ấy bên bờ hồ. Các môn đệ ngồi vòng tròn quanh Thầy xưa. Họ hết mệt, hết
đói vì có cá và bánh. Họ được hong ấm nhờ lửa than hồng, và nhất là nhờ được gần
Thầy. Hôm nay tôi cũng được mời sống cho người khác như Đấng phục sinh.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa Giêsu phục sinh lúc chúng
con tìm kiếm Ngài trong nước mắt, xin hãy gọi tên chúng con như Chúa đã gọi tên
chị Maria đứng khóc lóc bên mộ.
Lúc chúng con chản nản và bỏ cuộc, xin
hãy đi với chúng con trên dặm đường dài như Chúa đã đi với hai môn đệ Emmau.
Lúc chúng con đóng cửa vì sợ hãi, xin
hãy đến và đứng giữa chúng con như Chúa đã đến đem bình an cho các môn đệ.
Lúc chúng con cố chấp và xa cách
anh em, xin hãy kiên nhẫn và khoan dung với chúng con như Chúa đã không bỏ rơi
ông Tôma cứng cỏi.
Lúc chúng con vất vả suốt đêm mà
không đươc gì, xin hãy dọn bữa sáng cho chúng con ăn, như Chúa đã nướng bánh và
cá cho bảy môn đệ.
Lạy Chúa Giêsu Phục Sinh, xin tỏ
mình ra cho chúng con thấy Ngài mỗi ngày, để chúng con tin là Ngài đang sống,
đang đến, và đang ở thật gần bên chúng con. Amen.
Lm. Antôn
Nguyễn Cao Siêu, S.J.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét