Thứ Năm, 8 tháng 2, 2018

Hãy mở ra – 09/02, Thứ Sáu tuần 5 Thường Niên.


Lời Chúa: Mc 7, 31-37
31 Đức Giê-su lại bỏ vùng Tia, đi qua ngả Xi-đôn, đến biển hồ Ga-li-lê vào miền Thập Tỉnh.32 Người ta đem một người vừa điếc vừa ngọng đến với Đức Giê-su, và xin Người đặt tay trên anh.33 Người kéo riêng anh ta ra khỏi đám đông, đặt ngón tay vào lỗ tai anh, và nhổ nước miếng mà bôi vào lưỡi anh.34 Rồi Người ngước mắt lên trời, rên một tiếng và nói: “Ép-pha-tha”, nghĩa là: hãy mở ra!35 Lập tức tai anh ta mở ra, lưỡi như hết bị buộc lại. Anh ta nói được rõ ràng.36 Đức Giê-su truyền bảo họ không được kể chuyện đó với ai cả. Nhưng Người càng truyền bảo họ, họ lại càng đồn ra.37 Họ hết sức kinh ngạc, và nói: “Ông ấy làm việc gì cũng tốt đẹp cả: ông làm cho kẻ điếc nghe được, và kẻ câm nói được.”
Holy Gospel of Jesus Christ according to Saint Mark 7:31-37.

Jesus left the district of Tyre and went by way of Sidon to the Sea of Galilee, into the district of the Decapolis. And people brought to him a deaf man who had a speech impediment and begged him to lay his hand on him. He took him off by himself away from the crowd. He put his finger into the man's ears and, spitting, touched his tongue; then he looked up to heaven and groaned, and said to him, "Ephphatha!" (that is, "Be opened!") And (immediately) the man's ears were opened, his speech impediment was removed, and he spoke plainly. He ordered them not to tell anyone. But the more he ordered them not to, the more they proclaimed it. They were exceedingly astonished and they said, "He has done all things well. He makes the deaf hear and (the) mute speak."
Copyright © Confraternity of Christian Doctrine, USCCB

Suy niệm:
Đức Giêsu đã đi một vòng khá xa : từ vùng Tia đi lên phía bắc để đến Xiđon, rồi ngài phải quẹo sang hướng đông để đến bên kia Hồ Galilê, và cuối cùng đi về miền nam để đến vùng Thập Tỉnh. Vùng này là nơi ngài đã từng trừ quỷ và cho chúng nhập vào bầy heo (Mc 5, 1-20). Người được khỏi bệnh đã đi rao truyền khắp vùng về điều Đức Giêsu làm cho anh. Có thể vì thế mà khi ngài trở lại đây, người ta đã đem đến cho ngài một người bị câm điếc. Họ chỉ xin một điều đơn giản : xin ngài đặt tay trên anh.
Đức Giêsu chữa cho anh một cách cầu kỳ. Ngài kéo anh khỏi đám đông, đặt những ngón tay mình vào tai anh, rồi ngài nhổ nước miếng mà bôi vào lưỡi anh (c. 33). Tay của ngài chạm đến những cơ quan bị khiếm khuyết của anh. Sau đó ngài ngước mắt lên trời, rên một tiếng và nói “Ép-pha-ta.” “Ép-pha-ta” , “Hãy mở ra!” : đây không phải là một câu thần chú bí ẩn, nhưng là một lời quyền năng có sức giải phóng anh khỏi những trói buộc từ lâu.
 “Lập tức tai anh được mở ra.” Người điếc là người tai bị khép lại, nên không nghe được, bị bưng bít, không tiếp xúc được với thế giới bên ngoài, không hiểu được điều người khác muốn nói. Ngày nay người ta nói nhiều đến nghệ thuật lắng nghe, bởi lẽ đôi lúc chúng ta đã mất khả năng nghe, hay trở nên lãng tai.

Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, xin biến đổi con, xin biến đổi con từ từ qua cầu nguyện.
Mỗi lần con thấy Chúa, xin biến đổi ánh mắt con. mỗi lần con rước Chúa, xin biến đổi môi miệng con. mỗi lần con nghe lời Chúa, xin biến đổi tai con.
Xin làm cho khuôn mặt con ngời sáng hơn sau mỗi lần gặp Chúa.
Ước chi mọi người thấy nét tươi tắn của Chúa trong nụ cười của con, thấy sự dịu dàng của Chúa Trong lời nói của con.
Thế giới hôm nay không cần những kitô hữu có bộ mặt chán nản và thất vọng.
Xin cho con biết nhẫn nại và can đảm cùng đi với Chúa và với tha nhân trên những nẻo đường gập ghềnh. Amen.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.


Share:

0 nhận xét:

Đăng nhận xét