Thứ Năm, 3 tháng 5, 2018

Yêu thương nhau như Thầy – 04/05, Thứ Sáu Tuần 5 Phục sinh.


Khi ấy, Đức Giêsu nói với các môn đệ rằng: “Đây là điều răn của Thầy: anh em hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em. Không có tình thương nào cao cả hơn tình thương của người đã hy sinh tính mạng vì bạn hữu của mình. Anh em là bạn hữu của Thầy, nếu anh em thực hiện những điều Thầy truyền dạy. Thầy không còn gọi anh em là tôi tớ nữa, vì tôi tớ không biết việc chủ làm. Nhưng Thầy gọi anh em là bạn hữu, vì tất cả những gì Thầy nghe được nơi Cha Thầy, Thầy đã cho anh em biết. Không phải anh em đã chọn Thầy, nhưng chính Thầy đã chọn anh em, và cắt cử anh em để anh em ra đi, sinh được hoa trái, và hoa trái của anh em tồn tại, hầu tất cả những gì anh em xin cùng Chúa Cha nhân danh Thầy, thì Người ban cho anh em. Điều Thầy truyền dạy anh em là hãy yêu thương nhau.”

SUY NIỆM:
Tôn giáo nào cũng dạy người ta phải yêu nhau. Từ bi hỷ xả của Phật giáo hay tứ hải giai huynh đệ của Khổng giáo. Đức Giêsu đã coi việc yêu thương nhau là một điều răn, một lệnh truyền. Nhưng lệnh truyền này có nét mới mẻ: “Anh em hãy yêu nhau như Thầy đã yêu anh em” (c. 12). Nét mới mẻ và đáng sợ nằm ở chữ như. Chính chữ này làm nên nét đặc trưng của Kitô giáo. Đức Giêsu soi sáng ý nghĩa của chữ như trong câu sau, khi Ngài nói đến tình yêu của mình đối với các môn đệ: “Không ai có tình yêu lớn hơn tình yêu của người hy sinh mạng sống vì bạn hữu mình” (c. 13). Chết cho các bạn của mình là hành vi lớn nhất của tình yêu. Thập giá là biểu hiện của tình yêu lớn nhất, tình yêu hiến mạng. Đức Giêsu đòi buộc các môn đệ phải yêu nhau đến mức đó. Người Kitô hữu được mời gọi yêu nhau đến mức đó.
“Như Cha đã yêu Thầy thế nào, Thầy cũng yêu anh em như vậy. Anh em hãy ở lại trong tình yêu của của Thầy” (c. 9). Có một dòng suối tình yêu chảy tràn từ Cha đến Thầy Giêsu, và từ Thầy Giêsu đến với các môn đệ. Ở lại trong tình yêu của Thầy chính là để cho dòng suối đó tiếp tục chảy, qua tình yêu giữa các môn đệ với nhau. Dòng suối ngừng chảy sẽ trở nên ao tù nhơ nhớp.
Giữa Thầy Giêsu và các môn đệ không phải chỉ có tình Thầy trò, mà còn có tình bạn thân thiết (c. 14). Một đặc tính của tình bạn là dám chia sẻ cho nhau những điều riêng tư. Thầy Giêsu cho các môn đệ biết việc mình làm, và biết những gì Thầy đã nghe được từ nơi cung lòng Cha (c. 15). Như thế đời sống thầm kín giữa Thầy với Cha, Thầy đã vén mở. Thầy Giêsu sống như một người bạn bên cạnh các môn đệ. Và Ngài cũng muốn họ sống như những người bạn bên nhau. Dám sống cho nhau và dám chết cho nhau. Chỉ khi họ sống với nhau như những người bạn đích thực, các môn đệ mới thật là bạn của Giêsu (c. 14). Tình bạn đối với Giêsu khiến ta có tình bạn đối với nhau. Tình bạn ta có đối với nhau minh chứng về tình bạn ta đang có với Giêsu.
Trong đời thường, chúng ta ít có cơ hội hy sinh mạng sống cho nhau. Nhưng chúng ta lại có rất nhiều cơ hội hy sinh những điều đáng quý khác, như thời giờ, tiền bạc, sức khỏe, uy tín, quyền lợi, dự tính, ảnh hưởng… Những hy sinh này đụng đến cái tôi của ta và làm ta đau nhói. Mong các Kitô hữu biết yêu nhau để người ta biết chúng ta là ai (Ga 13, 35).

CẦU NGUYỆN:
Lạy Cha, xin cho con ý thức rằng tấm bánh để dành của con thuộc về người đói, chiếc áo nằm trong tủ thuộc về người trần trụi, tiền bạc con cất giấu thuộc về người thiếu thốn.
Lạy Cha, có bao điều con giữ mà chẳng dùng, có bao điều con lãng phí bên cạnh những Ladarô túng quẫn, có bao điều con hưởng lợi dựa trên nỗi đau của người khác, có bao điều con định mua sắm dù chẳng có nhu cầu.
Con hiểu rằng nguồn gốc sự bất công chẳng ở đâu xa. Nó nằm ngay nơi sự khép kín của lòng con. Con phải chịu trách nhiệm về cảnh nghèo trong xã hội.
Lạy Cha chí nhân, vũ trụ, trái đất và tất cả tài nguyên của nó là quà tặng Cha cho mọi người có quyền hưởng.
Cha để cho có sự chênh lệch, thiếu hụt, vì Cha muốn chúng con san sẻ cho nhau. Thế giới còn nhiều người đói nghèo là vì chúng con giữ quá điều cần giữ.
Xin dạy chúng con biết cách đầu tư làm giàu, nhờ sống chia sẻ yêu thương. Amen.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.

Holy Gospel of Jesus Christ according to Saint John 15: 12-17.
Jesus said to his disciples: "This is my commandment: love one another as I love you. No one has greater love than this, to lay down one's life for one's friends. You are my friends if you do what I command you. I no longer call you slaves, because a slave does not know what his master is doing. I have called you friends, because I have told you everything I have heard from my Father. It was not you who chose me, but I who chose you and appointed you to go and bear fruit that will remain, so that whatever you ask the Father in my name he may give you. This I command you: love one another."
Taking the precious from the worthless,
or loving one’s neighbor
There are men who, through spiritual charity, assume the burdens of others over and above their own strength, remembering this word: “No one has greater love than this, to lay down one’s life for those one loves” (cf. Jn 15:13).
And there are others who, even though they have doubtless received from God the strength to bear responsibility for others do not willingly take this burden upon themselves for the salvation of their brethren. I am very sorry for these since they do not possess charity.
As for the first, to them I apply these words: “If you utter what is precious and not what is worthless, you shall be my mouth” (Jer 15:19), and “As you have done, so will it be done to you” (Ob 1:15).
I have seen a sick man heal the infirmity of another sick man with his faith by using a praiseworthy impudence towards God on behalf of the other and giving his soul for the soul of his brother in all humility. And while healing him, he himself was healed. And I have seen another do the same but through pride, who heard this reprimand: “Physician, cure yourself” (Lk 4:23).

Daily Gospel.

Share:

0 nhận xét:

Đăng nhận xét