Thứ Ba, 15 tháng 5, 2018

Xin Cha gìn giữ họ - 16/05, Thứ Tư tuần bảy Phục sinh.


LỜI CHÚA: Ga 17, 11b-19
Phần con, con đến cùng Cha. 12 Khi còn ở với họ, con đã gìn giữ họ trong danh Cha mà Cha đã ban cho con. Con đã canh giữ, và không một ai trong họ phải hư mất, trừ đứa con hư hỏng, để ứng nghiệm lời Kinh Thánh.13 Bây giờ, con đến cùng Cha, và con nói những điều này lúc còn ở thế gian, để họ được hưởng trọn vẹn niềm vui của con.14 Con đã truyền lại cho họ lời của Cha, và thế gian đã ghét họ, vì họ không thuộc về thế gian, cũng như con đây không thuộc về thế gian.15 Con không xin Cha cất họ khỏi thế gian, nhưng xin Cha gìn giữ họ khỏi ác thần.16 Họ không thuộc về thế gian cũng như con đây không thuộc về thế gian.17 Xin Cha lấy sự thật mà thánh hiến họ. Lời Cha là sự thật.18 Như Cha đã sai con đến thế gian, thì con cũng sai họ đến thế gian.19 Vì họ, con xin thánh hiến chính mình con, để nhờ sự thật, họ cũng được thánh hiến.

SUY NIỆM:
Chúng ta đang sống trong một thế giới tự nhận là khoa học kỹ thuật, trong đó dường như Thiên Chúa vắng mặt, và Quỷ dữ, Ác thần, Satan cũng không có chỗ. Thật ra, cả Thiên Chúa lẫn Satan đều có mặt trong thế giới này. Con người sống trong thế giới là chịu sự lôi  kéo của cả hai. Khi dâng lời cầu nguyện lúc sắp trở về với Cha, Đức Giêsu ý thức hơn khi nào hết quyền lực có thật của quỷ dữ đang tác động trên các môn đệ còn sống ở trần gian.
Chính vì thế Ngài khẩn khoản xin Cha gìn giữ họ khỏi Ác thần (c. 15). “Khi còn ở với họ, Con đã gìn giữ họ…Con đã canh giữ họ…” (c. 12). Gìn giữ các môn đệ là việc Đức Giêsu đã làm trong suốt sứ vụ, và Ngài đã không để ai trong họ phải hư mất, trừ Giuđa. Những sói dữ bao giờ vẫn có, chúng khuấy phá đàn chiên. Mục tử Giêsu đã không để ai cướp được chiên khỏi tay mình, và trong cuộc chiến đấu này, Ngài đã dám hy sinh mạng sống (Ga 10, 11). Bây giờ Ngài xin Cha tiếp tục gìn giữ các môn đệ (c. 11b), là đoàn chiên của Cha mà Cha đã ban cho Ngài chăm sóc. Vì Thiên Chúa là Cha chí thánh đối với Đức Giêsu (c. 11b), nên Cha có khả năng làm cho các môn đệ nên thánh. Thánh thiện là thuộc tính của Thiên Chúa Cha, nhưng Đức Giêsu cũng được gọi là Đấng Thánh của Thiên Chúa  (Ga 6, 69), và Đấng Phù Trợ được gọi là Thánh Thần (Ga 14, 26). Thánh thiện là nét chung của Ba Ngôi, tách biệt Ba Ngôi khỏi thế giới, dù thế giới vẫn là đối tượng để Ba Ngôi luôn cùng nhau hướng về. Ba Ngôi vẫn muốn chia sẻ sự thánh thiện của mình cho thế giới. “Các ngươi phải nên thánh vì Ta là Đấng Thánh” (Lv 11, 44). Đức Giêsu xin Cha thánh hóa các môn đệ (c. 17),  nhờ Thánh Thần mà Cha sắp ban xuống trên họ.
Làm cho các môn đệ nên thánh chính là tách biệt họ ra khỏi thế gian, với lối suy nghĩ và hành động, với những giá trị riêng của nó. Thánh hóa môn đệ chính là làm cho họ không thuộc về thế gian nữa, để như Đức Giêsu, họ thuộc về Cha trọn vẹn (c. 16). Nhưng tách biệt khỏi thế gian lại không có nghĩa là cất họ khỏi đó (c. 15), và giữ họ an toàn trong tháp ngà bảo đảm. Đời người Kitô hữu chẳng an toàn, vì họ được sai vào thế gian (c.18). Thế gian đầy bóng tối, dối trá, hận thù, chính là nơi họ phải đến, phải đằm mình vào, để biến đổi nó thành ánh sáng, sự thật, tình yêu.
“Các con là muối của trái đất, là ánh sáng của thế gian” (Mt 5, 13). Được thánh hóa, được tách khỏi thế gian, chính là để được sai vào đó. Nếu không được thánh hóa, không thuộc về Chúa, thì khi được sai vào, ta sẽ chẳng biến đổi được thế gian, và sẽ bị nó nuốt chửng.

LỜI NGUYỆN:
Lạy Cha, thế giới hôm nay cũng như hôm qua vẫn có những người bơ vơ lạc hướng vì không tìm được một người để tin; vẫn có những người đã chết từ lâu mà vẫn tưởng mình đang sống; vẫn có những người bị ám ảnh bởi thần ô uế, ô uế của bạc tiền, của tình dục, của tiếng tăm; vẫn có những người mang đủ thứ bệnh hoạn, bệnh hoạn trong lối nhìn, lối nghĩ, lối sống; vẫn có những người bị sống bên lề xã hội, dù không phải là người phong…
Xin Cha cho chúng con nhìn thấy họ và biết chạnh lòng thương như Con Cha.
Nhưng trước hết, xin cho chúng con nhìn thấy chính bản thân chúng con.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.

Holy Gospel of Jesus Christ according to Saint John 17: 11-19a.
Lifting up his eyes to heaven, Jesus prayed, saying: "Holy Father, keep them in your name that you have given me, so that they may be one just as we are one. When I was with them I protected them in your name that you gave me, and I guarded them, and none of them was lost except the son of destruction, in order that the Scripture might be fulfilled. But now I am coming to you. I speak this in the world so that they may share my joy completely. I gave them your word, and the world hated them, because they do not belong to the world any more than I belong to the world. I do not ask that you take them out of the world but that you keep them from the Evil One. They do not belong to the world any more than I belong to the world. Consecrate them in the truth. Your word is truth. As you sent me into the world, so I sent them into the world. And I consecrate myself for them, so that they also may be consecrated in truth."
"That they may be one just as we are"
When Christ became as we are, that is to say when he became man, even though he was God by nature the Spirit anointed and consecrated him... He himself sanctified his own body and the whole of creation became worthy of sanctification. The mystery effected in Christ is the rule and way towards our own participation in the Spirit.
So that we, too, might be made one and dissolved in union with God and each other, divided though we may be by our different individualities, souls and bodies, the Son of God designed and prepared a means of bringing us together thanks to the wisdom that is his and in accordance with his Father's plan. Through one single body, his own, he bestowed blessing on those who believe in him and made of them one body with him and amongst themselves in a mystical communion.
Who, then, could divide or deprive of their physical union those who, through this sacred body and it alone, are united in the unity of Christ? If we share the one bread then we make a single body (1Cor 10:17). For Christ cannot be divided. And so the Church is also called the body of Christ and we are its members according to Saint Paul's teaching (Eph 5:30). All of us united to the one Christ by his sacred body; we receive him, unique and undivided, into our own bodies. We are to think of our own bodies as belonging to ourselves no more.

Daily Gospel.

Share:

0 nhận xét:

Đăng nhận xét