Thứ Năm, 12 tháng 7, 2018

Vì Danh Thầy – 13/07, Thứ Sáu Tuần 14 Thường niên.


Này, Thầy sai anh em đi như chiên đi vào giữa bầy sói. Vậy anh em phải khôn như rắn và đơn sơ như bồ câu. 17 “Hãy coi chừng người đời. Họ sẽ nộp anh em cho các hội đồng, và sẽ đánh đập anh em trong các hội đường của họ.18 Và anh em sẽ bị điệu ra trước mặt vua chúa quan quyền vì Thầy để làm chứng cho họ và các dân ngoại được biết.19 Khi người ta nộp anh em, thì anh em đừng lo phải nói làm sao hay phải nói gì, vì trong giờ đó, Thiên Chúa sẽ cho anh em biết phải nói gì:20 thật vậy, không phải chính anh em nói, mà là Thần Khí của Cha anh em nói trong anh em.21 “Anh sẽ nộp em, em sẽ nộp anh cho người ta giết; cha sẽ nộp con, con cái sẽ đứng lên chống lại cha mẹ và làm cho cha mẹ phải chết.22 Vì danh Thầy, anh em sẽ bị mọi người thù ghét. Nhưng kẻ nào bền chí đến cùng, kẻ ấy sẽ được cứu thoát.23 “Khi người ta bách hại anh em trong thành này, thì hãy trốn sang thành khác. Thầy bảo thật anh em: anh em chưa đi hết các thành của Ít-ra-en, thì Con Người đã đến.

SUY NIỆM
Tháng 8 năm 2008, tại vùng Orissa ở đông bắc Ấn độ, có một người theo chủ nghĩa dân tộc thuộc Ấn giáo, bị bắn chết. Một tờ báo địa phương đã qui tội cho các kitô hữu. Lập tức một làn sóng bạo động nổi lên từ những người Ấn giáo cực đoan. Kết quả là hàng chục người chết, hàng ngàn người bị thương, 50 nhà thờ bị đốt, 4000 nhà người kitô hữu bị phá hủy, hàng chục ngàn người không cửa không nhà, phải sống trong các trại cứu trợ. Nhiều kitô hữu thuộc giai cấp thấp nhất trong xã hội Ấn độ, giai cấp của những người Dalit, những kẻ bị coi là tiện dân. Người Dalit đã bỏ Ấn giáo để theo Kitô giáo, và họ đã lấy lại được nhân phẩm, cùng những quyền lợi về kinh tế xã hội. Họ được giáo dục tử tế, nên giai cấp thống trị không lợi dụng họ được nữa. Chính vì thế mà họ bị phân biệt đối xử và bị bách hại.
Trong bài Tin Mừng hôm nay, Đức Giêsu đã tiên báo về các bách hại đó. Những gì Ngài phải chịu thì các môn đệ cũng sẽ phải chịu, vì tôi tớ không hơn chủ, môn đệ không hơn thầy. Hãy để ý đến những động từ nói lên nỗi thống khổ của các kitô hữu: bị nộp, bị đánh đập, bị điệu ra nơi hội đường và trước mặt vua quan, bị tra hỏi, bị thù ghét và cuối cùng là bị giết, có khi bởi người nhà (c. 21). Những điều này Đức Giêsu đều đã trải qua. Mọi sự họ chịu đều “vì Đức Giêsu”, “vì Danh Đức Giêsu” (cc. 18. 22). Nơi tòa án, có sự hiện diện gần gũi của Thiên Chúa Ba Ngôi. “Chính Thần Khí của Chúa Cha sẽ nói trong anh em” (c. 20), để giúp anh em can đảm tuyên xưng niềm tin vào Đức Giêsu, Con Cha. Bởi đó người kitô hữu ra tòa mà lòng rất bình an, chẳng lo gì (c. 19). Họ được Thiên Chúa dạy điều phải nói và Thần Khí nói qua miệng họ. Với sự nâng đỡ đặc biệt ấy, họ có thể bền chí đến cùng và sẽ được cứu độ.
Các kitô hữu sẽ còn bị bách hại đến tận thế. Họ không phải là những người thích tỏ ra mình anh hùng, đòi tử đạo. Nhưng họ là những người khiêm tốn, khôn ngoan, biết trốn đi thành khác khi bị bắt bớ ở thành này (c. 23). Chịu bách hại là điều nằm trong ơn gọi của người kitô hữu, là cái giá phải trả để sống mầu nhiệm Vượt Qua của Đức Kitô. Ngay cả ở những quốc gia tây phương tự hào là có tự do tôn giáo, vẫn có những kiểu bách hại ngấm ngầm và tinh vi, khác với kiểu đòi bước qua thánh giá thời vua Minh Mạng, Tự Đức.
Sống là kitô hữu như Đức Kitô muốn đòi ta phải lội ngược dòng. Lội ngược dòng bao giờ cũng khó và làm người khác bực bội, sợ hãi. Làm sao để các bạn trẻ Công Giáo dám sống theo những giá trị của Giêsu ? Làm sao để các gia đình Công Giáo không bị thói đời lôi cuốn ?

LỜI NGUYỆN
Giữa một thế giới mê đắm bạc tiền, xin được sống nhẹ nhàng thanh thoát. Giữa một thế giới lọc lừa dối trá, xin được sống chân thật đơn sơ. Giữa một thế giới trụy lạc đam mê, xin được sống hồn nhiên thanh khiết. Giữa một thế giới hận thù, tuyệt vọng, dửng dưng, xin được chia sẻ yêu thương, an bình và hy vọng.
Lạy Chúa Giêsu mến thương, xin dạy chúng con biết cách làm chứng cho Chúa giữa cuộc đời. Xin giúp chúng con tìm ra những cách mới để người ta tin và yêu Chúa. Ước gì hơn hai tỷ người kitô hữu vẫn giữ được vị mặn của muối và sức biến đổi của men, để chúng con làm cho thế giới này mặn mà tình người, và làm cho trần gian trở thành tấm bánh thơm ngon. Xin cho Thiên Chúa Cha được tôn vinh qua những việc tốt đẹp chúng con làm cho những người bé nhỏ.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.

Holy Gospel of Jesus Christ according to Saint Matthew 10: 16-23
Jesus said to his Apostles: “Behold, I am sending you like sheep in the midst of wolves; so be shrewd as serpents and simple as doves. But beware of men, for they will hand you over to courts and scourge you in their synagogues, and you will be led before governors and kings for my sake as a witness before them and the pagans. When they hand you over, do not worry about how you are to speak or what you are to say. You will be given at that moment what you are to say. For it will not be you who speak but the Spirit of your Father speaking through you. Brother will hand over brother to death, and the father his child; children will rise up against parents and have them put to death. You will be hated by all because of my name, but whoever endures to the end will be saved. When they persecute you in one town, flee to another. Amen, I say to you, you will not finish the towns of Israel before the Son of Man comes.”
"Be shrewd as serpents and simple as doves"
Everyone must be treated with respect, prudence and evangelical simplicity...
The example of Jesus is more closely followed in the most appealing simplicity, not dissociated from the God-given prudence of wise and holy men. Wiseacres may show disrespect, if not scorn, for the simple man. But those wiseacres are of no account; even if their opinions and conduct inflict some humiliations, no notice should be taken of them at all: in the end everything ends in their defeat and confusion. The 'simple, upright, Godfearing man' is always the worthiest and the strongest. Naturally he must always be sustained by a wise and gracious prudence.
He is a simple man who is not ashamed to profess the Gospel, even in the face of men who consider it to be nothing but weakness and childish nonsense, and to profess it entirely, on all occasions, and in the presence of all; he does not let himself be deceived or prejudiced by his fellows, nor does he lose his peace of mind, however they may treat him.
The prudent man is he who knows how to keep silent about that part of the truth that it would be inopportune to declare, provided that this silence does not affect the truth he utters by gainsaying it; the man who knows how to achieve his own good purpose, choosing the most effective means of willing and doing...; who, in all circumstances, knows how to choose the middle way which presents fewer difficulties and dangers; the man who, looks to God alone, in whom he trusts, and this trust is the foundation of all he does.
Simplicity contains nothing contrary to prudence, and the converse also is true. Simplicity is love: prudence is thought. Love prays: the intelligence keeps watch. 'Watch and pray' (Mt 26:41): a perfect harmony. Love is like the cooing dove; the active intelligence is like the snake that never falls to the ground or bruises itself, because before it glides along it first probes with its head to test the unevenness of the ground.
Daily Gospel.
Share:

0 nhận xét:

Đăng nhận xét