Thứ Ba, 3 tháng 7, 2018

Đi đi – 04/07, Thứ Tư Tuần 13 Thường niên.


Khi Đức Giê-su sang bờ bên kia, và đến miền Ga-đa-ra, thì có hai người bị quỷ ám từ trong đám mồ mả ra đón Người; chúng rất dữ tợn, đến nỗi không ai dám ua lại lối ấy.29 Chúng la lên rằng: “Hỡi Con Thiên Chúa, chuyện chúng tôi can gì đến ông? Chưa tới lúc mà ông đã đến đây làm khổ chúng tôi sao? “30 Khi ấy, ở đàng xa, có một bầy heo rất đông đang ăn.31 Bọn quỷ nài xin Người rằng: “Nếu ông đuổi chúng tôi, thì xin sai chúng tôi nhập vào bầy heo kia.”32 Người bảo: “Đi đi! ” Chúng liền ra khỏi hai người đó và nhập vào bầy heo. Thế là tất cả bầy heo từ trên sườn núi lao xuống biển và chết đuối hết.33 Các người chăn heo chạy trốn vào thành, kể lại mọi sự, và những gì đã xảy ra cho những người bị quỷ ám.34 Bấy giờ, cả thành ra đón Đức Giê-su, và khi gặp Người, họ xin Người rời khỏi vùng đất của họ.

SUY NIỆM:
Theo cha Gabrielle Amorth, vị trừ quỷ chính của giáo phận Rôma, “số người bị quỷ ám đã gia tăng rất nhiều.” Trong vòng tám năm, chính cha đã trừ cho hơn hai mươi ngàn trường hợp. Con số kinh khủng này hẳn là một nhắc nhở cho những ai nghĩ rằng quỷ vắng bóng trong thế giới của khoa học kỹ thuật, quỷ chỉ là huyền thoại của thế giới cách đây hai ngàn năm thời Đức Giêsu, hay quỷ ám thật ra chỉ là bệnh thần kinh vào thời y khoa chưa phát triển. Trong cuộc hội kiến vào tháng 8-1986, Đức Gioan Phaolô đã nói sự hiện diện của quỷ trong thế giới “ngày càng trở nên ghê gớm hơn khi con người và xã hội quay lưng với Thiên Chúa.”
Tin Mừng hôm nay là trình thuật đầu tiên về trừ quỷ của thánh Mátthêu. Chuyện này đã được Máccô kể lại với nhiều chi tiết hấp dẫn hơn (Mc 5, 1-20). Nhưng trong Mátthêu, khuôn mặt Đức Giê su lại nổi bật hơn nhiều. Ngài đã cùng với các môn đệ qua bờ bên kia sau khi gặp cơn bão biển. Khi Ngài đến vùng đất của người Gađara, ở phía đông nam Hồ Galilê, hai người bị quỷ ám từ mồ mả đi ra, đến gặp Ngài (c. 28). Mồ mả là nơi dành cho người chết, nơi bị coi là nhơ uế, nơi của thần dữ. Có hai nét giúp ta nhận ra sự hiện diện của quỷ nơi những người bị ám. Họ rất dữ tợn đến nỗi không ai dám qua lại con đường ấy (c. 28). Họ nhận biết ngay Đức Giêsu là Con Thiên Chúa (c. 29). Sức mạnh kinh khủng và sự hiểu biết lạ lùng là thế mạnh của thần dữ. Nhưng đây cũng là điểm yếu của quỷ khi đứng trước Đức Giêsu. Chính vì thế chúng hoảng sợ khi thấy mình bị đe dọa: “Chưa tới lúc mà ông đã đến đây hành hạ chúng tôi sao?” Đức Giêsu đến sớm quá và khiến cho quyền lực của chúng phải sụp đổ.
Khi đọc bài Tin Mừng này, chúng ta thường có nhiều câu hỏi. Tại sao quỷ lại xin nhập vào đàn heo? Tại sao Đức Giêsu lại đồng ý? Đàn heo chết đuối thì quỷ ra sao? Phải đền người chủ đàn heo thế nào? Mátthêu có vẻ không quan tâm đến những câu hỏi ấy. Điều ông quan tâm là làm nổi bật quyền năng của Đức Giêsu. Chỉ một lời Ngài phán: “Đi !” là đuổi được quỷ ra khỏi hai người. Nước Trời đến đem lại bình an cho hai người quỷ ám ở trong mồ mả, và cho những ai qua lại lối đi ấy. Không thấy các người dân ngoại chăn heo kêu ca về chuyện mất đàn heo, nhưng họ lại trở nên những người loan báo cho dân thành về mọi chuyện. Tiếc là dân thành đã không muốn đón tiếp Ngài.
Quỷ hấp dẫn con người bằng quyền lực và tri thức của chúng. Nhưng thực sự chúng là kẻ thù không đội trời chung của con người. Chúng phân ly con người, đẩy người sống vào mộ người chết, biến con người thành mối đe dọa cho con người (c. 28). Chúng thích có mặt ở đàn vật ô uế, thích gieo vãi sự ô uế khắp nơi (c. 31). Xin Chúa cho ta thấy được sự lộng hành của quỷ dữ trong thế giới hôm nay. Và xin Chúa cứu ta khỏi nanh vuốt của ác thần.

LỜI NGUYỆN:
Lạy Cha, thế giới hôm nay cũng như hôm qua vẫn có những người bơ vơ lạc hướng vì không tìm được một người để tin; vẫn có những người đã chết từ lâu mà vẫn tưởng mình đang sống; vẫn có những người bị ám ảnh bởi thần ô uế, ô uế của bạc tiền, của tình dục, của tiếng tăm; vẫn có những người mang đủ thứ bệnh hoạn, bệnh hoạn trong lối nhìn, lối nghĩ, lối sống; vẫn có những người bị sống bên lề xã hội, dù không phải là người phong… Xin Cha cho chúng con nhìn thấy họ và biết chạnh lòng thương như Con Cha.
Nhưng trước hết, xin cho chúng con nhìn thấy chính bản thân chúng con.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.

Holy Gospel of Jesus Christ according to Saint Matthew 8, 28-34.
When Jesus came to the territory of the Gadarenes, two demoniacs who were coming from the tombs met him. They were so savage that no one could travel by that road. They cried out, "What have you to do with us, Son of God? Have you come here to torment us before the appointed time?" Some distance away a herd of many swine was feeding. The demons pleaded with him, "If you drive us out, send us into the herd of swine." And he said to them, "Go then!" They came out and entered the swine, and the whole herd rushed down the steep bank into the sea where they drowned. The swineherds ran away, and when they came to the town they reported everything, including what had happened to the demoniacs. Thereupon the whole town came out to meet Jesus, and when they saw him they begged him to leave their district.
"The people begged him to leave their district"
The modern world shows itself at once powerful and weak, capable of the noblest deeds or the foulest; before it lies the path to freedom or to slavery, to progress or retreat, to brotherhood or hatred. Moreover, man is becoming aware that it is his responsibility to guide aright the forces which he has unleashed and which can enslave him or minister to him. That is why he is putting questions to himself.
The truth is that the imbalances under which the modern world labors are linked with that more basic imbalance which is rooted in the heart of man. For in man himself many elements wrestle with one another. Thus, on the one hand, as a creature he experiences his limitations in a multitude of ways; on the other he feels himself to be boundless in his desires and summoned to a higher life. Pulled by manifold attractions he is constantly forced to choose among them and renounce some. Indeed, as a weak and sinful being, he often does what he would not, and fails to do what he would (Rm 7:15) Hence he suffers from internal divisions, and from these flow so many and such great discords in society...
Nevertheless, in the face of the modern development of the world, the number constantly swells of the people who raise the most basic questions or recognize them with a new sharpness: what is man? What is this sense of sorrow, of evil, of death, which continues to exist despite so much progress? What purpose have these victories purchased at so high a cost? What can man offer to society, what can he expect from it? What follows this earthly life?
The Church firmly believes that Christ, who died and was raised up for all, can through His Spirit offer man the light and the strength to measure up to his supreme destiny. Nor has any other name under the heaven been given to man by which it is fitting for him to be saved. (Acts 4:12) She likewise holds that in her most benign Lord and Master can be found the key, the focal point and the goal of man, as well as of all human history. The Church also maintains that beneath all changes there are many realities which do not change and which have their ultimate foundation in Christ, Who is the same yesterday and today, yes and forever.(Heb 13:8).
Daily Gospel.

Share:

0 nhận xét:

Đăng nhận xét