Thứ Năm, 1 tháng 6, 2017

Thứ Sáu tuần VII Phục Sinh - Năm A


Người Mục Tử Nhân Lành
“Đừng khóc thương tôi, Sudan”. Một cuốn phim tài liệu đã làm rung động hàng triệu trái tim về cuộc đời vị mục tử, đó là linh mục Gioan Lee Tae-seok (người Hàn Quốc), cha là người mục tử của những người nghèo tại Sudan, một nước nghèo nhất trên thế giới. Sau khi tốt nghiệp bác sĩ y khoa, cha đã bỏ tất cả công danh sự nghiệp, để đi theo tiếng gọi của Chúa, và trở thành một linh mục truyền giáo cho người phong cùi và người nghèo tại đây. Ngài được truyền chức linh mục tại Tòa Thánh Vatican, cha tình nguyện xin đi truyền giáo cho người nghèo và bệnh tật tại các làng Tonj thuộc miền Nam Sudan, Phi Châu trong suốt 8 năm trước khi ngài qua đời vì căn bệnh ung thư đường ruột, ở tuổi 48.
Sinh trưởng trong một gia đình nghèo khó gồm 10 anh chị em, Gioan Lee Tae Suk là người con thứ chín. Năm lên 9 tuổi, người cha qua đời. Người mẹ đã phải vất vả, tần tảo làm nghề may vá để nuôi 10 người con. Ngay từ khi còn bé, cậu Gioan Lee đã phải sống trong cảnh nghèo khó, có những ngày tháng cậu bé Gioan Lee đã phải lang thang với mẹ ngoài đường, sân chơi chính là ngôi Thánh đường. Một ngày nọ, khi chứng kiến cảnh một người ăn xin nghèo khó, rách rưới, Gioan Lee Tae Suk chạy về nhà và hỏi mượn người chị 1 cây kim và sợi chỉ để khâu lại chiếc quần cho người ăn xin.
Trong cuốn tự thuật: “Các con là những người bạn của cha”, linh mục Gioan Lee đã nói rằng, động lực thúc đẩy ngài đến miền Nam Sudan.  Vì trong thời thơ ấu, cha Lee đã cảm nhận được sự hy sinh, vất vả của người mẹ lo lắng cho 10 người con. Khi lớn lên, cha nhìn thấy những tấm gương hy sinh phục vụ của các linh mục, các sơ và chính người anh linh mục, và một người chị là nữ tu. Đặc biệt là sự hy sinh của người mẹ khi bà chấp nhận cho cha Gioan Lee từ bỏ con đường sự nghiệp bác sĩ để trở một thành linh mục cho Chúa. Người mẹ đã khước từ sự giàu sang để sẵn sàng nâng đỡ cha Gioan Lee đi theo tiếng gọi của Chúa. Đó là những tấm gương sáng và là động lực thúc đẩy cha đi đến Sudan để truyền giáo một nơi nghèo khổ, để phục vụ cho những người nghèo và bệnh tật. Tại nơi đây, cha đã xây dựng một ngôi trường mẫu giáo, một trường trung học, và một bệnh xá cho người nghèo và chính cha đã dạy môn toán cho các em.
Theo như lời cha Gioan Lee chia sẻ, trong công việc truyền giáo, ngài dùng âm nhạc để giúp cho những đứa trẻ tại Nam Sudan đã quen cầm súng đạn, thì chính âm nhạc làm cho tâm hồn các em có được niềm vui trong cuộc sống. (trích Đừng Khóc Thương Tôi, Sudan).
Đời sống chứng nhân của cha Gioan Lee vẽ lên bức tranh tuyệt đẹp của người mục tử trong thế kỷ 21 này. Ngài là hình ảnh chân dung mục tử nhân lành, chết cho đoàn chiên được Chúa Giêsu minh họa trong Tin Mừng hôm nay. Lời mời gọi đó chỉ có ý nghĩa và thiết thực hơn chính là bằng đời sống chứng nhân của các vị mục tử hy sinh vì đoàn chiên, chết cho đoàn chiên. Khi tìm hiểu về cuộc đời và ơn gọi của cha Gioan Lee, tôi rút ra được những bài học sau đây:
1/ Người mục tử chăm sóc đoàn chiên.
Cha Gioan Lee đã nhận ra được tình yêu Thiên Chúa rất mãnh liệt, ngài đã khước từ sự giàu có và danh vọng với cái bằng bác sỹ để bước đi theo Chúa. Chính sức mạnh tình yêu đó đã giúp cha sống trọn vẹn cho những người nghèo. Tôi thật sự xúc động khi nhìn thấy cha Lee đến quỳ xuống để rửa vết thương cho những người phong cùi, băng bó những vết thương, làm những đôi dép bằng chính tay của ngài để cho họ có thể đi bằng đôi chân của mình. Cha Gioan Lee sống với họ bằng cả trái tim yêu thương, không phân biệt đối xử, hay có khoảng cách với những người bệnh tật, nhất là người bị phong cùi, hoặc sợ hãi trước bất cứ điều gì với những con người bất hạnh. Điều đó không phải dễ dàng đối với chúng ta khi ta đang sống trong một môi trường có quá nhiều tiện nghi và đầy đủ.
2/ Người mục tử sống và chết cho đoàn chiên
Người mục tử không chỉ nói bằng lời mà là sống thực hiện bằng hành động sống với đoàn chiên ngài dẫn dắt tới hơi thở cuối cùng. Cha Gioan Lee không chỉ rao giảng và là sống bằng đời sống đức tin của mình qua việc giúp đỡ những người phong cùi, chữa bệnh và dạy các em học. Sự hy sinh phục vụ của cha đẹp như là những loài hoa biết nói, để tỏa hương sắc tình yêu đến cho mọi người chung quanh với thái độ tiếp đón ân cần với bệnh nhân. Mỗi lần cha đến thăm họ, ngài mang cho mỗi người chiếc áo để cho họ mặc, đôi dép tự tay ngài làm cho người có đôi bàn chân dị dạng, ngài cho nụ cười và mang lại niềm tin yêu. Lời Chúa không chỉ rao giảng trong thánh đường, mà là thực hành bằng cuộc sống đời thường. Cha John Lee cho họ có thêm nghị lực để vượt qua nghèo khổ và bệnh tật. Với người già nua và bệnh tật, ngài không bao giờ từ chối khi có bệnh nhân đến cần được chữa trị giữa đêm khuya. Đời sống chứng nhân của cha John Lee vẽ lại hình ảnh người mục tử nhân lành mà Chúa Giê-su giao phó cho thánh Phê-rô trong câu chuyện Tin Mừng hôm nay, và trở thành muối men cho đời. Người dân nơi đây gọi ngài bằng một tiếng thân thương người cha của dân tộc khi tưởng nhớ và vĩnh biệt ngài.
Sau cùng, tất cả những gì cha John Lee làm cho người dân Sudan, chính là ngài muốn vẽ lại hình ảnh Mục Tử Nhân Lành Giêsu, Người đã yêu thương và chết cho tất cả chúng ta. Người mục tử nhân lành không chỉ hiểu biết về con chiên mà thôi chưa đủ, người mục tử ấy còn phải dám hiến thân cho đàn chiên. Ngài chấp nhận hy sinh mạng sống mình để bảo vệ và cứu chuộc chúng ta đến cùng:” Chính Tôi là Mục tử nhân lành. Mục tử nhân lành hy sinh mạng sống mình cho đoàn chiên. Mà chính Cha Gioan Lee đã sống và chết cho người nghèo khổ tại Sudan vì ngài muốn đáp lại tình yêu của Thiên Chúa. Ngài muốn đáp lại tiếng gọi đi theo Chúa bằng tình yêu.
Lạy Chúa Giêsu, Ngài là Mục Tử Nhân Lành, xin cho các vị mục tử của Chúa dám sống và chết cho đoàn chiên mình. Amen.
Lm. John Nguyễn.
Nguồn: congdoanutica.com

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan. (Ga 21, 15-19)
Khi Chúa Giêsu đã tỏ mình ra cho các môn đệ, Người dùng bữa với các ông, và hỏi Simon Phêrô rằng: "Simon, con ông Gioan, con có yêu mến Thầy hơn những người này không?" Ông đáp: "Thưa Thầy: Có, Thầy biết con yêu mến Thầy". Người bảo ông: "Con hãy chăn dắt các chiên con của Thầy". Người lại hỏi: "Simon, con ông Gioan, con có yêu mến Thầy không?" Ông đáp: "Thưa Thầy: Có, Thầy biết con yêu mến Thầy". Người bảo ông: "Con hãy chăn dắt các chiên con của Thầy".
Người hỏi ông lần thứ ba: "Simon, con ông Gioan, con có yêu mến Thầy không?" Phêrô buồn phiền, vì thấy Thầy hỏi lần thứ ba "Con có yêu mến Thầy không?" Ông đáp: "Thưa Thầy, Thầy biết mọi sự: Thầy biết con yêu mến Thầy" Người bảo ông: "Con hãy chăn dắt các chiên mẹ của Thầy. Thật, Thầy bảo thật cho con biết: khi con còn trẻ, con tự thắt lưng lấy và đi đâu mặc ý, nhưng khi con già, con sẽ giang tay ra, người khác sẽ thắt lưng cho con và dẫn con đến nơi con không muốn đến". Chúa nói thế có ý ám chỉ Phêrô sẽ chết cách nào để làm sáng danh Thiên Chúa. Phán những lời ấy đoạn, Người bảo ông: "Con hãy theo Thầy".
Một chút suy tư:

Hôm nay, Chúa Giê-su trao cho Phê-rô một cơ hội để chuộc mình. Ngài gọi đi gọi lại Phê-rô để nhắc ông về một tình bằng hữu chứ không phải để nghi ngờ gì về con tim của ông. Mỗi câu hỏi là một lời nhắc nhở giúp ông tiến đến một tình yêu sâu sắc và thân mật hơn với Chúa. Mỗi lần như vậy Phê-rô đều trả lời một cách dứt khoát. Cuộc trao đổi ngày càng trở nên căng thẳng hơn đặc biệt là về phía Phê-rô.
Và cuối cùng, ông đã giữ vững sự kiên định của mình. Trong khoảnh khắc đó, ông phải quyết định số phận của mình với sự lựa chọn những gì mà ông sẽ làm. Và Phê-rô, vị lãnh đạo nóng nảy, đôi khi còn có vẻ ngây ngô kém hiểu biết đã đứng vững và tự hào với khám phá mới của mình rằng Chúa Giêsu mới là trung tâm của cuộc đời ông. Sẽ không còn chỗ để nghi ngờ nữa. Tình yêu cuối cùng đã tìm được một vị trí trong trái tim của Phê-rô và sẽ ở lại đó suốt quãng đời còn lại.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giê-su, khi giao phó sứ mạng chăn dắt đàn chiên Chúa cho thánh Phê-rô, Chúa chỉ yêu cầu ngài một điều duy nhất: yêu mến Chúa. Ngày nay, Chúa cũng đang trao cho mỗi người chúng con sứ mạng mục tử nơi gia đình, nơi đoàn thể, nơi môi trường sống và Chúa cũng chỉ muốn chúng con thực thi sứ vụ ấy với tất cả lòng yêu mến Chúa, yêu mến anh em.
Xin cho chúng con có lòng yêu mến Chúa đủ để lan tỏa đến anh chị em một hình ảnh Giê-su - mục tử nhân lành - qua những nỗ lực sống bác ái từng chút từng chút của chúng con trong cuộc sống hằng ngày. Amen.


HÃY THEO THẦY



1/ Hãy theo thầy, tiếng Ngài gọi con hôm nay, tiếng Ngài gọi con, gọi con hãy theo Ngài. Chúa gọi con từ sớm mai hồng, gọi con khi mặt trời đứng bóng, gọi con khi chiều sắp buông. Hãy theo thầy, tiếng Ngài gọi con trìu mến, bước theo thầy này lòng con quyết theo Ngài.
ĐK: Con theo Chúa bằng cả trí và tâm con, con theo Chúa bằng cả trí và tâm con. Con theo Ngài con bước theo Ngài con bước đi hoài. Đi theo Chúa chẳng cần biết ở đâu, chẳng cần biết làm gì, dù ở đâu hay làm chi, con vẫn đi trong đường Ngài.
2/ Hãy theo thầy, Chúa hằng gọi con sớm hôm, tiếng Ngài gọi con, gọi con hãy lên đường. Dẫu đời con những bước thăng trầm, mùa đông hay mùa nắng ấm, theo Chúa con nguyện hiến thân. Con vững tâm lên đường, vác thập tự gieo sự sống, con vẫn nhủ lòng, này đời con bước đi đến cùng.

3/ Bước theo thầy, có Ngài cùng đi với con, có anh chị em, cùng đi với con trên đường. Trên đường đi đâu phải một mình, con có Giáo Hội tiếp sức, có Chúa nâng từng bước chân. Hãy theo Thầy, vững niềm cậy trông từ đây, bước theo Thầy, trọn đời con chỉ đi theo Ngài
Share:

0 nhận xét:

Đăng nhận xét