Thứ Hai, 29 tháng 1, 2018

Thánh TĐVN Tôma Khuông (1780-1860) - 30/01


Tôma Khuông, Sinh năm 1780 tại Nam Hào, Hưng Yên, Linh mục dòng Ða Minh, bị xử trảm ngày 30/01/1860 tại Hưng Yên dưới đời vua Tự Ðức. Ngày 29.4.1951 cùng với 24 vị tử đạo khác tại Việt Nam, cha Tôma Khuông được Đức Piô XII suy tôn lên hàng Chân Phước. Ngày 19-06-1988, Đức Gioan Phaolô II suy tôn ngài lên bậc Hiển thánh. Lễ kính vào ngày 30/01.
Vì Chúa bỏ vinh sang
Đọc lịch sử Giáo Hội, chúng ta thấy không lạ gì mẫu gương của thánh Phanxicô thành Assisi hay thánh Tôma thành Aquinô đã từ bỏ dòng dõi quí tộc giàu sang để vâng nghe tiếng gọi củ Thiên Chúa, đã theo gương đức Kitô, Thầy Chí Thánh, Đấng Chủ Tế muôn loài chấp nhận trở nên nghèo khó không chốn nương thân để loan báo Tin Mừng Cứu Độ.
Thánh Tôma Khuông cũng vậy, ngài đã quên đi dòng dõi quyền quý sang trọng, để theo tiếng Chúa kêo gọi và trở thành chứng nhân cho Đức Kitô, chứng nhân cho một tôn giáo mới mẻ đối với dân tộc Việt Nam, một tôn giáo bị miệt thị và chịu bách hại nặng nề. Quả thật, chỉ có Thiên Chúa mới khiến được cha hy sinh như thế. Và cũng thật quý báu biết bao tấm lòng của cha đã sẵn sàng đáp lại tiếng kêu gọi đó, đến nỗi hiến dân chính mạng sống mình cho tình yêu Thiên Chúa.
Phản đối bạo động
Tôma Khuông sinh khoảng năm 1780 (thời Trịnh Nguyễn) tại làng Nam Hòa xứ Tiên Chu, tỉng Hưng Yên. Con đường danh vọng rộng mở cho cậu bé thông minh xuất sắc này, vì cha cậu đã từng làm Tuần Phủ ở Hưng Yên. Nhưng cậu đã nghe theo tiếng gọi linh thiêng và xin vào nhà đức Chúa Trời. Sau đó cậu theo học tại chủng viện và thụ phong linh mục.
Trong trách nhiệm coi sóc các linh hồn, cha Khuông nổi tiếng là một linh mục khôn ngoan, thánh thiện, khéo giao thiệp và nhiệt thành với xứ vụ truyền giảng Tin Mừng. Sống trong giáo phận Dòng Đaminh đảm trách, cha Khuông muốn liên kết sâu xa hơn với dòng, cha đã gia nhập dòng ba Đaminh và cổ động nhiều giáo hữu cùng tham gia để thánh hóa đời sống mỗi ngày.
Trải qua ba thời bách hại của các vua Minh Mạng, Thiệu Trị, Tự Đức, cha Tôma Khuông đã khôn khéo thân thiện với quan chức địa phương để tiếp tục thi hành việc mục vụ. Nhiều lần cha bị bắt giữ, nhưng nhờ những quan hệ này, cha được trả tự do. Tuy nhiên từ năm 1858, cuộc bách hại của vua Tự Đức gia tăng mãnh liệt, công việc của cha gặp nhiều khó khăn hơn. Ap lực của quân Pháp đã khiến vua Tự Đức tức giận và nghi ngờ tới công giáo tiếp tay với thực dân, nên thẳng tay đàn áp họ. Một vài làng Công Giáo có tổ chức một số thanh niên để tự vệ trước sự càn quét của quân lính nhà vua. Cha Khuông khi đó đã gần 80 tuổi, hoàn toàn không hưởng ứng chủ trương này. Năm 1859, thấy một giáo dân Cao Xá tổ chức võ trang, cha liền ngăn cản và quyết định lánh sang đại phận Đông Đàng Ngoài (Hải Phòng). Quyết định này khiến cha bị bắt và được lãnh phúc tử đạo.
Khi cha đến đầu cầu làng Trần Xá, cha thấy quân lính đã đặt sẵn ở đó một Thánh Giá buộc mọi người đi qua phải đạp lên. Là một linh mục của Chúa Kitô, cha nhất định quay lưng trở lại tìm lối đi khác. Thái độ dứt khoát đó, khiến quân lính nhận ra và chận cha lại. Khi cha khẳng khái từ chối việc bước qua Thánh Giá, lính liền bắt trói cha cùng với người tín hữu đi theo cha.
Sau 15 ngày giam giữ, cha Tôma Khuông và bốn giáo hữu khác có địa vị, được áp giải tới quan Tổng đốc xét xử. Quan tím mọi cách ép buộc cha làm nhân chứng tố cáo: những người Kitô hữu ở Cao Xá thông đồng với tàu Pháp – Tây Ban Nha đang bỏ neo ngoài cửa biển, âm mưu nổi loạn chống lại nhà vua. Cha Tôma thẳng thắn trình bày lập trường của giáo hội : "Đạo Công Giáo không những cấm các tín hữu chống đối chính quyền mà còn khuyến khích họ cầu nguyện và góp phần giúp quê hương được an ninh thịnh vượng".
Bấy giờ quan không nói gì đến vấn đề này nữa, chỉ bắt cha bỏ đạo, bước qua Thập Giá và yêu cầu cha khuyên các tín hữu khác làm như vậy để được tự do về nhà. Khi đó người tôi trung của chúa trả lời:
"Tôi nay đã 80 tuổi rồi, lại là linh mục công giáo, tôi luôn luôn nhắc nhở các tín hữu trung thành giữ đạo thánh Chúa. Giờ đây nếu tôi khuyên họ chối đạo thì tôi thật bất xứng và chẳng đáng làm linh mục. Tôi và các bạn toi không mong ước gì hơn là được hy sinh mạng sống vì đạo Chúa".
Thánh giá và vinh quang.
Lòng khao khát mong mỏi trên của vị anh hùng đức tin đã được thể hiện. An trảm quyết do quan Tổng đốc đệ vào kinh được vua Tự Đức chuẩn y. Và ngày 30.1.1860 cha Tôma Khuông bị điệu ra pháp trường Hưng Yên. Trên đường tới đồi Canvê của mình, mọi người thấy vị cha già khả kính chống cây gậy mà cha đã cẩn thận cột thêm một thanh ngang cho giống hình Thánh Giá, bước đi chậm rãi. Cha vui vẻ chào giã biệt những người đang ngậm ngùi thương tiếc tiễn đưa.
Cây Thánh Giá, biểu tượng suốt đời cha đã tin tưởng và công bố; cây thánh giá mà cha không bao giờ giày đạp cho dù phải chịu muôn nỗi gian khổ và cả cái chết, thì giờ đây, với cách biểu hiện đơn giản đó, cha muốn nói với mọi người rằng : cho đến phút cuối cùng của cuộc đời, Thánh Giá vẫn mãi mãi là niềm an ủi và là chỗ dựa vững chắc cho người Kitô hữu. Đến nơi xử, cha Khuông quỳ gối trang nghiêm cầu nguyện trước cây Thánh Giá đó rồi cuối đầu lãnh nhận lưỡi gươm đem lại vinh phúc ngàn thu.
Ngày 29.4.1951 cùng với 24 vị tử đạo khác tại Việt Nam, cha Tôma Khuông được Đức Piô XII suy tôn lên hàng Chân Phước. Ngày 19-06-1988, Đức Gioan Phaolô II suy tôn ngài lên bậc Hiển thánh.
Nguồn từ thư viện Đa Minh
Trường thi tử Đạo.
Thời Trịnh Nguyễn rộng đường danh vọng
Cha Tuần Phủ ô lọng Hưng Yên
Cậu Khuông thông thái nhất miền
Ðược ơn Chúa gọi chăn chiên Nước Trời
Cậu theo học dâng đời Chủng viện
Là Tông đồ tận hiến thiết tha
Thụ Phong Linh Mục làm Cha
Khiêm cung đạo đức thật là khôn ngoan
Khéo giao thiệp giỏi giang rao giảng
Loan tin mừng can đảm tuyên xưng
Ðaminh gia nhập đón mừng
Gia đình thánh hóa không ngừng canh tân
Khéo thân thiện ba lần cấm đạo
Bắt giữ Cha chúng bảo cho về
Các nơi Ngài vẫn say mê
Nhủ khuyên giáo hữu lời thề sắt son
Cuộc bách hại lại còn mãnh liệt
Tự Ðức vua tiêu diệt thẳng tay
Các làng Công giáo nơi này
Ðứng lên tự vệ Cha hay can liền
Cha quyết định đi liền nơi khác
Quân lính canh đứng gác đầu cầu
Mọi người qua lại nơi đâu
Bước qua Thập Giá ngõ hầu cho đi
Cha khẳng khái tức thì quay lại
Chúng bắt ngay áp tải giải quan
Ông Tổng Ðốc tố cáo gian
Âm mưu theo Pháp để làm tay sai
Cha khẳng định thưa Ngài Tổng Ðốc
Người Việt Nam ai ngốc ai ngu
Chính quyền chống đối theo thù
Quê hương cầu nguyện thiên thu an bình
Cuộc đấu lý thấy mình bị hố
Quan Tổng Ðốc tuyên bố đổi thay
Nếu Cha thực hiện điều này
Bước qua Thánh Giá tha ngay về nhà
Tám mươi tuổi tôi là Linh Mục
Tôi luôn luôn hun đúc giáo dân
Phúc âm lời Chúa trọn phần
Yêu người mến Chúa nếu cần hy sinh
Quan Tổng Ðốc Triều Ðình kính đệ
Tự Ðức Vua phê để chuẩn y
Cha vui chuẩn bị bước đi
Chống gậy Thánh Giá thực thi ý Trời
Quân lính dẫn tới nơi để xử
Cha Khuông quỳ nghĩa cử trang nghiêm
Trước cây Thánh Giá đầu nghiêng
Lưỡi gươm đón nhận tới miền Thiên Cung
Cho đến phút cuối cùng cái chết
Của cuộc đời đã kết thành hoa
Dâng lên tới chốn Thiên Tòa
Tràng hoa tử đạo Tôma trung thành
Tôma Khuông năm sanh Canh Tý (1780)
Tại Nam Hào Phú Hậu Hưng Yên
Suốt đời rao giảng nhủ khuyên
Canh Thân (1860) tử đạo trong niềm hân hoan
Năm Tân Mão (1951) chứa chan chân phước
Công sức nhiều nay được hiển vinh
Hồn ngài về chốn thiên đình
Ðời đời hưởng phúc trong tình Cha con
Lời bất hủ:

Quan khuyên cha bỏ đạo, bước qua Thập giá, khuyên tín hữu bỏ đạo. Cha đáp: "Tôi nay đã 80 tuổi rồi lại là linh mục Công giáo, tôi luôn luôn nhắc nhở các tín hữu trung thành giữ đạo thánh Chúa. Giờ đây nếu tôi khuyên họ chối đạo thì tôi thật bất xứng và chẳng đáng làm linh mục. Tôi và các bạn tôi không mong ước gì hơn là được hy sinh mạng sống vì đạo thánh Chúa".
Nguồn: tinmung.net
Share:
Continue Reading →

Đụng đến áo – 30/01, Thứ Ba Tuần 4 Thường niên.


Lời Chúa: Mc 5, 21-43
21 Đức Giê-su xuống thuyền, trở  lại sang bờ bên kia. Một đám rất đông tụ lại quanh Người. Lúc đó, Người đang ở trên bờ Biển Hồ.22 Có một ông trưởng hội đường tên là Gia-ia đi tới. Vừa thấy Đức Giê-su, ông ta sụp xuống dưới chân Người,23 và khẩn khoản nài xin: “Con bé nhà tôi gần chết rồi. Xin Ngài đến đặt tay lên cháu, để nó được cứu thoát và được sống.”24 Người liền ra đi với ông. Một đám rất đông đi theo và chen lấn Người.
25 Có một bà kia bị băng huyết đã mười hai năm,26 bao phen khổ sở vì chạy thầy chạy thuốc đã nhiều đến tán gia bại sản, mà vẫn tiền mất tật mang, lại còn thêm nặng là khác.27 Được nghe đồn về Đức Giê-su, bà lách qua đám đông, tiến đến phía sau Người, và sờ vào áo của Người.28 Vì bà tự nhủ: “Tôi mà sờ được vào áo Người thôi, là sẽ được cứu.”29 Tức khắc, máu cầm lại, và bà cảm thấy trong mình đã được khỏi bệnh.30 Ngay lúc đó, Đức Giê-su thấy có một năng lực tự nơi mình phát ra, Người liền quay lại giữa đám đông mà hỏi: “Ai đã sờ vào áo tôi? “31 Các môn đệ thưa: “Thầy coi, đám đông chen lấn Thầy như thế mà Thầy còn hỏi: Ai đã sờ vào tôi? “32 Đức Giê-su ngó quanh để nhìn người phụ nữ đã làm điều đó.33 Bà này sợ phát run lên, vì biết cái gì đã xảy đến cho mình. Bà đến phủ phục trước mặt Người, và nói hết sự thật với Người.34 Người nói với bà ta: “Này con, lòng tin của con đã cứu chữa con. Con hãy về bình an và khỏi hẳn bệnh.”
35 Đức Giê-su còn đang nói, thì có mấy người từ nhà ông trưởng hội đường đến bảo: “Con gái ông chết rồi, làm phiền Thầy chi nữa? “36 Nhưng Đức Giê-su nghe được câu nói đó, liền bảo ông trưởng hội đường: “Ông đừng sợ, chỉ cần tin thôi.”37 Rồi Người không cho ai đi theo mình, trừ ông Phê-rô, ông Gia-cô-bê và em ông này là ông Gio-an.38 Các ngài đến nhà ông trưởng hội đường. Đức Giê-su thấy người ta khóc lóc, kêu la ầm ĩ.39 Người bước vào nhà và bảo họ: “Sao lại náo động và khóc lóc như vậy? Đứa bé có chết đâu, nó ngủ đấy! “40 Họ chế nhạo Người. Nhưng Người bắt họ ra ngoài hết, rồi dẫn cha mẹ đứa trẻ và những kẻ cùng đi với Người, vào nơi nó đang nằm.41 Người cầm lấy tay nó và nói: “Ta-li-tha kum”, nghĩa là: “Này bé, Thầy truyền cho con: trỗi dậy đi! “42 Lập tức con bé đứng dậy và đi lại được, vì nó đã mười hai tuổi. Và lập tức, người ta kinh ngạc sững sờ.43 Đức Giê-su nghiêm cấm họ không được để một ai biết việc ấy, và bảo họ cho con bé ăn.
Holy Gospel of Jesus Christ according to Saint Mark 5:21-43.
When Jesus had crossed again in the boat to the other side, a large crowd gathered around him, and he stayed close to the sea. One of the synagogue officials, named Jairus, came forward. Seeing him he fell at his feet and pleaded earnestly with him, saying, "My daughter is at the point of death. Please, come lay your hands on her that she may get well and live." He went off with him, and a large crowd followed him and pressed upon him.
There was a woman afflicted with hemorrhages for twelve years. She had suffered greatly at the hands of many doctors and had spent all that she had. Yet she was not helped but only grew worse. She had heard about Jesus and came up behind him in the crowd and touched his cloak. She said, "If I but touch his clothes, I shall be cured." Immediately her flow of blood dried up. She felt in her body that she was healed of her affliction. Jesus, aware at once that power had gone out from him, turned around in the crowd and asked, "Who has touched my clothes?" But his disciples said to him, "You see how the crowd is pressing upon you, and yet you ask, 'Who touched me?'" And he looked around to see who had done it. The woman, realizing what had happened to her, approached in fear and trembling. She fell down before Jesus and told him the whole truth. He said to her, "Daughter, your faith has saved you. Go in peace and be cured of your affliction."
While he was still speaking, people from the synagogue official's house arrived and said, "Your daughter has died; why trouble the teacher any longer?" Disregarding the message that was reported, Jesus said to the synagogue official, "Do not be afraid; just have faith." He did not allow anyone to accompany him inside except Peter, James, and John, the brother of James. When they arrived at the house of the synagogue official, he caught sight of a commotion, people weeping and wailing loudly. So he went in and said to them, "Why this commotion and weeping? The child is not dead but asleep." And they ridiculed him. Then he put them all out. He took along the child's father and mother and those who were with him and entered the room where the child was. He took the child by the hand and said to her, "Talitha koum," which means, "Little girl, I say to you, arise!" The girl, a child of twelve, arose immediately and walked around. (At that) they were utterly astounded. He gave strict orders that no one should know this and said that she should be given something to eat.
Copyright © Confraternity of Christian Doctrine, USCCB
“If I can touch even his clothes, I shall be well again”
With regard to the offering of the firstfruits, the Law stated: “Whatever touches the oblations becomes holy” (Lv 6:11). The immolated Christ is the one, perfect sacrifice of which all the sacrifices of the Old Law were the symbol and prefiguration. Whoever touches the flesh of this sacrifice is immediately made holy: if he is impure, he is purified; if he is wounded, his wound is healed. This is indeed how the woman who suffered from an issue of blood understood it… Because she understood that the flesh of the Holy of Holies was truly there, she drew near. She did not dare touch the flesh itself because as yet she had not grasped the perfect thing to do; but she touched the fringe of the garment that touched that most holy flesh. And because she touched with faith “power went out” from Christ’s humanity to purify her of her impurity and cure her complaint…
And so do you not believe that this text of the Law should be understood in this way: if someone touches the flesh of Jesus with the dispositions we have just spoken about, if with all his faith, all his obedience, he draws close to Jesus as Word made flesh, then that person has touched the very flesh of the sacrifice and is sanctified.

Suy niệm:
Giữa đám đông chen lấn chung quanh Ðức Giêsu, có những người đụng vào áo Ngài. Nhưng chỉ có một cái đụng cố ý, đụng lén như sợ bị bắt quả tang. Ðó là cái đụng của một người phụ nữ, mười hai năm mắc bệnh băng huyết, mười hai năm tìm thầy chạy thuốc mà không khỏi, mười hai năm bị coi là ô nhơ: không được đụng đến người khác, không được tham dự nghi lễ ở Ðền thờ.
Người phụ nữ đụng vào áo Ðức Giêsu bằng tay và bằng lòng tin, một lòng tin đơn sơ mà mạnh mẽ. “Dầu tôi chỉ đụng vào áo Ngài, tôi sẽ được khỏi.” Cái đụng của lòng tin đã cứu bà khỏi bệnh.
Trong đời sống Kitô hữu, chúng ta đã nhiều lần đụng vào Chúa. Ðụng đến Lời Ngài, đụng đến Mình Máu Thánh Ngài. Ðụng bằng tay, bằng miệng, bằng rung động của trái tim. Có những lần đụng chạm hời hợt vì thói quen, không để lại một âm vang nào, không đem lại một biến đổi nào trong cuộc sống. Nhưng cũng có lần, như người phụ nữ, ta run rẩy đụng vào Ngài, dù biết mình ô nhơ tội lỗi. Hay nói đúng hơn, vì biết mình ô nhơ tội lỗi mà ta cả dám đụng vào Ngài. Ðụng vào Ðấng Thánh để được nên trong sạch.
Chúng ta cần đụng đến Ðức Giêsu mỗi ngày và chúng ta cũng cần được Ngài đụng đến. Ông trưởng hội đường xin Ngài đặt tay trên con mình. Ngài đã cầm tay cô bé để kéo cô ra khỏi cái chết. Như con gái của ông trưởng hội đường, chúng ta cần được Chúa cầm tay và bảo: “Hãy trỗi dậy.” Trỗi dậy khỏi bệnh tật và cái chết. Trỗi dậy và đi lại, ăn uống như người bình thường. Trỗi dậy và sống vui tươi, tự do như con cái Thiên Chúa.
Hai phép lạ xảy ra nhờ có lòng tin. Ðức Giêsu xác nhận lòng tin vững vàng của người phụ nữ: “Này con, lòng tin của con đã cứu chữa con” (c.34). Ngài nâng đỡ lòng tin đang chao đảo của Giarô: “Ông đừng sợ, chỉ cần tin thôi” (c.36). Cần có lòng tin khi đụng chạm Chúa Giêsu. Cần nhạy cảm để nhận ra cái đụng nhẹ của Ngài. Khi đụng vào Thân Mình Ngài nơi bí tích Thánh Thể, ta được mời gọi đụng đến nỗi khổ của anh em, là những chi thể của Nhiệm Thể Ngài. Khi đụng đến Lời Chúa nơi những trang Tin Mừng, ta được mời gọi chạm đến Lời Chúa nơi mọi biến cố. Chỉ cần để Chúa đụng đến bạn một lần thôi, đời bạn sẽ hoàn toàn đổi mới.

Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, dân làng Nazareth đã không tin Chúa vì Chúa chỉ là một ông thợ thủ công.
Các môn đệ đã không tin Chúa khi thấy Chúa chịu treo trên thập tự. Nhiều kẻ đã không tin Chúa là Thiên Chúa chỉ vì Chúa sống như một con người,
Cũng có lúc chúng con không tin Chúa hiện diện dưới hình bánh mong manh, nơi một linh mục yếu đuối, trong một Hội thánh còn nhiều bất toàn.
Dường như Chúa thích ẩn mình nơi những gì thế gian chê bỏ, để chúng con tập nhận ra Ngài bằng con mắt đức tin.
Xin thêm đức tin cho chúng con để khiêm tốn thấy Ngài tỏ mình thật bình thường giữa lòng cuộc sống.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.


Share:
Continue Reading →

Gia đình cầu nguyện hằng ngày - Ngày 13 tháng Chạp

NGÀY THỨ MƯỜI BA
Sáng.
Lạy Chúa hằng hữu, Chúa đã ban cho chúng con ngày mới này, xin giúp chúng con dùng thời giờ một cách khôn ngoan và tốt đẹp, những thời giờ Chúa đã ban cho chúng con.
Xin giúp chúng con không phí thời giờ vào những việc sai lầm, những điều không quan trọng.
Xin giúp chúng con không phí thời giờ nhàn rỗi, để thời giờ không trở nên vô ích, vô dụng.
Xin giúp chúng con không để công việc chúng con phải làm hôm nay sang ngày mai. Xin giúp chúng con nhớ rằng chúng con không thể nói ngày mai luôn tới cho chúng con.
Xin giúp chúng con làm việc với tất cả khả năng chúng con, làm mọi việc vì Chúa, để buổi chiều tới, chúng con không bỏ dở dang một việc nào, không làm việc nào một cách cẩu thả. Chúng con xin Chúa nhờ Đức Ki-tô Chúa chúng con. Amen.
Chiều.
Lạy Chúa là Cha chúng con, chúng con tạ ơn Chúa vì những điều hạnh phúc đã xảy tới với chúng con hôm nay.
Xin tạ ơn Chúa về những sự tử tế chúng con đã nhận được.
Xin tạ ơn Chúa về những lời cám ơn, khen ngợi hay khuyến khích đã đến với chúng con.
Xin tạ ơn Chúa về những điều khiến chúng con có cảm tưởng rằng chúng con thì cần thiết, có giá trị và được biết ơn.
Xin tạ ơn Chúa về tình bằng hữu mới chúng con đã gây được, và tình bằng hữu cũ vẫn nên mạnh mẽ và quý giá hơn.
Xin tạ ơn Chúa vì bất cứ thử thách nào mà chúng con có hể vượt qua, và vì bất cứ công việc nào chúng con làm được.

Lạy Chúa, xin Chúa chấp nhận tất cả những điều hợp với ý Chúa hôm nay, và xin tha thứ cho chúng con về những điều không hợp như ý Chúa; xin giúp chúng con ngủ yên đêm nay trong tình thân hữu hoàn hảo với Chúa và với mọi người. Chúng con xin Chúa nhờ Đức Ki-tô Chúa chúng con. Amen.

THIRTEENTH DAY
In the Morning
Eternal God, who hast given unto us the gift of this another day, help us to use wisely and to use well the time which Thou hast given unto us.
Help us not to waste time on the wrong things, and on the things which do not matter.
Help us not to spend time in idleness, so that the hours go back to Thee unused and useless.
Help us not to put off until tomorrow that which should be done today, and ever to remember that we cannot tell if for us tomorrow will ever come.
Help us to do with our might each thing which our hand finds to do, and to do it as unto Thee, that we may come to the evening time with nothing left undone, and nothing badly done : through Jesus Christ our Lord. AMEN.
In the Evening
O God, our Father, we thank Thee for all happy things which came to us this day.
We thank Thee for any kindness which we have received.
We thank Thee for any word of thanks or praise or encouragement which has come to us.
We thank Thee for anything which made us feel that we were needed and valued and appreciated.
We thank Thee for any new friendship that we have made, and for any old friendship which has become still more strong and precious.
We thank Thee for any temptation which we have been enabled to resist, and for any service that we have been enabled to render.
Accept, O God, all in this day which has been in accordance with Thy will, and forgive that which has not been so; and help us to lay ourselves to sleep in perfect fellowship with Thee and with our fellow-men: through Jesus Christ our Lord. AMEN.

"A BOOK OF EVERYDAY PRAYERS" by William Barclay
Bản dịch do UBĐK CG năm 1993

Share:
Continue Reading →

Chủ Nhật, 28 tháng 1, 2018

Tên tôi là đạo binh – 29/01, Thứ hai Tuần 4 Thường niên.


Lời Chúa: Mc 5, 1-20
Khi ấy, Ðức Giêsu và các môn đệ sang tới bờ bên kia Biển Hồ, vùng đất của dân Ghêrasa. Người vừa ra khỏi thuyền, thì từ đám mồ mả, có một kẻ bị thần ô uế ám liền ra đón Người. Anh này thường sống trong đám mồ mả và không ai có thể trói anh ta lại được, dầu phải dùng đến cả xiềng xích. Thật vậy, nhiều lần anh bị gông cùm và bị xiềng xích, nhưng anh đã bẻ gãy xiềng xích, và đập tan gông cùm. Và không ai có thể kiềm chế anh được. Suốt đêm ngày, anh ta cứ ở trong đám mồ mả và trên núi đồi, tru tréo và lấy đá đập vào mình. Thấy Ðức Giêsu tự đàng xa, anh ta chạy đến bái lạy Người và kêu lớn tiếng rằng: “Lạy ông Giêsu, Con Thiên Chúa Tối Cao, chuyện tôi can gì đến ông? Nhân danh Thiên Chúa, tôi van ông đừng hành hạ tôi!” Thật vậy, Ðức Giêsu, đã bảo nó: “Thần ô uế kia, xuất khỏi người này!” Người hỏi nó: “Tên ngươi là gì?” Nó thưa: “Tên tôi là đạo binh, vì chúng tôi đông lắm.” Nó khẩn khoản nài xin Người đừng đuổi chúng ra khỏi vùng ấy. Ở đó có một bầy heo rất đông đang ăn bên sườn núi. Ðám thần ô uế nài xin Người rằng: “Xin sai chúng tôi đến nhập vào những con heo kia.” Người cho phép. Chúng xuất khỏi người đó và nhập vào bầy heo. Cả bầy heo – chừng hai ngàn con – từ trên sườn núi lao xuống biển và chết ngộp dưới đó. Các kẻ chăn heo bỏ chạy, loan tin trong thành và thôn xóm. Thiên hạ đến xem việc gì đã xảy ra. Họ đến cùng Ðức Giêsu và thấy kẻ bị quỷ ám ngồi đó, ăn mặc hẳn hoi và trí khôn tỉnh táo – chính người này đã bị đạo binh quỷ nhập vào. Họ phát sợ. Những người chứng kiến đã kể lại cho họ nghe việc đã xảy ra thế nào cho người bị quỷ ám và chuyện bầy heo. Bấy giờ họ lên tiếng nài xin Người rời khỏi vùng đất của họ.
Khi Người xuống thuyền, thì kẻ trước kia đã bị quỷ ám nài xin cho được ở với Người. Nhưng Người không cho phép, Người bảo: “Anh cứ về nhà với thân nhân, và loan tin cho họ biết mọi điều Chúa đã làm cho anh, và Người đã thương anh như thế nào.” Anh ta ra đi và bắt đầu rao truyền trong miền Thập Tỉnh tất cả những gì Ðức Giêsu đã làm cho anh. Ai nấy đều kinh ngạc.
Holy Gospel of Jesus Christ according to Saint Mark 5:1-20.
Jesus and his disciples came to the other side of the sea, to the territory of the Gerasenes. When he got out of the boat, at once a man from the tombs who had an unclean spirit met him. The man had been dwelling among the tombs, and no one could restrain him any longer, even with a chain. In fact, he had frequently been bound with shackles and chains, but the chains had been pulled apart by him and the shackles smashed, and no one was strong enough to subdue him. Night and day among the tombs and on the hillsides he was always crying out and bruising himself with stones. Catching sight of Jesus from a distance, he ran up and prostrated himself before him, crying out in a loud voice, "What have you to do with me, Jesus, Son of the Most High God? I adjure you by God, do not torment me!" (He had been saying to him, "Unclean spirit, come out of the man!") He asked him, "What is your name?" He replied, "Legion is my name. There are many of us." And he pleaded earnestly with him not to drive them away from that territory. Now a large herd of swine was feeding there on the hillside. And they pleaded with him, "Send us into the swine. Let us enter them." And he let them, and the unclean spirits came out and entered the swine. The herd of about two thousand rushed down a steep bank into the sea, where they were drowned. The swineherds ran away and reported the incident in the town and throughout the countryside. And people came out to see what had happened. As they approached Jesus, they caught sight of the man who had been possessed by Legion, sitting there clothed and in his right mind. And they were seized with fear. Those who witnessed the incident explained to them what had happened to the possessed man and to the swine. Then they began to beg him to leave their district.
As he was getting into the boat, the man who had been possessed pleaded to remain with him. But he would not permit him but told him instead, "Go home to your family and announce to them all that the Lord in his pity has done for you." Then the man went off and began to proclaim in the Decapolis what Jesus had done for him; and all were amazed.
Copyright © Confraternity of Christian Doctrine, USCCB
"As he was getting into the boat, the man who had been possessed pleaded to remain with him. But he would not permit him."
The only true perfection is not that we should be leading this or that lifestyle but doing God's will; it is to lead the kind of life that God wants, where he wants, and to lead it as he would have done himself. When he leaves the choice to us then, yes, let us try to follow him as closely as possible, step by step, to share in his life just as his apostles did both during his life and after his death. Love presses us on to such imitation. If God leaves this choice, this freedom to us then it is precisely because he wants us to trim our sails to the breeze of pure love so that, blown on by it, we might «run after him in the odour of his fragrance» (Sg 1:4 LXX) in perfect imitation as Saint Peter and Saint Paul did...

And if one day God wishes to take us out of this beautiful and perfect way, whether for a while or for always, let us not be troubled or surprised. His designs are without fathoming. He can do for us, in the middle or at the end of the course, what he did for the Gerasene at the beginning. Let us obey him, let us do his will..., let us go wherever he wishes and lead the kind of life his will purposes for us. But let us everywhere draw close to him with all our might and, in every state, in every condition, let us be as he would have been and acted if his Father's will had placed him as it has placed us.
Daily Gospel.

Suy niệm:
Trừ quỷ là việc Đức Giêsu vẫn hay làm. Bài Tin Mừng hôm nay kể chuyện Ngài trừ quỷ ở vùng đất dân Ngoại. Tài kể chuyện của Máccô được thể hiện rõ nét qua bài Tin Mừng này. Hiếm khi có câu chuyện sống động và ly kỳ đến thế!
Đức Giêsu và các môn đệ vượt biển để đến vùng đất Ghêrasa. Vừa ra khỏi thuyền thì gặp ngay người bị ám bởi thần ô uế. Anh sống ở nơi mồ mả, nơi thường được coi  là chỗ ở của quỷ ma. Anh mạnh ghê gớm đến nỗi không xiềng xích nào có thể kiềm chế được. Sống cô độc, đe dọa người khác, tự hành hạ và làm hại chính bản thân, đó là thân phận bi đát mà anh không sao thoát khỏi (cc. 3-5). Rõ ràng anh hoàn toàn bị quỷ dữ chiếm đoạt, chẳng còn chút tự do. Nhưng lạ thay, chính anh lại chạy đến với Đức Giêsu để gặp Ngài. Quỷ dữ nơi anh biết rõ Đức Giêsu là ai, là Con Thiên Chúa Tối Cao. Nhưng cái biết đó lại khiến nó phải run sợ xin Ngài đừng hành hạ (c. 7).
Quỷ dữ biết danh tánh của Đức Giêsu, nhưng không chế ngự được Ngài. Bây giờ Ngài bắt nó phải khai danh tánh của nó, trước khi Ngài hành động. Hóa ra đây không phải là một quỷ, mà là một lũ quỷ đông đảo (c. 9). Đạo binh quỷ này khẩn khoản xin Đức Giêsu một ơn, đó là chỉ đuổi chúng ra khỏi người này, chứ đừng đuổi ra khỏi vùng này, vì chúng hy vọng sẽ tìm được một con mồi khác (c. 10). Đạo binh thần ô uế xin được nhập vào đàn heo vốn bị coi là ô uế. Sự đồng ý của Đức Giêsu khiến toàn bộ những gì ô uế bị hủy diệt. Ngài đã thanh tẩy chẳng những anh bị quỷ ám, mà cả vùng anh ở nữa.
Khi người bị quỷ ám được tự do, anh ấy trở nên khác xưa. Anh ngồi đó, ăn mặc hẳn hoi, trí khôn tỉnh táo (c. 15). Người dân trong vùng khiếp sợ nên xin Đức Giêsu đi khỏi đất của họ. Chỉ có anh vừa được trừ quỷ là xin ở với Ngài như môn đệ (c. 18). Nhưng ơn gọi làm môn đệ phải đến từ Thầy Giêsu. Ngài khuyên anh nên về nhà, ở lại vùng đất của mình, để loan báo mọi điều Chúa đã làm cho anh và thương xót anh (c. 19). Anh đã vâng lời và trở nên người loan báo về Đức Giêsu nơi dân Ngoại. Đối với anh, Đức Giêsu chính là Chúa.
Thế giới chúng ta sống thì văn minh hơn, khoa học hơn, hạnh phúc hơn, nhưng vẫn không thiếu cảnh những người sống như bị ám, như bị ma nhập. Có những người sống trong cô độc và trở nên nguy hiểm cho tha nhân. Có những kẻ tự giết mình từng ngày trước khi tự tử. Tru tréo và lấy đá rạch mình không phải là chuyện hiếm (c. 5). Ăn mặc hẳn hoi và trí khôn tỉnh táo là niềm mơ ước của biết bao gia đình có người thân bị bệnh. Bệnh tâm thần là căn bệnh mà ít nhiều chúng ta đều dễ mắc. Lắm khi con người thấy bó tay, không tự mình giải thoát mình được. Xin Chúa Giêsu tiếp tục trừ quỷ cho chúng ta, cho vùng đất chúng ta sống. Xin Ngài tiếp tục tẩy trừ sự ô uế đang thao túng ở lòng con người.

Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, ai trong chúng con cũng thích tự do, nhưng mặt khác chúng con thấy mình dễ bị nô lệ. Có nhiều xiềng xích do chính chúng con tạo ra.
Xin giúp chúng con được tự do thực sự: tự do trước những đòi hỏi của thân xác, tự do trước đam mê của trái tim, tự do trước những thành kiến của trí tuệ.
Xin giải phóng chúng con khỏi cái tôi ích kỷ, để dễ nhận ra những đòi hỏi tế nhị của Chúa, để nhạy cảm trước nhu cầu bé nhỏ của anh em.
Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con được tự do như Chúa. Chúa tự do trước những ràng buộc hẹp hòi, khi Chúa đồng bàn với người tội lỗi và chữa bệnh ngày Sabát. Chúa tự do trước những thế lực đang ngăm đe, khi Chúa không ngần ngại nói sự thật. Chúa tự do trước khổ đau, nhục nhã và cái chết, vì Chúa yêu mến Cha và nhân loại đến cùng.
Xin cho chúng con đôi cánh của tình yêu hiến dâng, để chúng con được tự do bay cao.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.



Share:
Continue Reading →

Thứ Bảy, 27 tháng 1, 2018

Hãy Xuất Khỏi Người Này – 28/01, Chúa nhật 4 Thường niên B.


Lời Chúa: (Mc 1, 21-28)
Một hôm, 21 Ðức Giêsu và các môn đệ đi vào thành Caphácnaum. Ngay ngày sabát, Người vào hội đường giảng dạy. 22 Thiên hạ sửng sốt về lời giảng dạy của Người, vì Người giảng dạy như một Ðấng có thẩm quyền, chứ không như các kinh sư. 23 Lập tức, trong hội đường của họ, có một người bị thần ô uế nhập, la lên 24 rằng: “Ông Giêsu Nadarét, chuyện chúng tôi can gì đến ông mà ông đến tiêu diệt chúng tôi? Tôi biết ông là ai rồi: ông là Ðấng Thánh của Thiên Chúa!” 25 Nhưng Ðức Giêsu quát mắng nó: “Câm đi, hãy xuất khỏi người này!” 26 Thần ô uế lay mạnh người ấy, thét lên một tiếng, và xuất khỏi anh ta. 27 Mọi người đều kinh ngạc đến nỗi họ bàn tán với nhau: “Thế nghĩa là gì? Giáo lý thì mới mẻ, người dạy lại có thẩm quyền. Ông ấy ra lệnh cho cả các thần ô uế và chúng phải tuân lệnh!” 28 Lập tức danh tiếng Ngươi đồn ra mọi nơi, khắp cả vùng lân cận miền Galilê.

Suy Niệm
Một ông thợ ở Nadarét được mời giảng trong hội đường. Mác-cô không cho ta biết Ðức Giêsu đã giảng gì. Chỉ biết nội dung của lời giảng thì mới mẻ, và cách giảng thì khác hẳn với các kinh sư. Kinh sư thì giải thích Kinh Thánh với thẩm quyền. Còn Ðức Giêsu giải thích Kinh Thánh với uy quyền. Ngài chẳng phải dựa vào sách vở, vào truyền thống có sẵn.
Một cách mới mẻ và đầy uy quyền, Ðức Giêsu loan báo Triều đại Thiên Chúa đã đến, triều đại của Xa-tan phải bị đẩy lui. Quả vậy, sự hiện diện của Ngài trong hội đường ngày hôm ấy đã khiến cho thần ô uế phải chường mặt ra và khiếp sợ. Ðức Giêsu ra lệnh: “Hãy câm đi và xuất khỏi người này.” Thần ô uế chẳng muốn từ bỏ căn nhà nó đã ở. Nó chỉ ra sau khi đã vật vã người ấy và thét lên. Ðức Giêsu đã chiến thắng và giải phóng ta khỏi nô lệ. Ngài khai mở Nước Thiên Chúa trên mặt đất. Nhưng cuộc chiến với Xa-tan còn kéo dài đến tận thế. Chúng ta phải cộng tác để Nước Chúa mau thành tựu.
Quỷ thường được vẽ như một con vật xấu xí đáng sợ. Nếu thế thì ta rất dễ nhận ra nó, và nó cũng khó lòng cám dỗ được ta. Trong thực tế, quỷ mang dáng dấp xinh đẹp và hấp dẫn. Nó tấn công ta bằng những thủ đoạn tinh tế, ngọt ngào. Nó nắm rõ điểm yếu nhất của từng cá nhân, tập thể. Xưa nay, người bị quỷ nhập thực sự chắc không nhiều. Nhưng hẳn nhiều người bị quỷ lèo lái mà không biết. Kitô giáo không bịa ra quỷ để hù dọa tín đồ. Quỷ là những mãnh lực xấu xa, cố kéo ta xa Chúa. Chúng chống lại Thiên Chúa và hạnh phúc đích thực của con người. Quỷ phỉnh phờ con người bằng thứ hạnh phúc giả tạo. “Nếu ông sấp mình thờ lạy tôi, tôi sẽ cho tất cả”. Làm gì có hạnh phúc vững bền khi ta quay lưng với Thiên Chúa!
Chúng ta tự hào mình không bị quỷ ám. Nhưng thế giới hôm nay vẫn bị ám ảnh bởi nhiều thứ khác: tham vọng và dục vọng, sợ hãi và oán thù, ích kỷ và hưởng thụ… Có những điều vốn không xấu cũng trở thành ngẫu tượng: tiền bạc, tiện nghi, thời trang, công việc làm ăn, phim ảnh… Cái ám nào cũng làm ta bớt tự do, bớt là mình. Cái ám từ ngoài vào, ở lại trong ta và không chịu ra. Cái ám khi trở thành tuyệt đối thì làm ta trở nên ô uế. Nó bắt ta phải nghĩ, phải sống như theo một lập trình. Ta không thể làm khác, không thắng được bản năng và thói quen. Ta thấy mình bất lực, nên cần Ðấng Thánh của Thiên Chúa. “Hãy xuất ra khỏi người này”: Hôm nay Chúa muốn nói với tà thần ở trong tôi như vậy. Tôi cầu xin Ngài trục xuất khỏi tôi điều gì? “Hãy xuất ra khỏi thế giới này”: Nhờ ơn Chúa, tôi cũng phải ra lệnh cho ma quỷ như vậy.

Cầu Nguyện
Lạy Cha, thế giới hôm nay cũng như hôm qua vẫn có những người bơ vơ lạc hướng vì không tìm được một người để tin; vẫn có những người đã chết từ lâu mà vẫn tưởng mình đang sống; vẫn có những người bị ám ảnh bởi thần ô uế, ô uế của bạc tiền, của tình dục, của tiếng tăm; vẫn có những người mang đủ thứ bệnh hoạn, bệnh hoạn trong lối nhìn, lối nghĩ, lối sống; vẫn có những người bị sống bên lề xã hội, dù không phải là người phong.
Xin Cha cho chúng con nhìn thấy họ và biết chạnh lòng thương như Con Cha.
Nhưng trước hết, xin cho chúng con nhìn thấy chính bản thân chúng con.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.


Share:
Continue Reading →

Thứ Sáu, 26 tháng 1, 2018

Gia đình cầu nguyện hằng ngày - Ngày 11 tháng Chạp

NGÀY THỨ MƯỜI MỘT
Sáng.
Lạy Chúa là Cha chúng con, suốt ngày hôm nay, xin Chúa ban ơn giúp chúng con biết kiên nhẫn trong mọi công việc và với mọi người.
Nếu công việc nào khó khăn, xin Chúa giúp chúng con kiên tâm đến cùng không để phải thất bại.
Nếu vấn đề nào khó giải quyết, xin Chúa giúp chúng con không bỏ qua, nhưng cố gắng cho tới khi tìm được giải pháp.
Nếu có những công việc không được đúng như ý muốn lần đầu, xin Chúa giúp chúng con nhẫn nại tới khi thất bại trở nên thành công.
Suốt ngày hôm nay, xin Chúa giúp chúng con không khi nào nổi nóng với người khác, dù rằng họ có thể không ngay thẳng và khó thương.
Xin giúp chúng con biết dành thời giờ lắng nghe người nào muốn tâm sự cùng chúng con những lo âu, những chương trình hay nhu cầu của họ. 

Xin giúp chúng con kiên nhẫn đối với người có trí khôn chậm hiểu. 

Xin giúp chúng con hôm nay biết làm việc như Chúa Giê-su đã làm và biết yêu như Chúa Giê-su đã yêu. Chúng con xin Chúa vì lòng Chúa thương yêu. Amen.
Chiều.
Lạy Chúa là Cha chúng con, trong khi hồi tưởng lại ngày hôm nay chúng con xin Chúa tha thứ nếu chúng con đã làm những gì gây khó khăn hơn cho người khác.
Xin Chúa tha thứ cho chúng con nếu hôm nay chúng con đã khiến người khác phải chịu khó khăn hơn bằng sự làm việc cẩu thả, sự vô ý, tính ích kỷ và thiếu suy xét của chúng con.
Xin Chúa tha thứ cho chúng con nếu hôm nay chúng con đã khiến niềm tin kẻ khác lung lay bằng sự cười nhạo nhu74gn điều họ tuân giữ cẩn thận, hay gieo nghi ngờ vào những điều họ tin tưởng.
Xin Chúa tha thứ cho chúng con nếu chúng con đã làm cho người khác khó nên tốt lành do những gương xấu của chúng con.
Xin Chúa tha thứ cho chúng con nếu chúng con đã làm cho người khác khó tìm được sự vui tươi vì chúng con đã đem đến sự buồn chán, phàn nàn than trách.

Lạy Chúa, xin Chúa tha thứ cho chúng con về tất cả những thiếu xót trong cuộc sống chúng con. Ngày mai, xin Chúa giúp chúng con đi theo đường lối của Chúa để ơn phúc của Chúa ban xuống tràn đầy trên chúng con. Chúng con xin Chúa vì lòng Chúa thương yêu. Amen.

ELEVENTH DAY
In the Morning
O God, our Father, grant unto us all through this day patience with things and patience with people.
If any task will be difficult, grant us the perseverance which will not admit defeat.
If any problem will be hard to solve, help us not to abandon it, until we have found the solution.
If things will not come right the first time, help us to try and to try again, until failure becomes success.
Help us all through today never to lose our temper with people, however unfair, unjust, annoying and un- pleasant they may be.
Help us to have time to listen to anyone who wants to talk to us about a worry, a problem, or a need.
Help us to be patient with those who are slow to learn and slow to understand.
Help us all through this day to work as Jesus worked, and to love as Jesus loved. This we ask for Thy love's sake. AMEN.
In the Evening
O God, our Father : as we look back across this day, we ask Thee to forgive us if today we have made things harder for others.
Forgive us if we have made work harder for others, by being careless, thoughtless, selfish and inconsiderate.
Forgive us if we have made faith harder for others, by laughing at ^things they hold precious, or casting doubts on things they hold dear.
Forgive us if we have made goodness harder for others, by setting them an example which would make it easier for them to go wrong.
Forgive us if we have made joy harder for others, by bringing gloom and depression through our grumbling discontent.
Forgive us, O God, for all the ugliness of our lives ; and tomorrow help us to walk more nearly as our Master walked, that something of His grace and beauty may be on us. This we ask for Thy love's sake. AMEN.
"A BOOK OF EVERYDAY PRAYERS" by William Barclay
Bản dịch do UBĐK CG năm 1993

Share:
Continue Reading →