Thứ Bảy, 3 tháng 2, 2018

Chiều và sáng – 04/02, Chúa nhật 5 Thường niên năm B. Lời Chúa: (Mc 1, 29-39)


Lời Chúa: (Mc 1, 29-39)
Hôm ấy 29 vừa ra khỏi hội đường Caphácnaum, Ðức Giêsu đi đến nhà hai ông Simon và Anrê. Có ông Giacôbê và ông Gioan cùng đi theo. 30 Lúc đó, bà mẹ vợ ông Simon đang lên cơn sốt, nằm trên giường. Lập tức họ nói cho Người biết tình trạng của bà. 31 Người lại gần, cầm lấy tay bà mà đỡ dậy; cơn sốt dứt ngay và bà phục vụ các ngài.
32 Chiều đến, khi mặt trời đã lặn, người ta đem mọi kẻ ốm đau và những ai bị quỷ ám đến cho Người. 33 Cả thành xúm lại trước cửa. 34 Ðức Giêsu chữa nhiều kẻ ốm đau mắc đủ thứ bệnh tật, và trừ nhiều quỷ, nhưng không cho quỷ nói, vì chúng biết Người là ai.
35 Sáng sớm, lúc trời còn tối mịt, Người đã dậy, đi ra một nơi hoang vắng và cầu nguyện ở đó. 36 Ông Simon và các bạn kéo nhau đi tìm. 37 Khi gặp Người, các ông thưa: “Mọi người đang tìm Thầy đấy!” 38 Người bảo các ông: “Chúng ta hãy đi nơi khác, đến các làng xã chung quanh, để Thầy còn rao giảng ở đó nữa, vì Thầy ra đi cốt để làm việc đó.” 39 Rồi Người đi khắp miền Galilê, rao giảng trong các hội đường của họ, và trừ quỷ.
Holy Gospel of Jesus Christ according to Saint Mark 1:29-39.
On leaving the synagogue Jesus entered the house of Simon and Andrew with James and John. Simon's mother-in-law lay sick with a fever. They immediately told him about her. He approached, grasped her hand, and helped her up. Then the fever left her and she waited on them.
When it was evening, after sunset, they brought to him all who were ill or possessed by demons. The whole town was gathered at the door. He cured many who were sick with various diseases, and he drove out many demons, not permitting them to speak because they knew him.
Rising very early before dawn, he left and went off to a deserted place, where he prayed. Simon and those who were with him pursued him and on finding him said, "Everyone is looking for you." He told them, "Let us go on to the nearby villages that I may preach there also. For this purpose have I come." So he went into their synagogues, preaching and driving out demons throughout the whole of Galilee.
Copyright © Confraternity of Christian Doctrine, USCCB
 “Jesus grasped her hand and helped her up”

How greatly God, who seeks us, condescends, and what great dignity is given to the human being thus sought!... “What is man, that you make much of him, or pay him any heed?” (Job 7:17) I would really like to know why God wanted to come to us himself and why it wasn’t rather we who went to him. For our interest is at stake. The rich are not in the habit of going to the poor, even when they intend to do them good. It would have been proper for us to go to Jesus. But a double obstacle was preventing us from doing so: our eyes were blind and he dwells in inaccessible light; we were lying paralyzed on our pallet, unable to reach God’s greatness. That is why our good Savior and doctor of our souls came down from his height and tempered the brilliance of his glory for our sick eyes. He clothed himself as if with a lantern; I mean with the luminous body he took to himself and that was pure of all blemish.
Daily Gospel.
Suy Niệm
Sốt không phải là một bệnh nan y. Nhưng người bị sốt cao không dậy nổi, chỉ nằm thôi. Khi Ðức Giêsu và các môn đệ đến thăm nhà ông Simon thì bà mẹ vợ ông đang sốt, nằm trên giường. Ðức Giêsu đem niềm vui đến cho gia đình ông. Ngài lại gần, nhẹ nhàng cầm lấy tay bà và nâng dậy. Cơn sốt lui ngay khiến bà có thể đi lại phục vụ. Một cơn bệnh đơn giản, một cách chữa bệnh đơn giản. Ðức Giêsu chẳng nói một lời, chỉ làm một cử chĩ thân ái. Ngài cầm lấy tay bà và nâng dậy, như sau này Ngài cầm tay đứa con ông trưởng hội đường, một cô bé mười hai tuổi đã chết lại đứng dậy được (x. Mc 5,41), như sau này Ngài cầm tay cậu bé bị động kinh nằm trên đất, nâng cậu dậy và cho cậu đứng lên (x. Mc 9,27). Cầm tay, nâng dậy, để một người nằm có thể đứng lên. Sức sống nào truyền qua cử chỉ cầm tay ấy? Quyền năng nào nâng con người chỗi dậy? Chúng ta cũng cần được Chúa cầm tay khi không dậy nổi, cần được Chúa đưa tay ra nắm lấy khi gần chìm như Phêrô.
Khi mặt trời lặn là lúc kết thúc ngày sabát. Người ta đem đến cho Ðức Giêsu bao người yếu đau đủ loại. Căn nhà ông Simon hẹp quá khiến nhiều người phải đứng ngoài. Không rõ bao nhiêu người được chữa lành chiều tối hôm đó. Nhiều người đã có thể tự về nhà một mình… Ðức Giêsu đụng chạm đến biển khổ của nhân loại. Ngài không mong múc cạn, chỉ mong làm vơi đi, chỉ mong cùng chia sẻ và ban cho nó một ý nghĩa. Thế giới hôm nay vẫn phải đối đầu với bệnh tật. Những bệnh nan y như ung thư, tim mạch, sida (aids), siêu vi… Cần có những người làm vơi nhẹ nỗi đau như Ðức Giêsu. Sau một ngày bận bịu và mệt mỏi, Ðức Giêsu đã thức dậy sớm, khi các môn đệ còn ngủ say. Ngài tìm được một chỗ cầu nguyện khá kín đáo. Cầu nguyện là nhu cầu thật sự của Ðức Giêsu. Ngài cần có thời gian rút lui, sống riêng tư một mình. Ngài cần sống bên Cha, tâm sự về gánh nặng công việc, về nỗi đau khổ của loài người, về cuộc chiến chống Satan. Ðức Giêsu thấy mình cần được Cha cảm thông và nâng đỡ, cần ánh sáng và nghị lực để làm tròn sứ mạng. Ngài cần gặp Cha vì Ngài là Con, và vì Ngài được Cha sai. Ngài sống hết mình cho con người, cho đám đông, nhưng Ngài cũng say sưa cầu nguyện và hoạt động. Cầu nguyện đưa Ngài đến với con người, hoạt động đưa Ngài đến với Cha.
Thành công ở Ca-phác-na-um không làm Ngài dừng chân. “Mọi người đang tìm Thầy”, mọi người vẫn cần Thầy. Nhưng Ngài biết còn nhiều chỗ khác cũng đang rất cần. “Hãy đi nơi khác”, Tin Mừng cần được gieo vãi ở mọi nơi. Giữ được tính tự do và cơ động, Ðức Giêsu lại lên đường.

Cầu Nguyện
Lạy Thiên Chúa, Ðấng ưa thích sự thinh lặng, xin dạy chúng con thinh lặng để ở một mình với Ngài, trò chuyện, lắng nghe và thấm nhuần Lời Hằng Sống.
Xin dạy chúng con thinh lặng nơi con mắt, biết nhắm lại trước những vấp váp của tha nhân, biết quay đi truớc những dịp tội gây xao xuyến.
Xin dạy chúng con thinh lặng nơi đôi tai, để nghe được tiếng kêu của người nghèo đói, để khép lại trước những mời mọc của ma quỷ.
Xin dạy chúng con thinh lặng nơi miệng lưỡi, để biết ca tụng Chúa và đem lại an vui cho muôn người, tránh mọi lời nói gây đớn đau, đổ vỡ.
Xin dạy chúng con thinh lặng nơi trí khôn, để mở ra trước sự thật và khép lại trước dối trá.
Cuối cùng xin dạy chúng con thinh lặng nơi quả tim, để tránh xa mọi ích kỷ, thù hằn, ghen ghét, để yêu mến và ước ao Thiên Chúa trên mọi sự. Amen.
(theo Mẹ Têrêxa Calcutta)

Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.


Share:
Continue Reading →

Thứ Sáu, 2 tháng 2, 2018

Gia đình cầu nguyện hằng ngày - Ngày 18 tháng Chạp

NGÀY THỨ MƯỜI TÁM
Sáng.
Lạy Chúa là Cha chúng con, chúng con biết rằng mọi ngày Chúa đều ban cho chúng con đầy tràn những dịp may mới, chúng con biết rằng hôm nay cũng thế.
Chúng con biết rằng hôm nay sẽ mang tới cho chúng con những dịp may để làm những điều hữu ích, để minh chứng sự hiện diện của chúng con trên thế giới này, xin giúp chúng con tận dụng những dịp may đó.
Chúng con biết rằng hôm nay sẽ mang tới cho chúng con những dịp may để học hỏi, để làm cho kho tàng kiến thức của chúng con phong phú hơn, xin giúp chúng con biết nắm lấy những dịp may xảy tới.
Chúng con biết hôm nay sẽ mang đến cho chúng con những dịp may làm chứng nhân cho Chúa và xin Chúa giúp chúng con can đảm làm nhiệm vụ này.
Chúng con biết rằng hôm nay sẽ mang tới cho chúng con những dịp may để giúp đỡ những người có nhu cầu cấp bách hơn chúng con, xin Chúa giúp chúng con sẵn sàng phục vụ anh em.
Chúng con biết rằng hôm nay sẽ mang tới cho chúng con những dịp may để tiến đến gần Chúa và anh em chúng con hơn.

Xin Chúa giúp chúng con biết tận dụng những cơ hội đó để khi chiều đến, chúng con có thể chắc chắn được rằng đã sống thân hữu với nhau và được ở trong tình yêu của Chúa. Nhờ Đức Ki-tô Chúa chúng con. Amen.
Chiều.
Lạy Chúa là Cha chúng con, xin Chúa tha thứ cho chúng con nếu hôm nay chúng con đã quá lười biếng.
Xin Chúa tha thứ cho chúng con nếu hôm nay chúng con đã để công việc còn dở dang trong khi chúng con có thể làm xong; nếu chúng con đã không thực hiện những quyết định chúng con phải thực hiện; nếu chúng con đã không giữ những lời hứa chúng con đã hứa.
Lạy Chúa là Cha chúng con xin tha thứ cho chúng con nếu hôm nay chúng con đã tự gây ra những bận rộn.
Xin Chúa tha thứ cho chúng con nếu hôm nay chu1gn con quá bận rộn về những chuyện khác mà không giúp đỡ một người bạn hữu, dù chỉ là kiên nhẫn lắng nghe họ kể những lo âu của họ; nếu chúng con quá bận rộn về chuyện khác mà không chu toàn bổn phận của mình đối với gia đình.
Xin Chúa tha thứ cho chúng con nếu hôm nay chúng con để từng phút, từng giờ trôi qua mà chúng con quá bận bịu không tưởng nhớ đến Chúa.

Xin Chúa ban cho chu1gn con ngủ bình an đêm nay và ngày mai, xin Chúa ban ơn giúp chúng con thức dậy và làm việc bình thản để có thể hoàn tất những công việc Chúa đã trao phó cho chúng con. Nhờ Đức Ki-tô Chúa chúng con. Amen.

EIGHTEENTH DAY
In the Morning
O God, our Father, we know that every day comes to us from Thee filled with new opportunities ; and we know that today will be like that.
We know that today will bring us the opportunity to do some useful work, and to justify our existence in the world ; help us to do that work with all our might.
We know that today will bring us the opportunity to learn something new, and to add something to the store of our knowledge ; help us to seize that oppor- tunity.
We know that today will bring us the opportunity to witness for Thee, and to show on whose side we are; help us fearlessly to bear that witness.
We know that today will bring us an opportunity to lend a helping hand to those whose need is greater than our own ; help us to be among our fellowmen as they who serve.
We know that today will bring us the opportunity to come closer to each other and nearer to Thee ; grant that we may so take that opportunity that, when the evening comes, we may be bound more firmly in comradeship to one another, and in love to Thee: through Jesus Christ our Lord. AMEN.
In the Evening
O God, our Father, forgive us if we have been too lazy today.
Forgive us if we have left undone tasks which should have been done ; if we have left untaken decisions which should have been taken ; if we have not kept the promises we should have kept.
O God, our Father, forgive us if we have allowed our- selves to be too busy today.
Forgive us if we have been too busy to help a friend, even if it was only by patiently listening to his troubles; if we have been too busy to fulfil our duties to our family and to our home. Forgive us if moment has added itself to moment, and hour to hour, and we were too busy to think of Thee.
Grant unto us this night to sleep well, and, on the morrow, grant unto us to wake and to work without haste and without rest, so that, like our Master, we may finish the work which Thou hast given us to do. This we ask for Thy love's sake. AMEN.

"A BOOK OF EVERYDAY PRAYERS" by William Barclay
Bản dịch do UBĐK CG năm 1993

Share:
Continue Reading →

Đến một nơi thanh vắng - 03/02, Thứ Bảy Tuần 4 Thường niên.


Lời Chúa: Mc 6, 30-34
30 Các Tông Đồ tụ họp chung quanh Đức Giê-su, và kể lại cho Người biết mọi việc các ông đã làm, và mọi điều các ông đã dạy.31 Người bảo các ông: “Chính anh em hãy lánh riêng ra đến một nơi thanh vắng mà nghỉ ngơi đôi chút.” Quả thế, kẻ lui người tới quá đông, nên các ông cũng chẳng có thì giờ ăn uống nữa.32 Vậy, thầy trò xuống thuyền đi lánh riêng ra một nơi hoang vắng.33 Thấy các ngài ra đi, nhiều người hiểu ý, nên từ khắp các thành, họ cùng nhau theo đường bộ chạy đến nơi, trước cả các ngài.34 Ra khỏi thuyền, Đức Giê-su thấy một đám người rất đông thì chạnh lòng thương, vì họ như bầy chiên không người chăn dắt. Và Người bắt đầu dạy dỗ họ nhiều điều.
Holy Gospel of Jesus Christ according to Saint Mark 6:30-34.
The Apostles gathered together with Jesus and reported all they had done and taught. He said to them, "Come away by yourselves to a deserted place and rest a while." People were coming and going in great numbers, and they had no opportunity even to eat. So they went off in the boat by themselves to a deserted place. People saw them leaving and many came to know about it. They hastened there on foot from all the towns and arrived at the place before them. When he disembarked and saw the vast crowd, his heart was moved with pity for them, for they were like sheep without a shepherd; and he began to teach them many things.
Copyright © Confraternity of Christian Doctrine, USCCB
Before anything else, let yourself be taught
My children, the Word of God is no small thing! Our Lord’s first words to his Apostles were these: “Go and teach” so that we might understand that teaching comes before everything else. What enabled us to know our religion? The teaching we heard. What gave us fear of sin, caused us to perceive the beauty of virtue, stirred up in us the desire for heaven? Teaching.

My children, why are we so blind and ignorant? Because we don’t give any importance to the Word of God. With an educated person there is always a resource. That person may well stray into all sorts of bad ways, it may still be hoped they will return to the Good God sooner or later, even though not until the hour of death. Whereas someone uninstructed in their religion is like a sick person in their last agony; they know neither the enormity of sin, nor the beauty of their soul, nor the worth of virtue. They are led on from sin to sin. An educated person always has two guides going ahead of it: counsel and obedience.
Daily Gospel.

Suy niệm:
Các môn đệ trở về gặp lại Thầy Giêsu sau cuộc hành trình tông đồ đầu tiên nhiều thú vị. Họ cùng nhau tụ họp chung quanh Thầy và thi nhau kể cho Thầy nghe tất cả những gì họ đã làm và đã dạy. Thầy Giêsu thấy họ vui vì đã có thể đuổi được quỷ, chữa được bệnh. Những ông đánh cá ít học, nói năng bỗ bã, trở thành người rao giảng mạnh bạo Tin Mừng về Nước Trời.
Nhưng Thầy Giêsu cũng thấy nét mệt mỏi nơi khuôn mặt họ. Các tông đồ không có giờ ăn uống vì bị đám đông bao vây. “Anh em hãy lánh riêng ra, đến một nơi thanh vắng mà nghỉ ngơi đôi chút.” (c.31). Lời mời trên cho thấy mối quan tâm của Thầy đối với các môn đệ, những người thợ cần được nghỉ ngơi cả thân xác lẫn tinh thần. Họ cần tách mình ra khỏi đám đông, khỏi công việc, để đến nơi hoang mạc mà tĩnh tâm. Tĩnh tâm là nghỉ ngơi bên Thầy trong sự ấm áp của tình thầy trò, không bị vướng bận bởi công việc phục vụ. Tĩnh tâm là dành một thời gian để lòng mình lắng xuống, đọc lại những biến cố đã xảy ra trong đời mình, nhìn lại những kinh nghiệm mình đã trải qua bằng cái nhìn của Chúa, cả những khó khăn và thất bại, những bất trung và vấp ngã… Nhưng tĩnh tâm không phải chỉ để nhìn lui, mà còn để nhìn tới. Các tông đồ cần vượt qua những hứng khởi nhất thời do thành công. Họ cần trầm lắng để chuẩn bị cho những khó khăn sắp đến.
Lời mời của Thầy Giêsu vẫn đụng đến chúng ta hôm nay, những con người tất bật, vội vã, lo âu và căng thẳng, những con người kiệt sức vì đòi hỏi của công việc hay vì nghiện việc. Lánh riêng, nghỉ ngơi ở nơi hoang vắng, tĩnh tâm, đó không phải là những điều dành riêng cho giới tu sĩ. Đó là nhịp bình thường của những người bỗng thấy mình đang bị cuốn đi, trôi đi, mất hướng, mất chính mình, trở nên con rối ngờ nghệch.
Tuy nhiên, không dễ tìm được nơi hoang vắng, để cách ly mình khỏi công việc. Khi Thầy và các môn đệ đến được nơi hoang vắng ưng ý, thì chỗ đó chẳng còn vắng nữa, vì dân chúng đã đến trước rồi. Chúng ta vẫn cứ phải tìm chỗ vắng riêng cho mình với Chúa suốt đời.

Cầu nguyện:
Khi bị bao vây bởi muôn tiếng ồn ào, xin cho con tìm được những phút giây thinh lặng. Khi bị rã rời vì trăm công ngàn việc, xin cho con quý chuộng những lúc được an nghỉ trước nhan Chúa.
Khi bị xao động bởi những bận tâm và âu lo, xin cho con biết thanh thản ngồi dưới chân Chúa để nghe lời Người.
Khi bị kéo ghì bởi đam mê dục vọng, xin cho con thoát được lên cao nhờ mang đôi cánh thần kỳ của sự cầu nguyện.
Lạy Chúa, ước gì tinh thần cầu nguyện thấm nhuần vào cả đời con. Nhờ cầu nguyện, xin cho con gặp được con người thật của con và khuôn mặt thật của Chúa.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.

Share:
Continue Reading →

Thứ Năm, 1 tháng 2, 2018

Thánh TĐVN Gioan Ven (1829-1861) - 02/02

Gioan Ven (Théophane Vénard), Sinh năm 1829 tại St. Loup sur Thouet, Poitiersm, Pháp, Linh Mục Hội Thừa sai Paris, địa phận Tây Ðàng Ngoài, bị xử trảm ngày 2/02/1861 tại Ô Cầu Giấy dưới đời vua Tự Ðức, Năm 1865, Đức Piô X suy tôn cha Gioan Théophane Vénard Ven lên bậc chân phước. Ngày 19-06-1988, Đức Gioan Phaolô II suy tôn ngài lên hàng Hiển thánh. Lễ kính vào ngày 2/02.

Nụ cười bất tận
Tạp chí "Những người ra đi" (1) số dành riêng cho hội thừa sai Pari đã phác họa chân dung vị thánh Tử Đạo trẻ trung, linh mục Théophane VÉNARD VEN như sau:
"Phải nói rằng khi anh chào đời một đóa hồng nở trên môi, một cánh chim cất tiếng líu lo bên tai. Bởi vì khi anh diễn tả ý mình, lời anh tràn ngập những hình ảnh dễ thương dịu dàng duyên dáng. Mối tình thân từ nhỏ cũng như sau này, anh càng duy trì bền vững ngày càng đậm đà, ngọt ngào và thánh thiện.
"Đời anh là một bài ca trong lúc vui lúc buồn. Từ những biến cố thời học sinh cho đến lòng sốt sắn khi gia nhập hàng tư tế. Anh hát lên khi rời đất Pháp, anh hát lên khi thấy đất Việt Nam…
"Trong những lá thư dài và thường xuyên, anh kể lại cho gia đình từng chi tiết anh gặp trong đời. Đối với anh đời tông đồ sao mà thoải mái, vui tươi dễ yêu đến thế ! Anh thi vị hóa tất cả : Với anh việc cực nhọc thành nhẹ nhàng, gánh nặng nên nhẹ nhõm, bệnh tật không làm anh nản chí, anh coi như cơ hội thưởng ném những giây phút nghỉ ngơi, các cuộc hành trình qua đồng lầy, núi cao hay trên đường sỏi đá, anh diễn tả dưới màu sắc tươi mát như đi dạo giữa mùa xuân. Anh quả là cây huệ có sức mạnh của cây sồi.
"Chúng ta chỉ có thể đoán ra những cực hình anh chịu, vì anh mô tả chúng đằng sau những cánh hoa kỳ diệu, mà anh không ngừng gieo trồng tung vãi mọi nơi cho đến khi nhắm mắt lìa đời. Những cánh hoa đó nở rộ trong công việc của anh, nở trong những cực hình, nở trong cũi gỗ, nở trên những dụng cụ tra tấn và nở ngay trên mảnh đất thấm máu đào của anh. Quan tòa cũng trở thành bạn hữu, lý hình cũng phải tỏ lòng ngưỡng mộ, đối với anh, nhát gươm chém đầu định mệnh cũng chỉ là "ngắt nhẹ cánh hoa tuyển lựa, để trang hoàng trên bàn thờ".

Tìm viên ngọc Viễn Đông
Gioan Théophane Vénard sinh ngày 21-11-1829 sinh tại Saint Loup sur Thouet, thuộc thị trấn Deux Sèvres nước Pháp. Thân phụ ông là Gioan Vénard, thân mẫu là bà Marie Gueret. Gioan Théophane Vénard chịu ảnh hưởng rất nhiều nơi thân phụ. Chính ông dạy dỗ và gợi lên trong cậu ước nguyện làm linh mục. Cũng chính ông gởi gắm cậu cho cha xứ để học tiếng Latinh.
Năm 14 tuổi, thân mẫu cậu qua đời, chị Mélanie trở thành người bảo mẫu hiền dịu, đã cùng với thân phụ chăm sóc khích lệ cậu vượt qua mọi khó khăn thời chủng viện, và thư từ thường xuyên với linh mục Vénard trên bước đường truyền giáo sau này.
Mãn khóa triết học sau này, thày Vénard được chuyển qua giáo phận Poitiers tiếp tục khóa thần học (1848). Qua các thư từ gởi cho thân phụ, ta biết thầy Vénard tại Poitiers đã thao thức nhiều về việc truyền giáo. Do đó, ngay sau khi lãng chức phó tế, thầy xin gia nhập hội thừa sai giáo phận. Năm 1852, thầy được Đức cha Piô phong chức linh mục, vị tân linh mục nôn nao chờ ngày được phái dến Việt Nam.
Ngày 23-09-1852, cha xuống tàu ở cảng Anvers để thế chân thừa sai mới bị trục xuất khỏi Việt Nam. Sau bốn tháng rưỡi bập bềnh trên biển cả, cha Vénard đến Singapo. Nơi đây cha gặp bốn chủng sinh Việt Nam với những xúc động sâu xa, vì cha coi họ là anh em của các vị tử đạo. Sau đó cha được đưa đến Hồng Kông chờ cơ hội. Ở đây cha nỗ lực học thêm tiếng Hán. Trong một lá thư viết từ Paris, cha Darran nói với cha Vénard rằng : "Thưa cha, viên ngọc quý Việt Nam được trao cho cha rồi đó." (02.1854).
Ngày 13-07-1854 cha cập bến Cửa Cấm, và được tiếp đón cách long trọng tại tòa Giám Mục Vĩnh Trị, trụ sở Đức Cha Retord Liêu đang phụ trách giáo phận Tây Đằng Ngoài. Sau vài tháng học tiếng cha tháp tùng Đức Cha đi kinh lý khắp nơi, và dạy học ở chủng viện. Đầu tháng 03-1857, viên tri huyện Vĩnh Trị là bạn thân Đức Cha Retord, trước khi đem quân đến vây bắt, ông đã báo tin cho biết, nhờ đó Đức Cha Retord và cha Charbonnier chạy thoát (cha Lê Bảo Tịnh ra trình diện). Từ đây bắt đầu những ngày lưu lạc của cha Ven, nay đây mai đó không lúc nào yên ổn.

Tù tội vì yêu thương
Ngày 30-11-1860, nhân lúc cha đang ở Kẻ Bèo, viên Cai Đội đem 5,6 chiếc thuyền chở khoảng 20 người đến vậy bắt cha. Cha liền trốn giữa vách đôi của căn nhà, cai đội thét lớn tiếng : "Tây dương đạo trưởng đâu ra đây ngay". Thầy giảng Phêrô Khang tìm cách nói tránh đi : "Ở đây chỉ có tôi thôi. Ông Cai thương tôi được nhờ, ông Cai bắt tôi đành chịu". Vì đã được mật báo, viên cai đội cho lệnh trói thầy, rồi đi thẳng tới vách nhà vị thừa sai đang ẩn, và đập thật mạnh bật tung miếng ván che ra, bắt cha Vénard Ven nhốt vào củi giải về Thăng Long (Hà Nội).
Trong những ngày chờ đợi, một viên tổng trấn đối xử với cha một cách lịch sự. Ông cho đóng một chiếc cũi rộng hơn một chút và trói cha bằng sợi dây xích nhẹ nhất. Thỉnh thoảng còn mời cha lên phủ ăn cơm như người tự do. Nhưng thời gian đó kéo dài không bao lâu.
Trong lá thư gởi cho gia đình, qua chị Mélanie, cha kể : "Em đã đến Kẻ Chợ (tên cũ của Hà Nội). Cả nhà thử tưởng tượng coi : Ngồi bó gối trong cũi gỗ, tám người lính khiêng hai bên, đám đông dân chúng ồn ào bu lại nhìn xem. Em nghe họ nói : ‘Chàng Au Châu này dễ thương quá. Anh ta thản nhiên và vui tươi như đi dự lễ tiệc, chẳng tỏ vẻ gì là sợ hãi cả’. Em cầu nguyện với Nữ Vương các Thánh Tử Đạo, xin Đức Mẹ phù trợ cho người tôi tớ nhỏ bé của Mẹ. Mới đầu quan tòa cho em uống một chén trà. Em bị ngồi cũi nhưng em uống một cách thản nhiên. Rồi quan tra hỏi như thường lệ :
- Anh đến An Nam để làm gì ?
- Tôi đến đây chỉ để giảng đạo thật.
- Anh bao nhiêu tuổi rồi ?
- Thưa, ba mươi mốt.
Viên quan tỏ vẻ thương cảm thốt lên : "Hắn còn trẻ quá". Rồi ông hỏi : "Ai sai anh đến đây?" Em đã đáp : "Không phải vua quan đất Pháp gởi tôi đi. Tôi muốn đi rao giảng đạo lành cho mọi người, và các bề trên trong đạo gởi tôi đến Việt Nam."
Khi viên quan muốn gán cho cha tội xâm lược của Pháp, cha khẳng khái trả lời : "Không bao giờ chúng tôi ủng hộ quân viễn chinh đâu. Nếu không tin cứ để tôi đến gặp họ, tôi sẽ khiển trách việc họ đến gây chiến. Nếu tôi thất bại xin tình nguyện về đây nộp mạng.
- Hãy đạp lên Thánh Giá anh sẽ thoát chết.
- Tôi đã suốt đời thuyết giảng về đạo Thập Giá, sao tôi làm như thế được ? Tôi thiết nghĩ cuộc sống đời này đâu quá quý, đến độ tôi phải mua nó bằng cái giá bội giáo.
Ngày 03-01-1861, cha viết thư cho Đức Cha Theurel : "Gươm đã ở kề sát bên cổ mà con chẳng rùng mình chút nào. Thiên Chúa nhân lành đã hộ trợ sự yếu đuối của con, nên con thấy vui mừng. Thỉnh thoảng con lại cất cao tiếng hát trong cung điệu này :
Lạy Mẹ dấu yêu
Xin thương đặt con
Trong Quê đời đời
Bên thánh nhan Người.
Lạy Mẹ Vô Nhiễm, khi đầu con rơi xuống dưới đầu gươm của lý hình, xin nhận lấy tôi tớ nhỏ bé như trái nho chín được hái, như bông hồng nở rộ, được ngắt về dâng kính Mẹ AVE MARIA".
Nhờ một giáo hữu tên Hương dẫn lối, linh mục Thịnh đã đến bên cũi của vị thừa sai giải tội cho cha. Sau lại nhờ một bà đạo đức chuyển cho cha một hộp nhỏ đựng mình thánh chúa. Cha Vénard Ven cung kính chầu thánh thể cho đến nửa đêm, rồi mới chịu lễ. Một lần khi trao mình thánh bị phát hiện, bà này nhanh miệng giải thích là thuốc bổ để trị bệnh.

Ngàn thu vĩnh phúc
Ngày 02-02-1861, nghe quan tuyên đọc bản án trảm quyết, cha Vénard Ven liền mặc áo lông cừu trắng toát mà cha may riêng để mặc trong ngày tử đạo. Cha muốn mặc trang phục đại lễ. Một toán lính độ 200 người và hai sĩ quan cỡi voi áp giải vị anh hùng đức tin ra pháp trường. Suốt nửa giờ hành trình, cha không ngừng hát thánh ca và kết thúc bằng lời kinh "Magnificat", lời kinh tạ ơn của Đức Mẹ thuở xưa. Tới nơi đã định, lính tháo gông cùm cho cha. Cha liền đứng trên chiếc chiếu đã được trải sẵn, và nhìn khắp tứ phía có ý tìm cha Thịnh để lãnh ơn tha thứ lần cuối. Nhưng cha Thịnh vì không rõ giờ hành quyết nên chưa đến.
Một lý hình thấy chiếc áo cha mặc đẹp quá nên tình nguyện chém cha. Anh ta nói dối rằng cha phải xử lăng trì để cha cởi áo ra cho hắn lấy. Hắn còn đòi đút tiền để chém sao cho mau chết. Vị anh hùng chỉ cười và nói : "Có hề chi đâu, càng lâu càng tốt". Rồi đưa tay cho hắn trói vào cột, ba hồi chiêng trống vừa dứt, lý hình vung gươm chém lần thứ nhất, gươm trượt qua một bên vào má. Nhát gươm thứ hai y bổ đầu cha ra làm đôi. Năm đó cha Ven mới 32 tuổi.
Các giáo hữu phải nộp tiền để xin an táng thi hài và chuộc lại y phục của cha. Còn thủ cấp của cha thì bị bêu lên cây ba ngày rồi thả trôi sông, sau các thuyền chài vớt được đem về tôn kính.
Năm 1865, Đức Piô X suy tôn cha Gioan Théophane Vénard Ven lên bậc chân phước. Ngày 19-06-1988, Đức Gioan Phaolô II suy tôn ngài lên hàng Hiển thánh.
Thánh nữ Têrêxa Hài Đồng rất ngưỡng mộ đời sống và những suy tư của cha Gioan Théophane Vénard Ven, thánh nữ đã trích dẫn nguyên đoạn văn cha viết cho thân phụ rồi tiếp : "Tư tưởng và tâm hồn của tôi cũng giống như tư tưởng và tâm hồn của ngài."
Nguồn Từ Tu Viện Đa Minh

Trường thi tử Đạo.
Têphanô Ven thừa sai linh mục
Sinh Kỷ Sửu (1829) quê thực Paris
Vâng lời Chúa tự nguyện đi
Viễn Ðông truyền giáo ngại gì khó khăn
Việt Nam lúc chủ chăn đang thiếu
Ðặt ngài vào công hiệu mới cao
Khó khăn đường đến làm sao
Bốn tháng trôi nổi dạt vào Hồng Kông
Ở đây đợi đường thông thuận tiện
Sẽ rước ngài thực hiện bài sai
Giáp Dần (1854) Cửa Cấm đón ngài
Ðưa về địa phận đàng ngoài tiếp thu
Ðức Cha Liệu công du kinh lý
Cần có người thư ký tháp tùng
Gặp quan tri huyện đi lùng
Cha con phải trốn tới vùng nhà quê
Xứ Kẻ Bèo đường đi hẻo lánh
Cha về đây tạm tránh cho qua
Ngờ đâu có kẻ tinh ma
Báo quan cha ở trong nhà vách đôi
Quan cai đội một hồi tìm kiếm
Bắt trói ngài kinh nghiệm càng cao
Củi cùm xiềng xích nhốt ào
Cả đoàn dẫn giải ngài vào Thăng Long
Quan Tổng đốc tinh thông lịch sử
Tra hỏi người trình tự qua loa
Cho người thay củi rộng ra
Xích xiềng thì cũng nhưng là nhẹ tênh
Ðường đi những gập ghềnh gai góc
Bọn tham quan muốn móc ngài vào
Thực dân giặc Pháp ra sao?
Bắt ra thể ấy buộc vào thế kia
Tôi đâu có mang hia đội mũ
Mà vào đây do chủ thiên sai
Giảng đạo nhân nghĩa của Ngài
Công bằng, bác ái, thương người neo đơn
Quan án sát muốn hơn một bước
Ép ngài vào mực thước nhà vua
Thập giá ông hãy bước qua
Tha ngay đưa gấp ngài ra khỏi tù
Tôi đâu phải kẻ ngu người dại
Mà quan bày thiệt hại hồn tôi
Một lòng theo Chúa trọn đời
Thà rằng chịu chết tôi thời vẫn vui
Bị trảm quyết tháng hai Tân Dậu (1861)
Hồn người con trung hậu về trời
Một lòng tận hiến tuyệt vời
Kỷ Dậu (1909) phong thánh đời đời ghi công

Lời bất hủ:

Khi quan nói với cha: "Hãy đạp lên Thập giá, anh sẽ thoát chết?". Cha trả lời: "Tôi đã suốt đời thuyết giảng về Thập giá, sao tôi làm thế được, tôi thiết nghĩ sự sống đời này đâu quá quý, đến độ tôi phải mua nó bằng cái giá bội giáo".
Nguồn: tinmung.net
Share:
Continue Reading →

Gia đình cầu nguyện hằng ngày - Ngày 17 tháng Chạp

NGÀY THỨ MƯỜI BẢY
Sáng.
Lạy Chúa là Cha chúng con, xin Chúa giúp chúng con sống khôn ngoan suốt ngày hôm nay.
Xin Chúa giúp chúng con không khi nào lao mình vào nguy hiểm, không bao giờ đùa giỡn với lửa.
Xin cho chúng con đừngkhi nào tỏ ra vô tâm hay bất cần, nhưng biết xa tránh những điều bất chính.
Xin Chúa giúp chúng con hôm nay biết bước đi trong sự quy hướng về Chúa Giê-su, để ánh sáng của Ngài là sự chỉ đạo cho chúng con, sự hiện diện của Ngài là sự bảo vệ, tình yêu của Ngài là sức mạnh và hứng khởi cho chúng con. Chúng con xin Chúa vì lòng Chúa thương yêu. Amen.
Chiều.
Lạy Chúa là Cha chúng con, Chúa đã ban cho chúng con những điều tốt đẹp và hoàn hảo, xin Chu1av đặt sự biết ơn vào trái tim chúng con vì mọi sự Chúa đã ban cho chúng con hôm nay.
Xin giúp chúng con luôn nhớ rằng Chúa đã gìn giữ chúng con suốt ngày hôm nay, Chúa đã nuôi dưỡng chúng con, gìn giữ thân xác, tâm trí và linh hồn chúng con. Chúa đã vây bọc chúng con trong tình yêu Chúa.
Lạy Chúa là Cha chúng con, Chúa vẫn chấp nhận lễ vật của tâm hồn thống hối và khiêm nhường, xin Chúa đặt vào tâm hồn chúng con sự thống hối về những thiếu sót, những lỗi lầm trong ngày hôm nay.
Xin Chúa cho chúng con được thấy chính mình và những lỗi lầm của chúng con dưới ánh sáng khuôn mặt huy hoàng của Chúa.
Xin Chúa giúp chúng con thực sự hối hận về những lỗi lầm khiến chúng con phải hổ thẹn và Chúa phải buồn lòng.

Xin Chúa ban ơn tha thứ và cho chúng con ngủ bình an đêm nay. Nhờ Đức Ki-tô Chúa chúng con. Amen.

In the Morning
O God, our Father, help us to walk with wisdom all this day.
Help us never to flirt with temptation, and never to play with fire.
Help us never needlessly or thoughtlessly to put ourselves into a position in which temptation has the oppor- tunity to exert its power over us.
Help us never to allow our eyes to linger, or our thoughts to dwell, on the forbidden things, lest their fascination be too strong for our resistance.
Help us to walk every step of today looking ever unto Jesus, that His light may be our guide, that His presence may be our defence, and that His love may be our strength and inspiration. This we ask for Thy love's sake. AMEN.
In the Evening
O God, our Father, giver of every good and perfect gift, put into our hearts gratitude for all that Thou hast done for us today.
Help us not to forget that today Thou hast kept us in our going out and our coming in, and hast brought us to this evening hour; that today Thou hast fed us and clothed us and given us life and kept us alive; that today Thou hast preserved us in body, mind and spirit, and hast surrounded us with love both human and divine.
O God, our Father, who dost ever accept the offering of the humble and the contrite heart, put into our hearts penitence for all the failures, the faults, the mistakes, the sins of this day.
Make us to see ourselves and our sins in the light of Thy pure countenance.
So make us truly sorry for every wrong thing which has shamed ourselves and grieved Thee, and then grant us, before we sleep, Thy kiss of pardon and of peace: through Jesus Christ our Lord. AMEN.

"A BOOK OF EVERYDAY PRAYERS" by William Barclay
Bản dịch do UBĐK CG năm 1993

Share:
Continue Reading →

Ánh sáng và vinh quang – 02/02, Thứ Sáu, Dâng Chúa Giêsu trong Đền Thánh.


Lời Chúa: Lc 2, 22-40
Khi đã đến ngày lễ thanh tẩy của các ngài theo luật Mô-sê, bà Ma-ri-a và ông Giu-se đem con lên Giê-ru-sa-lem, để tiến dâng cho Chúa,23 như đã chép trong Luật Chúa rằng: “Mọi con trai đầu lòng phải được gọi là của thánh, dành cho Chúa”,24 và cũng để dâng của lễ theo Luật Chúa truyền, là một đôi chim gáy hay một cặp bồ câu non.25 Hồi ấy ở Giê-ru-sa-lem, có một người tên là Si-mê-ôn. Ông là người công chính và sùng đạo, ông những mong chờ niềm an ủi của Ít-ra-en, và Thánh Thần hằng ngự trên ông.26 Ông đã được Thánh Thần linh báo cho biết là ông sẽ không thấy cái chết trước khi được thấy Đấng Ki-tô của Đức Chúa.27 Được Thần Khí thúc đẩy, ông lên Đền Thờ. Vào lúc cha mẹ Hài Nhi Giê-su đem con tới để chu toàn tập tục Luật đã truyền liên quan đến Người,28 thì ông ẵm lấy Hài Nhi trên tay, và chúc tụng Thiên Chúa rằng:
29 “Muôn lạy Chúa, giờ đây
theo lời Ngài đã hứa,
xin để tôi tớ này được an bình ra đi.
30 Vì chính mắt con được thấy ơn cứu độ
31 Chúa đã dành sẵn cho muôn dân:
32 Đó là ánh sáng soi đường cho dân ngoại,
là vinh quang của Ít-ra-en Dân Ngài.”
33 Cha và mẹ Hài Nhi ngạc nhiên vì những lời ông Si-mê-ôn vừa nói về Người.34 Ông Si-mê-ôn chúc phúc cho hai ông bà, và nói với bà Ma-ri-a, mẹ của Hài Nhi: “Thiên Chúa đã đặt cháu bé này làm duyên cớ cho nhiều người Ít-ra-en ngã xuống hay đứng lên. Cháu còn là dấu hiệu cho người đời chống báng;35 và như vậy, những ý nghĩ từ thâm tâm nhiều người sẽ lộ ra. Còn chính bà, một lưỡi gươm sẽ đâm thâu tâm hồn bà.”
36 Lại cũng có một nữ ngôn sứ tên là An-na, con ông Pơ-nu-ên, thuộc chi tộc A-se. Bà đã nhiều tuổi lắm. Từ khi xuất giá, bà đã sống với chồng được bảy năm,37 rồi ở goá, đến nay đã tám mươi tư tuổi. Bà không rời bỏ Đền Thờ, những ăn chay cầu nguyện, sớm hôm thờ phượng Thiên Chúa.38 Cũng vào lúc ấy, bà tiến lại gần bên, cảm tạ Thiên Chúa, và nói về Hài Nhi cho hết những ai đang mong chờ ngày Thiên Chúa cứu chuộc Giê-ru-sa-lem.
39 Khi hai ông bà đã làm xong mọi việc như Luật Chúa truyền, thì trở về nơi cư ngụ là thành Na-da-rét, miền Ga-li-lê.40 Còn Hài Nhi ngày càng lớn lên, thêm vững mạnh, đầy khôn ngoan, và hằng được ân nghĩa cùng Thiên Chúa.
Holy Gospel of Jesus Christ according to Saint Luke 2:22-40.
When the days were completed for their purification according to the law of Moses, Mary and Joseph took Jesus up to Jerusalem to present him to the Lord, just as it is written in the law of the Lord, "Every male that opens the womb shall be consecrated to the Lord," and to offer the sacrifice of "a pair of turtledoves or two young pigeons," in accordance with the dictate in the law of the Lord. Now there was a man in Jerusalem whose name was Simeon. This man was righteous and devout, awaiting the consolation of Israel, and the holy Spirit was upon him.It had been revealed to him by the holy Spirit that he should not see death before he had seen the Messiah of the Lord. He came in the Spirit into the temple; and when the parents brought in the child Jesus to perform the custom of the law in regard to him, he took him into his arms and blessed God, saying:
Now, Master, you may let your servant go in peace, according to your word,
for my eyes have seen your salvation,
which you prepared in sight of all the peoples,
a light for revelation to the Gentiles, and glory for your people Israel."
The child's father and mother were amazed at what was said about him; and Simeon blessed them and said to Mary his mother, "Behold, this child is destined for the fall and rise of many in Israel, and to be a sign that will be contradicted (and you yourself a sword will pierce) so that the thoughts of many hearts may be revealed."
There was also a prophetess, Anna, the daughter of Phanuel, of the tribe of Asher. She was advanced in years, having lived seven years with her husband after her marriage, and then as a widow until she was eighty-four. She never left the temple, but worshiped night and day with fasting and prayer. And coming forward at that very time, she gave thanks to God and spoke about the child to all who were awaiting the redemption of Jerusalem.
When they had fulfilled all the prescriptions of the law of the Lord, they returned to Galilee, to their own town of Nazareth. The child grew and became strong, filled with wisdom; and the favor of God was upon him.
Copyright © Confraternity of Christian Doctrine, USCCB
"I came into the world as light, so that everyone who believes in me might not remain in darkness" (Jn 12:46)
Let us go to meet Christ, all we who fervently honour and venerate his mystery; let us make our way towards him with all our hearts. Let everyone without exception take part in this encounter and let all bring their lights along with them. If our candles give off such brightness it is first of all to demonstrate the divine radiance of he who comes, he who makes the whole world resplendent and bathes it in an everlasting light, scattering the darkness of evil. But it is also, and above all, to show with what brightness of soul we ourselves should go to meet Christ. Indeed, just as the Mother of God, the most pure Virgin, bore the true light in her arms to meet “those who lay in darkness” (cf Is 9:1; Lk 1:79), so let us, lit up by their rays and carrying in our hands a light that all can see, make haste to encounter Christ.
It is clear this mystery is our own, since “the light came into the world” (Jn 1:9) and shone upon it when it was bathed in shadows and since “the daybreak from on high has visited us” (Lk 1:78)… So let us run together; let us all go to this encounter with God… May we all be illuminated by it, my brethren; may we all be made radiant by it. May none of us remain outside this light like a stranger, nor any one of us insist on staying plunged in the dark. Let us rather go forward into the brightness; let us go radiantly to meet him and receive, together with the aged Simeon, this glorious and everlasting light. Together with him let us rejoice with all our hearts and sing a hymn of thanksgiving to God, the Father of lights (Jas 1:17), who has sent true brightness to us to draw us out of darkness and make us radiant.

God’s salvation, “which he has prepared in sight of all the peoples” and manifested for our glory as the new Israel, behold! we, too, “have seen it” (Lk 2:30f.) in our turn, thanks to Christ. And all at once we were set free from the night of our sins just as Simeon, when he saw the Christ, was set free from the bonds of this present life.
Daily Gospel.

Suy niệm:
“Thứ bốn thì ngắm, Đức Bà dâng Chúa Giêsu trong đền thánh, ta hãy xin cho được vâng lời chịu lụy.” Đức Mẹ đã muốn giữ Luật Chúa một cách nghiêm chỉnh. Luật trong sách Lêvi (12, 2-8) đòi buộc người mẹ 40 ngày sau khi sinh con trai phải lên đền thờ để được thanh tẩy và phải dâng lễ vật nữa. Nếu không đủ khả năng dâng một con chiên và một bồ câu non thì phải dâng một cặp bồ câu non hay một đôi chim gáy. Ngày nay chúng ta không thể hiểu tại sao Đức Mẹ phải dâng lễ tạ tội và phải được thanh tẩy sau khi sinh Chúa Giêsu, Con Thiên Chúa. Tại sao việc sinh nở lại bị coi là ô uế? Dù sao Mẹ Đấng Cứu Thế đã vâng theo Luật dạy.
Hơn nữa, cùng với thánh Giuse, Mẹ đã dâng Con cho Chúa trong đền thờ. Điều này Luật không buộc, nhưng Mẹ đã làm vì lòng sốt sắng. Thật ra để chuộc lại con trai đầu lòng, chỉ cần trả cho tư tế gần 60 gam bạc (Ds 18, 15-16). Mẹ sung sướng đem Con lên đền thờ dâng cho Thiên Chúa vì hơn ai hết Mẹ biết rằng Hài Nhi Giêsu này là quà tặng Chúa ban cho mình. Dâng Con là nhìn nhận Con mình mãi mãi thuộc trọn về Chúa, ở với Chúa và làm việc cho Chúa suốt đời, dù mình đã chuộc Con về bằng một số bạc được ấn định theo Luật dạy. Bài Tin Mừng hôm nay có 4 lần nói đến “Luật” (cc.23.24.27.39). Về việc giữ Luật, Đức Maria đã không đòi một ngoại lệ hay đặc ân nào.
Hãy nhìn ngắm Thánh Gia lên đền thờ. Một đôi vợ chồng nghèo bồng một đứa con còn rất nhỏ. Ai có thể nhận ra đứa bé này là Đấng Kitô, là ơn cứu độ cho muôn dân? Đó là cụ Simêon, một người đạo hạnh, luôn mong chờ điều Chúa hứa. Hơn nữa cụ là người có Thánh Thần hằng ngự trên (c.25), người được Thánh Thần linh báo (c. 26), và thúc đẩy lên đền thờ (c. 27). Chính Thánh Thần làm cụ nhận ra điều mắt thường không thấy, Và cụ sung sướng, mãn nguyện bồng Hài Nhi trên tay. Cụ bà ngôn sứ Anna cũng nhận ra Đấng Cứu chuộc đến với mình. Cụ là người đạo đức, ăn chay cầu nguyện, đêm ngày thờ phượng Thiên Chúa. Cụ bà Anna đã công khai giới thiệu Hài Nhi cho những người chung quanh.
Để gặp được Chúa trong đời thường, chúng ta cần có lòng mong ngóng, cần sống đời sống đẹp lòng Chúa và cần được Thánh Thần mách bảo.

Cầu nguyện:
Lạy Chúa, xin nhận lấy trọn cả tự do, trí nhớ, trí hiểu, và trọn cả ý muốn của con, cùng hết thảy những gì con có, và những gì thuộc về con.
Mọi sự ấy, Chúa đã ban cho con, lạy Chúa, nay con xin dâng lại cho Chúa.
Tất cả là của Chúa, xin Chúa sử dụng hoàn toàn theo ý Chúa.
Chỉ xin ban cho con lòng mến Chúa và ân sủng. Ðược như thế, con hoàn toàn mãn nguyện. Amen.
(Kinh dâng hiến của thánh I-Nhã)
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.


Share:
Continue Reading →