Bổn phận trong việc tầm thường.
Chị thánh
Têrêxa Hài Đồng đã sống một cuộc đời rất đơn sơ bình dị đến nỗi khi chị ốm nặng,
một chị trong dòng đã nói: "Chừng nào chị Têrêxa chết, biết lấy gì để viết
về chị trong Nhật ký của nhà dòng đây?" Thế nhưng trong âm thầm khiêm hạ
và qua những công việc tầm thường không ai hay, chị thánh Têrêxa đã đặt vào đó
một lòng mến Chúa vô cùng cao cả. Chị viết:
"Trong một thời gian khá lâu, vào giờ gẫm
buổi chiều, chị ngồi sau lưng con hay có cử chỉ kỳ kỳ; đó là khi vừa quỳ vào chỗ,
chị bắt đầu làm ra nhiều tiếng động lạ, giống như tiếng vỏ ốc cọ vào nhau; và
chỉ có một mình con nghe thôi, vì tai con thính lắm (đôi khi lại quá thính).
Thưa mẹ, con không sao diễn tả cho mẹ hiểu những tiếng sột soạt ấy làm cho con
khó chịu đến mực nào; con muốn quay xuống nhìn một cái cho chị hiểu, vì chắc là
chị không cố ý làm, và đó là phương thế duy nhất giúp chị thấy. Nhưng con nghĩ
bụng: thà để như vậy thì hơn, trước là vì lòng mến Chúa, sau là khỏi làm phiền
lòng chị em. Bởi đó, con ngồi yên và cố gắng kết hợp với Chúa cho quên những tiếng
động ấy... Nhưng vô ích, chúng như châm chích vào màng nhĩ, càng nghe càng khó
chịu, không thể cầm trí mà nguyện gẫm được. Vì thế, con bèn tìm cách mà chịu đựng
với tâm hồn thư thái, nghĩa là cố gắng cho mình yêu thích tiếng sột soạt khó
nghe đó. Thay vì cố quên đi thì con lại tập trung tất cả trí khôn để nghe cho
rõ như thể lắng nghe một khúc nhạc tuyệt diệu. Và như thế là việc nguyện gẫm của
con (không phải là giờ nguyện gẫm an tĩnh đâu) đã biến thành việc dâng lên Chúa
Giêsu khúc nhạc đó.
"Mẹ yêu mến, con là một tâm hồn thơ bé chỉ
biết dâng lên cho Chúa những lễ vật nhỏ mọn như thế thôi, và những việc nhỏ mọn
này làm cho tâm hồn con luôn thư thái an tịnh..."
Và chính lời Chúa giúp cho chị hiểu chị có thể
nên thánh, có thể yêu mến Chúa bằng nhiều việc tầm thường nhất. Chị có viết như
sau:
"Thưa mẹ, như mẹ biết, con vẫn hằng ước
ao được nên thánh. Song than ôi, mỗi lần sánh mình với các thánh, con đều nhận
thấy giữa các thánh với con có một khoảng cách như giữa một ngọn núi chót vót
cao và một hạt cát ti tiện dưới chân khách bộ hành. Con muốn tìm ra một phương
pháp lên trời bằng một tiểu lộ vừa thẳng lại vừa không quá đài, một tiểu lộ
hoàn toàn mới. Chúng ta đang ở trong thế kỷ phát minh, bây giờ không phải leo từng
bậc thang nữa; những nhà giàu đã thay thang cổ điển bằng thang máy hiện đại thật
là tiện lợi. Phần con, con cũng muốn một cái thang máy để nâng con lên với Chúa
Giêsu vì con nhỏ bé quá sức, chả sao lên được cái thang trọn lành dốc dác. Thế
là con đi tìm trong Kinh Thánh những chỉ dẫn cho biết thứ thang máy con ao ước
và con đã đọc thấy những lời sau đây phát xuất từ miệng Đấng Khôn ngoan muôn đời:
"Kẻ nào thật bé nhỏ thì hãy đến với Ta" (Châm ngôn 9,4).
****
Tối áp lễ Đức
Bà Núi Carmêlô, một chị nhà tập nói với chị Têrêxa rằng: "Nếu sáng mai chị
rước lễ xong rồi lập tức lìa trần, có lẽ sự ra đi tốt lành ấy an ủi em khỏi hết
phiền muộn". Chị thánh Têrêxa đáp lại: "Rước lễ rồi lìa trần! Lìa trần
trong ngày lễ trọng! Không, em không muốn thế đâu: những linh hồn thơ ấu không
thể học đòi như vậy được. Trong tiểu lộ em đang đi, chỉ có những cái tầm thường,
giản dị thôi. Việc gì mà em đã làm, phải là việc các linh hồn thơ ấu cũng làm
được hết!"
Trong hội đồng
quyết định việc phong thánh cho chị Têrêxa, có một giáo chức thuộc giáo triều
đã nói: "Đời chị Têrêxa không có gì lạ cả, chỉ toàn là những việc tầm thường
thôi". Đức Piô XI trả lời ngay: "Tôi chấp nhận việc phong thánh cho
chị, vì chị đã làm những việc tầm thường".
Trích: Những người lữ hành trên đường hy vọng.
Dẫn vào Tin Mừng.
Ta chỉ là đầy
tớ của Chúa. Có làm được gì cho Chúa, thì đó cũng là do bổn phận phải làm. Vì vậy
hãy phục vụ Chúa cách khiêm tốn.
Tin Mừng
Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca. (Lc 17, 7-10)
Khi ấy,
Chúa Giêsu phán: "Ai trong các con có người đầy tớ cày bừa hay chăn súc vật
ngoài đồng trở về liền bảo nó rằng: "Mau lên, hãy vào bàn dùng bữa",
mà trái lại không bảo nó rằng: "Hãy lo dọn bữa tối cho ta, hãy thắt lưng
và hầu hạ ta cho đến khi ta ăn uống đã, sau đó ngươi mới ăn uống"? Chớ thì
chủ nhà có phải mang ơn người đầy tớ, vì nó đã làm theo lệnh ông dạy không? Thầy
nghĩ rằng không.
"Phần
các con cũng vậy, khi các con làm xong mọi điều đã truyền dạy các con, thì các
con hãy nói rằng: "Chúng tôi là đầy tớ vô dụng, vì chúng tôi đã làm điều
chúng tôi phải làm".
Cầu nguyện.
Lạy Chúa Giê-su, mỗi người chúng con được đặt để vào một vị trí trong cuộc đời này. Xin giúp con luôn biết trung thành chu toàn bổn phận trong phận vụ được trao phó với tất cả lòng yêu mến và tín thác nơi Chúa - Đấng là Cha hằng luôn yêu thương chăm sóc con cái mình - Amen.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét