Thánh Lêo Cả (400-461)
Ý thức được tầm quan trọng của vị
Giám Mục Rôma, và của Giáo Hội lữ hành như dấu chỉ sự hiện diện của Ðức Kitô
trong trần thế, Thánh Lêo Cả đã hết sức tận tụy trong vai trò của một giáo
hoàng. Ðược chọn làm "đấng kế vị Thánh Phêrô" vào năm 440, ngài làm
việc không ngừng, hướng dẫn các giám mục dưới quyền như "những người ngang
hàng về quyền bính cũng như sự yếu đuối con người."
Thánh Lêô nổi tiếng là một trong
các giáo hoàng giỏi về quản trị trong thời Giáo Hội xưa. Sự nghiệp của ngài được
chia ra làm bốn lãnh vực chính, chứng tỏ ngài có cái nhìn chính xác về trách
nhiệm tổng quát của một giáo hoàng đối với đàn chiên của Ðức Kitô. Thứ nhất,
ngài kiên trì chống với bè rối Pelagian, Manichae và các bè rối khác, ngoài ra
ngài cũng áp đặt các quy luật để duy trì sự chân thực của đức tin Kitô Giáo.
Lãnh vực thứ hai mà ngài lưu tâm là sự mâu thuẫn với Giáo Hội Ðông Phương về bản
tính của Ðức Kitô mà ngài đã giải quyết bằng thư từ. Thứ ba, với đức tin mạnh mẽ,
ngài còn lãnh đạo Rôma chống lại sự tấn công của quân man rợ, xứng đáng với vai
trò bảo vệ hòa bình.
Sự nghiệp của Ðức Giáo Hoàng Lêô
luôn được đề cao trong ba lãnh vực này. Ngoài ra, sự thánh thiện của ngài dựa
trên nền tảng tâm linh sâu xa mà qua đó ngài thi hành công tác mục vụ cho đoàn
chiên là lãnh vực thứ tư mà ngài hằng lưu tâm. Ngài nổi tiếng về những bài giảng
thật sâu xắc. Là một khí cụ mời gọi mọi người nên thánh, được thấm nhuần Phúc
Âm và luôn ý thức đến Giáo Hội, Ðức Lêô đã đáp ứng được những nhu cầu tâm linh
của các tín hữu thời ấy.
Ngài từ trần năm 461, để lại nhiều
văn bản và thư từ có giá trị lịch sử.
Lời Bàn
Khi có những chỉ trích về cơ cấu
Giáo Hội, thì chúng ta cũng được nghe nói rằng các giám mục, linh mục - có thể
nói, tất cả chúng ta - đã quá bận tâm với kiểu cách hành chánh theo thói đời. Ðức
Giáo Hoàng Lêô là gương mẫu của một người quản trị biết dùng tài năng của mình
trong các lãnh vực mà cơ cấu và tinh thần không thể tách biệt: đó là vấn đề
giáo lý, công việc mục vụ và sự hài hòa. Ngài tránh cảnh "đi trên
mây," sống mà không có thân xác, nhưng ngài cũng như tránh cảnh "quá
thực tế," chỉ lo cho những sự bề ngoài.
Trích từ
NguoiTinHuu.com
Dẫn vào Tin Mừng.
Người quản lý “bất lương” phải chạy
đua với thời gian bằng cách sáng suốt có những hành động kịp thời, để giúp anh
ta có cơ hội sống còn sau này. Chúng ta cũng cần phải khẩn cấp với thái độ sáng
suốt chuẩn bị cho đời sống mai sau.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh
Luca. (Lc 16, 1-8)
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các
môn đệ rằng: "Một người phú hộ kia có một người quản lý; và người này bị tố
cáo đã phung phí của chủ. Ông chủ gọi người quản lý đến và bảo rằng: "Tôi
nghe nói anh sao đó. Anh hãy tính sổ công việc quản lý của anh, vì từ nay anh
không thể làm quản lý nữa". Người quản lý thầm nghĩ rằng: "Tôi phải
làm thế nào, vì chủ tôi cất chức quản lý của tôi? Cuốc đất thì không nổi, ăn
mày thì hổ ngươi. Tôi biết phải liệu thế nào để khi mất chức quản lý thì sẽ có
người đón tiếp tôi về nhà họ".
"Vậy anh gọi từng con nợ của
chủ đến và hỏi người thứ nhất rằng: "Anh mắc nợ chủ tôi bao nhiêu?"
Người ấy đáp: "Một trăm thùng dầu". Anh bảo người ấy rằng: "Anh
hãy lấy văn tự, ngồi xuống mau mà viết lại năm mươi". Rồi anh hỏi người
khác rằng: "Còn anh, anh mắc nợ bao nhiêu?" Người ấy đáp: "Một
trăm giạ lúa miến". Anh bảo người ấy rằng: "Anh hãy lấy văn tự mà viết
lại: tám mươi".
"Và chủ
khen người quản lý bất lương đó đã hành động cách khôn khéo: vì con cái đời
này, khi đối xử với đồng loại, thì khôn khéo hơn con cái sự sáng".
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giê-su, con vẫn thường tự trách mình sau những hành động vụng về, sau những phán đoán trật nhịp với người xung quanh. Xin cho con biết quan tâm đến sự khôn ngoan của con cái ánh sáng, luôn biết hành động và phán đoán trong sự đơn sơ của bồ câu, vì mục đích cuộc đời con phải là chính Chúa chứ không là gì khác. Amen.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét