Ðồng Bạc Nhân Nghĩa
Một câu chuyện ngụ ngôn của Nga kể rằng: Có một nhà phú hộ
kia khi gần chết lòng trí vẫn chỉ nghĩ đến tiền của là động lực đã thúc đẩy ông
lao lực không biết mệt mỏi suốt cả cuộc đời. Dùng chút sức tàn, ông cố gỡ chiếc
bao nhỏ đeo ở cổ, lấy ra chiếc chìa khóa trao cho người đầy tớ trung tín nhất của
ông. Ông phú hộ ra dấu chỉ chiếc rương nằm trong góc nhà và ra lệnh cho cô ta lấy
những túi tiền vàng ở trong đó bỏ vào quan tài. Khi chết xong, ông bắt đầu sống
cuộc đời mới.
Ðứng trước chiếc bàn dài trưng bày đủ thứ cao lương mỹ vị,
ông ta hỏi: "Món này giá bao nhiêu vậy?". Người bán hàng trả lời:
"Một xu". Ông phú hộ chỉ một món khác kém giá trị hơn và hỏi:
"Còn hộp cá mòi kia giá bao nhiêu?". "Cũng một xu", người
bán hàng nhã nhặn trả lời.
Thấy người bán hàng vui tính ông phú hộ tiếp tục hỏi: Còn miếng
bánh này?". "Tất cả các vật trưng bày ở đây đều được bán với giá một
xu", người bán hàng cho biết.
Ông phú hộ mỉm cười thỏa mãn. Rẻ thật, ông nghĩ thầm. Rồi sau
một hồi ngắm nghía, ông chọn một đĩa thức ăn lớn. Nhưng khi ông lấy một đồng tiền
vàng mang theo lúc từ giã cõi đời ra trả, cô thu tiền không nhận. Cô ta vừa lắc
đầu vừa nói: "Ông đã học được quá ít trong cuộc sống". Nghe nói thế
ông phú hộ không khỏi ngạc nhiên, gặn hỏi: "Thế nghĩa là gì? Ðồng tiền
vàng của tôi không đủ để trả cho đĩa thức ăn này sao?".
Bấy giờ người thu tiền mới cho ông biết: "Ở đây chúng
tôi chỉ nhận những đồng tiền mà trong cuộc sống trước đây ông đã dùng để giúp đỡ
cho những người nghèo túng, đói khổ".
Tại những vùng chịu ảnh hưởng của Phật Giáo đến từ Trung Hoa,
vào những ngày giỗ hay ngày tư, ngày tết, các phật tử có thói quen đốt những giấy
tiền vàng bạc với niềm tin là qua đó họ có thể gửi tiền ấy cho ông bà, cha mẹ
đã quá cố để họ có thể tiêu xài nơi chốn suối vàng.
Những người Công Giáo cũng thể hiện lòng hiếu thảo của mình đối
với những thân nhân đã qua đời bằng cách dâng những hy sinh và kinh nguyện đặc
biệt trong tháng 11 mỗi năm. Cộng vào đấy, là những hành động bác ái, chia sẻ,
làm thay cho những người đã từ biệt cõi đời.
Lúc rao giảng Tin Mừng, Chúa Giêsu đã nêu bật thật rõ ràng ý
nghĩa của biến cố "Nhập Thể" của Ngài: Ngài không những "làm người"
trong một thân xác duy nhất, ngài còn đồng hóa mình với tất cả mọi người để nếu
chúng ta yêu thương bất kỳ ai, đó là chúng ta cũng yêu mến Ngài.
Ðể sống trọn ý nghĩa của tháng 11, tháng các đẳng linh hồn,
chúng ta không chỉ dâng lời cầu nguyện cho những người đã khuất bóng, nhưng
cũng hãy gia tăng những việc từ thiện bác ái, chia cơm sẻ áo với những anh chị
em thiếu thốn đang sống bên cạnh, để dâng các công đức ấy cho các đẳng, đồng thời
cũng để thâu nhập cho chính chúng ta những công nghiệp có giá trị vĩnh cửu
trong cuộc sống mai hậu.
Trích sách Lẽ Sống.
Dẫn vào Tin Mừng.
Tình yêu của
Chúa bao trùm tất cả mọi người, không phân biệt một ai. Ngài mời gọi chúng ta
sống như Ngài: cư xử với nhau cách quảng đại và vô vị lợi.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca. (Lc 14,
12-14)
Khi ấy, Chúa Giêsu nói với thủ lãnh các người biệt phái đã mời Người
rằng: "Khi ông dọn tiệc trưa hay tiệc tối, ông chớ mời các bạn hữu, anh
em, bà con và những người láng giềng giàu có, kẻo chính họ sẽ mời lại ông mà
trả ơn cho ông. Nhưng khi ông dọn tiệc, ông hãy mời những người nghèo khó, tàn
tật, què quặt và đui mù, thì ông sẽ được phúc, bởi họ không có gì đền ơn cho
ông: vì chưng, khi những người công chính sống lại, ông sẽ được đền ơn".
Cầu nguyện
Lạy Chúa Giê-su, xin cho con biết thoát ra và vượt thắng chính mình để những gì con đang làm dưới danh nghĩa việc tông đồ thực sự vì lợi ích của tha nhân và vì sáng danh Chúa chứ không vì bản thân con. Amen.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét