Con yêu Chúa quá muộn màng
"Lạy Chúa, con yêu mến Chúa
quá trễ: Ôi vẻ đẹp của ngàn xưa nhưng muôn thuở vẫn còn tươi mát, trẻ trung.
Con yêu mến Chúa quá trễ: Chúa ở
bên trong tâm hồn, còn con, con sống hời hợt bên ngoài và chỉ chú tâm tìm kiếm
Chúa ở đó.
Chúa hiện diện ở trong con nhưng
con không sống ở trong Chúa. Nhiều tạo vật đã kềm hãm khiến con sống xa Chúa.
Chúa đã gọi tên con, Chúa đã lớn tiếng
kêu gọi con, Chúa đã đâm thủng đôi tai giả điếc làm ngơ của con.
Chúa đã tỏa ánh sáng chiếu soi và
đã phá tan màn đêm tối dày đặc nơi con.
Chúa thở ra hơi thơm ngào ngạt, con
hít vào và con khao khát Chúa. Chúa đã chạm đến con và con luôn cảm thấy nung nấu
được hưởng sự bình an của Chúa".
Trên đây là một đoạn trong quyển
"Tự Thú" của thánh Augustinô. Sau khi ăn năn trở lại, ngài đã nhận
lãnh Phép Rửa vào năm 33 tuổi, chỉ sau đó 3 năm ngài được phong chức linh mục,
5 năm sau đó được đề cử làm giám mục thành Hippone.
Duyệt qua cuộc sống của thánh
Augustinô, chúng ta có thể nói: Ngài là một tội nhân đã trở thành thánh nhân nhờ
được Thiên Chúa đến gõ cửa lòng bằng câu nói mạnh mẽ của thánh Phaolô: "Ðừng
sống theo dục tình và lạc thú dâm ô, nhưng hãy mặc lấy Ðức Giêsu Kitô".
Và kể từ đó, có thể nói được là
Tình Yêu Thiên Chúa không bao giờ buông tha ngài, trái lại tạo trong tâm hồn
ngài một sự khắc khoải và khao khát để đáp trả lại lời mời gọi yêu thương của
Thiên Chúa.
Ngoài lời mời gọi và thôi thúc của
Tình Yêu Thiên Chúa, quãng đầu cuộc đời của Augustinô, một tội nhân trở thành
thánh nhân, có lẽ được vẽ lại bằng những nét chấm phá và những bàn tay cộng tác
với ơn Chúa trong việc hoán cải như sau:
Trước tiên, cường độ của sức sống
nơi ngài trên con đường thụt lùi xa lìa Thiên Chúa cũng như cường độ mãnh liệt
hơn của sức sống ấy trên con đường tiến về Thiên Chúa.
Tiếp đến, những dòng nước mắt sầu
đau và những kinh nguyện thành tâm của mẹ ngài, bà thánh Mônica dâng lên Thiên
Chúa trong kiên tâm, bền chí ròng rã bao năm trời.
Và sau cùng là sự hướng dẫn tận
tình của thánh Giám Mục Ambrôsiô.
Tất cả những yếu tố trên cộng lại
đã giúp chuyển tình yêu cuộc sống thành một cuộc sống cho và vì Tình Yêu, như
thánh nhân đã tự thú trong đoạn sách được trích dẫn ở trên: "Lạy Chúa, con
yêu mến Chúa quá trễ, ôi vẻ đẹp của ngàn xưa, nhưng muôn thuở vẫn còn tươi mát,
trẻ trung".
Trích Lẽ sống.
Chúa Giêsu đã liên kết luật
mến Chúa và yêu người thành một giới răn duy nhất. Ngài kêu mời ta thực hành luật
yêu thương ấy như một dấu hiệu đặc biệt của người con Thiên Chúa.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh
Marcô. (Mc 12, 28b-34)
Khi ấy, có người trong nhóm Luật sĩ
tiến đến Chúa Giêsu và hỏi Người rằng: "Trong các giới răn, điều nào trọng
nhất?" Chúa Giêsu đáp: "Giới răn trọng nhất chính là: "Hỡi
Israel, hãy nghe đây: Thiên Chúa, Chúa chúng ta, là Chúa duy nhất, và ngươi hãy
yêu mến Chúa, Thiên Chúa ngươi hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn và hết sức
ngươi". Còn đây là giới răn thứ hai: "Ngươi hãy yêu mến tha nhân như
chính mình ngươi". Không có giới răn nào trọng hơn hai giới răn đó".
Luật sĩ thưa Người: "Thưa Thầy, đúng lắm! Thầy dạy phải lẽ khi nói Thiên
Chúa là Chúa duy nhất, và ngoài Người, chẳng có Chúa nào khác. Yêu mến Chúa hết
lòng, hết trí khôn, hết sức mình, và yêu tha nhân như chính mình thì hơn mọi lễ
vật toàn thiêu và mọi lễ vật hy sinh". Thấy người ấy tỏ ý kiến khôn ngoan,
Chúa Giêsu bảo: "Ông không còn xa Nước Thiên Chúa bao nhiêu". Và
không ai dám hỏi Người thêm điều gì nữa.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giê-su xin dạy con yêu Chúa và yêu mọi người. Amen.
Yêu người như Chúa yêu
0 nhận xét:
Đăng nhận xét