Cầu Nguyện Là Hơi Thở Của Linh Hồn
Thời Cách Mạng Pháp 1789, những người
xây dựng chế độ mới muốn đánh đổ tất cả những gì mà họ gọi là tàng tích của mê
tín dị đoan. Họ hỏi những người nông dân có muốn từ bỏ tôn giáo của họ không. Một
người dân quê mùa chất phác đã trả lời như sau: "Bao giờ các ông làm cho
sao trời rơi xuống thì chúng tôi sẽ thôi cầu nguyện".
Tự đáy tâm hồn mình, con người luôn
luôn khát khao và đi tìm Thiên Chúa. Cầu nguyện, dưới hình thức này hay hình thức
khác, là hơi thở của tâm hồn. Người ta có thể trói buộc tay chân con người, người
ta có thể khóa chặt miệng lưỡi con người, nhưng không ai có thể ngăn cản con
người cầu nguyện.
Cầu nguyện là nhựa sống của tâm hồn.
Con người có thể chết dần trong thân xác vì bệnh tật, đau đớn hay bị hành hung,
nhưng chính sự cầu nguyện nối kết tâm hồn con người với Thiên Chúa và đem lại
cho con người sức sống vượt lên trên mọi thử thách và chết chóc.
Trích sách Lẽ Sống.
Dẫn vào Tin Mừng
Mến Chúa yêu người: đó là
con đường đưa loài người đến sự sống đời đời. Dụ ngôn người Sa-ma-ri nhân hậu
chính là mẫu gương sống luật yêu thương.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh
Luca. (Lc 10, 25-37)
Khi ấy, có một người thông luật
đúng dậy hỏi thử Chúa Giêsu rằng: "Thưa Thầy, tôi phải làm gì để được sự sống
đời đời?" Người nói với ông: "Trong Lề luật đã chép như thế nào? Ông
đọc thấy gì trong đó?" Ông trả lời: "Ngươi hãy yêu mến Chúa là Thiên
Chúa ngươi hết lòng, hết linh hồn, hết sức và hết trí khôn ngươi, và hãy thương
mến anh em như chính mình". Chúa Giêsu nói: "Ông trả lời đúng, hãy
làm như vậy và ông sẽ được sống". Nhưng người đó muốn bào chữa mình, nên
thưa cùng Chúa Giêsu rằng: "Nhưng ai là anh em của tôi?"
Chúa Giêsu nói tiếp: "Một người
đi từ Giêrusalem xuống Giêricô, và rơi vào tay bọn cướp; chúng bóc lột người ấy,
đánh nhừ tử rồi bỏ đi, để người ấy nửa sống nửa chết. Tình cờ một tư tế cũng đi
qua đường đó, trông thấy nạn nhân, ông liền đi qua. Cũng vậy, một trợ tế khi đi
đến đó, trông thấy nạn nhân, cũng đi qua. Nhưng một người xứ Samaria đi đường đến
gần người ấy, trông thấy và động lòng thương. Người đó lại gần, băng bó những vết
thương, xức dầu và rượu, rồi đỡ nạn nhân lên lừa của mình, đưa về quán trọ săn
sóc. Hôm sau, lấy ra hai quan tiền, ông trao cho ông chủ quán mà bảo rằng:
"Ông hãy săn sóc người ấy, và ngoài ra còn tốn phí hơn bao nhiêu, khi trở
về tôi sẽ trả lại ông".
"Theo ông nghĩ, ai trong ba
người đó là anh em của người bị rơi vào tay bọn cướp?" Người thông luật trả
lời: "Kẻ đã tỏ lòng thương xót với người ấy". Và Chúa Giêsu bảo ông:
"Ông cũng hãy đi và làm như vậy".
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giê-su, thay vì như người thông luật kia đặt câu hỏi ai là anh em của tôi thì xin cho con biết tự hỏi chính mình: tôi phải làm gì để trở nên người anh em với mọi người. Amen.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét